Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 825:

Chương 825:Chương 825:
Chương 825:
Hơn nữa, khi còn ở thôn Cổ, bọn họ đã nhìn thấy nguyên hình của Vân Đình một lần, có kinh nghiệm rồi cũng không còn sợ nữa.
Khúc Vu Hoa và Lạc Tầm Lục vốn dĩ cũng không quá thích động vật máu lạnh như rắn, ban đầu thấy Vân Đình giúp Ngạc Nhi trốn khỏi sét trời và giúp người dân ở thôn Cổ nên mới đỡ sợ được một chút, lúc này chợt thấy được hai con rắn lớn, suýt chút nữa tim của cả hai đều ngừng đập.
Phản ứng xong, cả hai nắm lấy tay nhau để động viên, an ủi: Đó chỉ là mấy bé rắn yêu biết nói chuyện thôi, không có việc gì không có việc gì!
Hiện trường chỉ có duy nhất đôi mắt của Đông Kiến Bạch là đang phát sáng như đèn pha.
Nếu không phải vì biết Vân Tiêu Vân Đình phải làm chuyện quan trong, anh ta nhất định sẽ lao lên ôm chặt lấy hai con rắn lớn mà cần thận trò chuyện, từ thơ từ ca phú nói đến lý tưởng sống, à không đúng, phải là nói từ tập tính sinh sống của loài rắn tới cách kết giao bạn bè!
Vân Tiêu và Vân Đình: "..."
Hai anh em họ đã lâu rồi chưa được biến trở lại nguyên hình, vốn còn muốn duỗi người một chút để khoe thân rắn, nhưng bị Đông Kiến Bạch dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm khiến cho thân rắn cứng đờ, họ đành lặng lẽ rụt thân lại.
Khi mới gặp, thân rắn của Vân Tiêu to hơn eo của Tô Vân Thiều một chút, mà Vân Đình phải to gấp hai lần Vân Tiêu, sự khác biệt về kích thước giữa hai anh em lớn đến mức khiến Tô Vân Thiều còn tưởng rằng Vân Đình là cha của Vân Tiêu nữa.
Hiện tại, Vân Tiêu chỉ gầy hơn Vân Đình một chút, sự chênh lệch về kích thước đã không còn quá rõ ràng như vậy nữa.
Tô Vân Thiều thấy vậy thì rất vui mừng, điều này chứng tỏ rằng hai anh em họ sau khi đi theo cô được ăn ngon ngủ tốt, tu vi tiến bộ rất nhanh.
Vân Tiêu và Vân Đình không muốn cứ ở lại chỗ này để bị Đông Kiến Bạch dùng ánh mắt sáng như đèn pha kia nhìn mình chằm chằm, họ chào hỏi qua loa với Tô Vân Thiều rồi chia nhau ra, bắt đầu đi dò đường.
Đào Yêu nắm lay một góc tay áo của Tô Vân Thiều: "Nếu không để tôi phá ảo trận này trước?"
Năm người khác: 222
Khoan đã, hạt đậu nhỏ này đang nói gì thế?
"Ảo trận này rất dễ phá giải, nhưng chỉ sợ phá xong sẽ bị cắm chế hoặc là Cố Trạch quấy ray, nếu lúc đó ông ta lại lấy cớ thu phục yêu quái để tiến vào đây thì sẽ rắc rối" Tô Vân Thiều nói, Đừng nóng VỘI. " Vân Tiêu và Vân Đình đi rồi, Bách Hiểu Thử mới dám thở phào một hơi, anh ta giơ móng vuốt lên: "Cục cưng, cô có tiện tiết lộ thân phận của cậu nhóc kia không?”
Anh ta đã an nắp trong phòng của Tô Vân Thiều gần cả một buổi tối, lại trốn trong túi của Tô Vân Thiều gần nửa ngày, nhưng sao lại không thấy được hạt đậu nhỏ này? Hạt đậu nhỏ này rốt cuộc trốn ở góc nào?
Tô Vân Thiều để cho Đào Yêu tự mình quyết định, Đào Yêu ưỡn ngực, vô cùng tự hào mà giới thiệu bản thân: "Nghe cho rõ đây, ông đây tên là Đào Yêu,"lấy từ câu đào chi yêu yêu, chước chước kỳ hoa", nắm rõ cách bố trí ảo trận linh tinh này kia." Năm thí sinh còn lại và Bách Hiểu Thử đều đã hiểu, hoá ra hạt đậu nhỏ này chính là một cây đào yêu!
Biết ảo trận này dễ phá, trong lòng mọi người đều có lòng tin, tất cả đều hướng ánh mắt về phía chuyên gia buôn bán tình báo Bách Hiểu Thử.
Đông Kiến Bạch: "Anh biết phá cắm chế không?"
Khuôn mặt chuột của Bách Hiểu Thử cứng đờ, thu mình lùi lại vào trong sợi dây, chỉ để lại một câu làm người khác tức hộc máu: "Đừng hỏi chuột vấn đề khó như vậy!"
Năm người còn lại: "...” Không phải nói là Bách Hiểu Thử ( chuột biết tuốt ) trong Huyền môn sao? Còn chẳng biết được nhiều như Tô Vân Thiều.
Cho dù không hiểu biết gì về cắm chế, nhưng bọn họ không thể nào tiếp tục ngồi đây chờ chết, vì thế họ lập tức đứng lên kiểm tra xung quanh, hy vọng có thể tìm được chỗ phá trận hoặc điểm khả nghi nào đó.
Họ đều là thiên tài số một số hai trong Huyền môn, không ai cam lòng đứng mãi ở phía sau Tô Vân Thiều, càng không cam lòng trở thành người ở giữa kéo chân người khác.
Nếu đã nói cắm ché chỉ là trận pháp cực phẩm hơn một chút, vậy hẳn là sẽ có mắt trận cùng vật phẩm mau chốt tạo ra cắm ché, chỉ cần tìm ra mấy thứ kia là được, hẳn là là có thể thoát khỏi cắm chế!
Tô Vân Thiều cũng đang quan sát vách đá ở đây, hoặc là dùng tay gõ gõ để nghe tiếng vang vọng lại, hoặc là dùng nguyên khí xuyên qua để kiểm tra độ dày của vách đá.
Đi tới đi lui, cô lại va phải Tuệ Tâm.
Tuệ Tâm thấp giọng hỏi: "Tô đạo hữu, nếu đã không tìm ra cửa để phá cắm chế, không bằng cô hãy vẽ ra một lá bùa gọi sét trời cực phẩm đi?"
Tô Vân Thiều rất là kính ne: "Tuệ Tâm đạo hữu, chuyện như vậy mà anh cũng dám nghĩ tới!"
Tuệ Tâm:?22 Điều đó có nghĩa là ngay cả vào thời điểm này, cô cũng không thể để lộ thân phận thiên sư làm việc cho Thiên Đạo của mình sao?
Thực ra Tô Vân Thiều cũng có suy nghĩ tương tự, đến mạng còn sắp không giữ được nữa rồi, ai còn hơi đâu mà quan tâm đến chuyện có bị bại lộ thân phận hay không chứ?
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận