Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 603:

Chương 603:Chương 603:
Chuong 603:
Điều đầu tiên sau khi Vân Hinh ngồi lên chức trưởng thôn chính là muốn tìm cách ra khỏi thôn, cô ta nói: "Chúng ta không thể tiếp tục ở đây thêm được nữa, chúng ta phải đi ra ngoài, chỉ có ra khỏi đầy thì chúng ta mới tìm được một con đường sống!"
Dưới sự lãnh đạo của cô ta, mọi người bắt đầu thử phương pháp ra khỏi thôn một cách có kế hoạch và có mục đích hơn.
Có thôn dân nói, gã từng nghe nói máu gà, máu chó đen và nước tiêu của bé trai có thể trừ tà.
Thế là bọn họ bắt đầu giết gà giết chó để lấy máu, cho các bé nam di tiểu vào thùng, khiến cho cả thôn toàn là mùi khai của nước tiểu và mùi tanh của máu tươi.
Ngân Sương lạnh lùng nhìn bọn họ giãy giụa, lại tăng thêm sức mạnh cho bức tường vây khốn quanh thôn Vân.
Về sau, nó lại cảm thấy chặn hết đường lui như thế này cũng không ổn, nên thỉnh thoảng nó sẽ động lòng một chút, giả vờ như rào chắn đã lỏng dần, nhìn thấy người dân trong thôn vui mừng nhảy nhót và tiếp tục nỗ lực, rồi sau đó nó lại chặn đường ra.
Khiến cho nhóm người này nếm trải cảm giác vừa có được hy vọng lại cảm thấy thất vọng rồi dần dần chuyển qua tuyệt vọng.
Sau khi nghĩ ra rất nhiều cách, dân làng dần tuyệt vọng và từ bỏ việc tìm kiếm lối thoát.
Số người đứng chờ quanh bức tường vô hình cũng ngày một ít đi, ban đầu toàn bộ người trong thôn đứng chờ bức tường yếu đi, sau dần chỉ còn có hai người là Vân Hinh và Vân Văn Hiên.
Vân Hinh không muốn bị mắc kẹt trong cái thôn nhỏ trên núi này đến hết đời, còn Vân Van Hiên muốn rời khỏi nơi quỷ quái này vĩnh viễn.
Vân Hinh: "Đây là lời nguyễn của Bạch Sương, có phải cần một món đồ của cô ta mới có thể hoá giải được không?"
Vân Văn Hiên: "Để tôi thử xem."
Trận pháp này là do Ngân Sương bố trí, liên quan gì đến Bach Suong?
Ngân Sương nhìn Vân Hinh và Vân Văn Hiên hết mặc từng bộ quần áo của Bạch Sương, lại đeo những món trang sức Bạch Sương từng dùng, họ đã thử hết lần này đến lần khác nhưng vẫn không thể ra ngoài được.
Hôm nay, trong thôn có một cụ già qua đời.
Chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi mà xảy ra quá nhiều việc, ông lão không chịu nổi đả kịch như vậy, hơn nữa lại còn trúng độc rắn pha loãng của Ngân Sương nữa, nên cơ thể cứ dần yếu đi rồi cuối cùng qua đời.
Cũng vào lúc này, Ngân Sương mới bừng tỉnh, nó phát hiện ra những người dân trong thôn Vân sau khi chết sẽ có thể đầu thai, rời khỏi nơi này, có thể xem như đây là một cách giải thoát khác.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Nó không muốn như vậy.
Em gái của nó bị hại đến mức máu thịt chia lìa, hồn phi phách tán, không có kiếp sau, hai đứa nhỏ do em gái nó vất vả sinh ra đời lại bị người ta nướng sống nuốt tươi, dựa vào đâu những kẻ đó có thể giải thoát khỏi sự tra tấn này?
Ngân Sương dùng phép thuật giữ hồn phách của ông lão nọ lại, thiết lập thêm vài trận pháp bên ngoài thôn Vân, ngăn cản âm sai tới dẫn hồn phách đi.
Nó vốn nghĩ là cứ giữ lại hồn phách của ông lão nọ như vậy, để cho ông ta nhìn thấy người dân trong thôn tiếp tục chịu đựng tra tấn, nhưng không ngờ, không chỉ hồn phách của ông lão không thể ra ngoài mà hồn phách của trẻ nhỏ cũng không thể vào nổi thôn Vân.
Kết quả là, khi một người phụ nữ ở thôn Vân mang thai, hồn phách của ông lão đã bị hút vào bụng của người phụ nữ đó, vượt qua cửa ải địa phủ mà trực tiếp đi đầu thai luôn.
Đánh giá từ kết quả này, chuyện này không thể làm lơ được, nó đã đảo lộn những quy tắc của nhân gian và địa phủ.
Ngân Sương biết chính mình sẽ gặp rắc rối. Quả nhiên, Thiên Đạo giáng sét trời xuống, chặt đứt một nửa tu vi của nó coi như sự trừng phạt, còn khiến cho vết thương trên người nó khó lành lại làm cảnh cáo, khiến nó không thể không tìm một nơi để nghỉ ngơi dưỡng thương.
Sức mạnh mà nó để lại dần dần yếu đi, ban đầu người dân trong thôn Vân còn không nhận ra điều đó, cho đến khi có một đứa trẻ nghịch ngợm vì mải chơi đùa mà đi ra phạm vi thôn hai mét.
Các thôn dân mừng rỡ như điên, dưới sự dẫn dắt của Vân Hinh, họ lại lần nữa nghĩ cách rời khỏi thôn, nhưng đáng tiếc là họ vẫn không thể cách xa thôn quá mười mét.
Nhưng trước dấu hiệu đáng mừng này, mọi người đã có hy vọng và bắt đầu nghĩ cách để rời khỏi thôn xa hơn.
Cách rời đi là do Vân Văn Hiên nghĩ ra, gã tìm ra hai vỏ trứng rắn kia.
Vốn dĩ gã muốn cho Ngân Sương xem, sợ nó báo thù cho Bạch Sương nên mới phải làm cho hai chiếc vỏ trứng rắn kia một cỗ quan tài nhỏ để hạ táng ( chôn cất ), nhưng vì vậy mà lại thuận tiện cho gã có thể đào được vỏ trứng ra.
Số lượng vỏ trứng quá ít, không thể tùy tiện lãng phí, nên Vân Văn Hiên dùng rất cần thận.
Đầu tiên, gã đem theo một mảnh trứng nhỏ để ra khỏi thôn, nhưng dù có tăng thêm số lượng vỏ trứng cũng chẳng có ích lợi gì, vì vậy, gã mài nhỏ vỏ trứng thành bột, nhưng cũng vô dụng, đến cuối cùng gã phải ăn một chút bột vỏ trứng thì mới có hiệu quả.
Gã cảm thấy có thể thành công là bởi vì sau khi ăn xong bột vỏ trứng, trên người gã dính được một chút hơi thở của rắn yêu, khiến Bạch Sương tưởng nhằm gã là con hoặc người cùng tộc của nó, nên mới chịu thả gã ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận