Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 930:

Chương 930:Chương 930:
Chuong 930:
Hệ thống: [ Tất nhiên là được, thuốc chữa trị cực phẩm bậc S được xưng là có thể chữa trị được gien, sao có thể không chữa được vết thương nhỏ? ]
Tô Y Y cực kỳ nghẹn khuất: [ 20. 000 điểm tích lũy đấy, thống à, cậu là Chu Bái Bì [1] al ]
[1] Chu Bái Bì là một tay ác bá địa chủ trong truyện "Nửa đêm gà gáy" của tác giả Cao Ngọc Bá. Trong truyện, Chu Bái Bì vì muốn bóc lột người làm đã giả tiếng gà gáy vào nửa đêm để buộc họ phải rời giường sớm nai lưng ra lao động.
Hệ thống cũng rất bát lực: [ Đây là do trung tâm mua sắm tự thiết lập cho hệ thống, tôi có cách nào đâu? Mua bán là việc tự nguyện, nếu cô thấy đắt thì có thể mua cái rẻ hơn, nó cũng có thể chữa được vết thương. ]
Tô Y Y: [ Không được! ]
Vẫn chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì nên Tô Y Y phải chuẩn bị thứ tốt nhất.
Chỉ có thuốc chữa trị trong trung tâm mua sắm của hệ thống là Tô Vân Thiều dùng được, nên chỉ có thể mua cái này!
Tô Y Y: [ Thống, không có mấy nhiệm vụ linh tinh như nhiệm vụ ẩn, nhiệm vụ phụ, nhiệm vụ giới hạn à? Bây giờ tôi đã chuyển việc học từ cấp ba sang ngành vật lý, chẳng phải cậu cũng nên bắt kịp thời đại, đừng dán mắt vào thành tích thi đại học nữa? ]
Hệ thống: [... ]
Thống nghi ngờ cô đang muốn lừa dối hệ thống, lừa để lấy một đống điểm tích lũy trên tay hệ thống, còn có cả chứng cứ!
Nghĩ về tình cảnh mà Tô Y Y và Tô Vân Thiều gặp phải, nghĩ đến thế giới khắp nơi là yêu quái, ma quỷ tràn day rủi ro này làm hệ thống không có đầu cũng muốn trọc luôn.
Nó hơi sợ mà ôm chặt 《 Kinh Kim Cương } , quyết định ngẫm lại biện pháp.
Cách một bức tường, Tô Vân Thiêu vẫn chưa đi vào giấc ngủ, cô vẫn còn đang nghĩ vì sao Tô Y Y lại bị theo dõi.
Nếu nói là bắt làm con tin để uy hiếp cô thì bắt người nào ở nhà họ Tô hay bắt yêu quái nào cũng được, sao lại là Tô Y Y2
Ngày sinh của Tô Y Y cũng không đặc biệt, cũng không có thể chất kỳ quái nào có thể lợi dụng.
Nếu cô nhớ không lầm thì đời trước sau khi chết Tô Y Y đã đi theo Phó Diệp, nhìn dáng vẻ nhu nhu nhược nhược đó, giống như gió thổi qua là bay, cũng không có khuynh hướng biến thành lệ quỷ.
Trừ lần trong mơ đó, Tô Vân Thiều cũng không còn mơ thấy Tô Y Y nữa.
Cái liếc mắt đó quá nhanh, cô ngạc nhiên vì đời trước Tô Y Y chết sớm, so sánh với sự chênh lệch ở hiện tại, cô cũng không nhìn ra có cái gì khác.
Gặp chuyện không thể quyết định thì hỏi Diễm Vương, ai kêu anh là một người sống lại còn mang theo ký ức chứ?
Còn ký ức của cô vừa thiếu hụt vừa hỗn loạn.
Điện thoại của cô vẫn còn để lại trong ngăn kéo của bàn đọc sách, cô cũng không đi lấy mà đi mượn điện thoại của Đào Yêu.
Tô Vân Thiều: [ Lâu Cảnh, là em, Tô Vân Thiều đây. ]
Diêm Vương trả lời ngay: [ Trễ thế này mà em còn chưa ngủ à? ]
Tô Vân Thiều: [ Có nhiều chuyện quá. ] Diêm Vương: [ Cần anh hỗ trợ à? ]
Tô Vân Thiều: [ Điện thoại? ]
Câu trả lời của Diêm Vương là cam thẳng điện thoại mở quỷ môn đi từ điện Diêm Vương đến phòng cô.
Trước khi quỷ môn biến mắt, Tô Vân Thiều thấy vẻ mặt không còn gì luyến tiếc của Bạch Vô Thường, mặc dù cô cũng chưa từng gặp Bạch Vô Thường nhưng Bạch Vô Thường chắc chắn sẽ không vui khi Diêm Vương bỏ VIỆC.
Xin lỗi, Tô Vân Thiều âm thầm nói trong lòng.
Cô kéo Diêm Vương ngồi xuống ở mép giường, nhanh chóng kể lại chuyện đã xảy ra.
Diêm Vương thật sự không ngờ cô vợ nhỏ của mình lại âm thầm làm ra chuyện lớn như vậy, anh bám tay tính toán: "Bị thương nhẹ, nếu em muốn làm gì, thì phải tranh thủ trong thời gian này."
Tất nhiên Tô Vân Thiều sẽ không bỏ lỡ cơ hội hoàn hảo như vậy, nhưng đây không phải là mục đích chính hôm nay cô tìm Diêm Vương: "Trên người Y Y có vấn đề gì à? Cố Phóng muốn bắt em ây."
Mắt Diêm Vương hơi loé lên, anh không thể nói quá nhiều, thay đổi sang góc độ khác để hỏi: "Em nhớ rõ cái gì à?"
Tô Vân Thiều nhắc tới cảnh trong mơ, Diêm Vương đúng là không biết đời trước cô vợ nhỏ của mình từng có tiếp xúc với Phó Diệp và Tô Y Y như vậy, rốt cuộc đời trước sân nhà của Tô Vân Thiều không phải ở thành phố B nên rất khi đến đây.
Diêm Vương: "Em phải xem lại hồn phách của Tô Y Y."
Chỉ một câu này, sắm sét màu lam nhạt đánh ngay trước cửa số tầng hai "đùng", làm Viên Viên và Tuyết Đoàn Tử nằm trên sô pha phải bừng tỉnh.
Viên Viên vỗ về Tuyết Đoàn Tử ngủ tiếp, ngước mắt nhìn thấy trong phòng có thêm một Diễm Vương, ngáp một cái, cũng không thèm để ý nữa.
Thấy thế, Tô Vân Thiều biết không thể hỏi nhiều, dùng nguyên khí vẽ một cái bùa cách âm trên không trung rồi dán nó lên đám nhóc con, chuyển hướng sang phòng bên cạnh.
Lúc này, Tô Y Y vẫn còn chưa ngủ được, bỗng bị tiếng sắm làm giat mình, ngồi dậy từ trên giường.
"Cộc cộc cộc”
Tiếng đập cửa vang lên, ở ngoài vang lên tiếng của Tô Vân Thiều: "Y Y ơi, em ngủ rồi à2"
Bạn cần đăng nhập để bình luận