Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 841:

Chương 841:Chương 841:
Chương 841:
Cả đời của mấy người đệ tử này không thấy được bao nhiêu sét trời, lần nhìn thấy nhiều nhất là hai mươi năm trước, khi Viên Thuần đại sư vẫn còn trên đời họ cũng chỉ được nhìn thấy ông ấy gọi sét trời tới mấy lần, chứ đừng nói là được nhìn thấy sét màu tím.
Trong lòng Cố Trạch càng lo lắng, ông ta muốn chạy đến chỗ giam cam Rồng Đen để kiểm tra trước, nhưng ông ta đang ngồi xe lăn, thật sự không tiện đi lại.
Ông ta muốn tìm người nâng mình lên núi nhìn xem, như suy nghĩ nếu mình làm vậy sẽ khiến người khác nghi ngờ, một người bình thường như ông ta sao lại quan tâm tới hiện trường một cách thái quá như vậy.
Rất mau, ông ta lại nghe thấy đệ tử của phái Thanh Sơn nói, dưới giếng Tỏa Long xuất hiện một cái hố rất to, bên trong còn có rất nhiều dấu vét bị sét đánh, còn có máy chiếc vảy và vệt máu khả nghi.
Lòng Cố Trạch tram xuống.
Nếu Rồng Đen chết ở dưới làn sét, ít nhất nơi đó vẫn còn lưu lại thi thể, không có thi thể có nghĩa là Rồng Đen đã chạy thoát, còn những tia sét màu tím cực phẩm kia chính là lôi kiếp hoá rồng.
Suy xét từ những gì bản thân đã làm với Rồng Đen, chờ đến khi Rồng Đen hồi phục được những vết thương do chịu lôi kiếp hoá rồng, nó nhất định sẽ quay trở lại tìm ông ta báo thù, mà thân thể của ông ta đã không còn chịu nỗi nữa.
Đây chính là kết quả tôi tệ nhát!
"Tô Vân Thiều đâu?" Cao Nhiên vội vàng hỏi.
Các đệ tử của phái Thanh Sơn lần lượt lắc đầu.
"Chỉ tìm được năm vị thí sinh."
"Làm thế nào cũng không thể tìm thấy cô ấy."
"Không biết cô ấy đã đi đâu."
"Thi thể cũng không tháy."
Không có thi thể, đây cũng được coi là tin tốt, ban giám khảo thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ có duy nhất một người có sắc mặt không tốt, đó là Cố Trạch.
Ban giám khảo chỉ cảm thấy do sức khoẻ của ông ta không được tốt, vừa rồi ngồi máy bay ông ta còn nôn ra máu, mọi người đều khuyên Cố Trạch đừng lo lắng, phải chăm sóc cơ thể thật tốt.
Trên mặt Cố Trạch thì luôn nở nụ cười bảo mình sẽ chú ý, nhưng vừa quay đầu thì lập tức nhắn cho Tào Kỳ máy tin nhắn liên tiếp.
Cố Trạch: 【 Bất kể giá nào, nhất định phải tìm được con Rồng Đen kial 】
Cố Trạch: 【 Tìm cả Tô Vân Thiều! ]
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Còn ông ta... Ánh mắt của Cố Trạch tối lại, e rằng ông ta phải tự mình mau chóng sắp xếp một cái chết hợp lý.
Bên này, Tô Vân Thiều và các bé yêu quái, nhóm quỷ sai đang nhìn cỏ cây rậm rạp xung quanh, xa xa là biển xanh mênh mông không thấy bờ,"..."
Cô cũng không xác định được họ đã bị trận pháp truyền tống đưa tới nơi nào, cô lấy điện thoại ra xem định vị thì phát hiện ra họ đang ở nước R22?
Không phải chứ, sao trận pháp truyền tống này còn có thể đưa người ra nước ngoài vậy?
May là trong kỳ nghỉ hè vừa rồi nhà họ Tô có ra nước ngoài du lịch, nên cô đã chuyển vùng của sim điện thoại, khi trở về Hoa Hạ đã quên đổi lại, nên lúc này cô vẫn có thể truy cập vào mạng.
Nhưng Tô Vân Thiều không có thông tin nhập cảnh vào nước R, bây giờ cô không thể trở về qua con đường bình thường được, nếu không cô chắc chắn sẽ bị gán tội nhập cảnh trái phép.
Tô Vân Thiều gửi định vị về vị trí của mình cho Diêm Vương: [ Thế nào rồi? ]
Bởi vì an toàn nên Diêm Vương không thể tới núi Bạch Mi, cho nên hai người bọn họ đã bàn với nhau, sau khi Rồng Đen chịu lôi kiếp hoá rồng xong Diêm Vương sẽ lần theo địa chỉ được gửi tới, anh đã mở quỷ môn để đón Rồng Đen tới địa phủ, cũng không biết họ có thành công không.
Diêm Vương liếc mắt nhìn Rồng Đen đang ngồi im lặng một góc cách đó không xa, anh cố gắng nhịn cười: Í Lôi kiếp hoá rồng đã thành công, nhưng anh đoán rằng bây giờ nó không muốn gặp mọi người đâu. ]
Tô Vân Thiều: 【? 】
Diêm Vương: 【Van đề này để sau hãng nói, sao em lại chạy đến tận nước R rồi? 】
Tô Vân Thiều: [ Em không biết là do trận pháp truyền tống xảy ra vấn đề, hay là do trận pháp truyền tống được chuẩn bị từ một ngàn năm trước đã định vị tới nơi này. 】
Diêm Vương: [ Chờ một lát, anh tới đón em. ]
Tô Vân Thiều: [ Được. ] Nước R không phải địa phận quản lý của Diêm Vương, nếu anh muốn dùng quỷ môn để tới đây thì cần một chút thời gian.
Tô Vân Thiều cất điện thoại đi: "Một lát nữa Diêm Vương sẽ tới đây đón chúng ta, trước lúc đó, mọi người có thể đi chơi loanh quanh, nhưng nơi này là nước R, mọi người có thể gặp rào cản ngôn ngữ với dân địa phương ở đây."
Nguyễn Mai, Thiện Nhi và Ngạc Nhi chưa từng ra khỏi Hoa Hạ, khi biết đây là nước ngoài thì họ vô cùng hưng phấn và chờ mong mà nhìn Tô Vân Thiều.
Vân Tiêu, Vân Đình và Đào Yêu chẳng có chút hứng thú nào, họ chỉ lười biếng mà nằm trên người Tô Van Thiều, còn Bách Hiểu Thử từ trong túi thò cái đầu nhỏ ra, nhìn ngó khắp nơi.
Bọn họ cũng không muốn tách nhau ra, Tô Vân Thiều đành đưa mọi người tới bờ biển thăm quan.
Nơi này là hải đảo, trên đường đi họ chưa gặp được một người nào. Tới bờ biển, họ cũng chưa nhìn thấy dấu vết sinh sống của con người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận