Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 127:

Chương 127:Chương 127:
Chuong 127:
Người xấu quay đầu, chưa chắc sẽ không làm điều xấu nữa.
Bản chất con người vốn đã phức tạp, Tô Vân Thiều cũng không nắm hết được.
Mèo không biết nói tiếng người, cô cũng không nói được tiếng mèo, có quá nhiều rào cản trong giao tiếp.
Chúc Dân Học cũng không giống như người sẽ tùy tiện tâm sự với người xa lạ, khi chỉ có một mình, cậu ta sẽ không nói chuyện một mình, trong mơ cũng học chữ luyện đề rất nghiêm túc, rất khó để điều tra rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Trên đường đến trường, cô gửi các tình tiết liên quan vào nhóm.
Hứa Đôn: Cho dù có bao nhiêu bí mật đi chăng nữa, việc Chúc Dân Học ngược đãi mèo là sự thật, pháp luật không thể quy trách nhiệm, nhưng những bé mèo bị hại thì có thể.
Lôi Sơ Mạn: Chúc Dân Học có thể gọi cảnh sát nếu cậu ta bị người nhà bạo hành, nhưng quay ra ngược đãi mèo thì tính làm việc gì? Đúng là tiêu chuẩn kép! Phải yêu thương cả mèo của mình và cả mèo hoang chứ!
Trần Tinh Nguyên: Trước đây tớ đã từng gặp chú và dì, nhìn không giống như người làm ra hành vi bạo lực gia đình.
Tô Y Y: Chuyện này sao có thể nhìn ra được? Kẻ xấu cũng cũng có viết hai từ đó lên mặt mình đâu.
Bách Tỉnh Thần: Nếu Chúc Dân Học báo cảnh sát, cảnh sát sẽ điều tra thu thập chứng cứ, tiến hành giám định thương tích, trường hợp thương tích nhẹ thì chỉ tiền hành giáo dục phê bình ba mẹ Chúc thôi.
Triệu Tình Họa: Chỉ bị cảnh cáo thôi sao? Nếu Chúc Dân Học dám báo cảnh sát thì chắc cậu ta về nhà sẽ bị đánh thảm hơn nhỉ?
Tân Sóc: Cảnh sát chỉ làm việc theo quy định thôi.
Cái Khiết: Đây chính là lý do tại sao hau hết phụ nữ không chọn gọi cảnh sát sau khi bị chồng bạo lực gia đình. Không thể giải quyết được vấn đề, mà có khi còn bi bạo hành nghiêm trọng hơn.
Tô Vân Thiều: Chúc Dân Học không chủ động đứng ra, người ngoài giúp cậu ta báo cảnh sát cũng vô dụng, nếu cậu ta kiên quyết nói vết thương trên người là do tự ngã mà ra, cứ trơ mắt nói dối như vậy thì ai cũng không giúp được gì.
Tô Y Y: Chị ơi, nếu chúng ta giúp cậu ta giải quyết vấn đề bạo lực gia đình, cậu ta có thể sẽ không ngược đãi mèo nữa, đúng không?
Tần Giản: Còn phải xem nguyên nhân tại sao cậu ta lại ngược đãi mèo. Nếu như là bị ba mẹ ruột bạo lực gia đình đến không cách nào trút được oán hận, rồi quay sang trút lên người những bé mèo nhỏ yếu hơn cậu ta thì chấp nhận được sao?
Bách Tinh Thần: Trong vụ ngược đãi mèo, Chúc Dân Học là người có tội, nhưng trong vụ bạo lực gia đình, Chúc Dân Học lại là nạn nhân. Irước khi chúng ta chưa tìm ra lý do tại sao cậu ta ngược đãi mèo thì nên tách hai chuyện ra để xem xét thì tốt hơn.
Triệu Tình Họa: Có lý!
Tần Giản: Anh?
Tần Sóc: Quan thanh liêm cũng khó giải quyết việc nhà, không ai báo cảnh sát, cảnh sát cũng không được phép can thiệp vào. Anh chỉ phụ trách điều tra và thi hành xử phạt trong vụ án, không thể nhúng tay vào chuyện này được, các em có tìm anh cũng vô ích thôi.
Tô Vân Thiều: Đi học thôi, buổi trưa lại nói chuyện tiếp.
Trong tiết học thứ tư của buổi sáng, Phó Diệp gửi một video vào nhóm.
Đợi đến khi tan học, mọi người đang trên đường đến căng tin mới nhìn thấy tin nhắn, bắm vào video xem, là cảnh ba Chúc đánh mắng Chúc Dân Học ở trên đường phó, còn lấy một tiêu đề giật gân "Cha con tương tàn ngay trên đường".
So với ngày hôm nay, việc sử dụng thắt lưng để đánh chỉ là chuyện trẻ con.
Ba Chúc vác một chiếc xe đạp bên đường ném qua, Chúc Dân Học nhanh chóng tránh được, chiếc xe không va vào người nhưng bắp chân của cậu ta bị ghi đông xe đạp cào rách một đường.
Ba Chúc thấy cậu ta còn dám trốn, nổi giận hung tợn nói: "Mày còn dám né hả?"
Ông ta quay đầu nhìn khắp nơi tìm kiếm công cụ thích hợp, vậy mà thực sự tìm được một vật: một con dao gọi trái cây được bày bán ở cửa hàng dưa hấu Hami cắt lát ở bên đường!
Ba Chúc không chút nghĩ ngợi, lập tức cầm dao gọt hoa quả đuổi theo, bộ dạng đỏ mắt cầm dao kia, nói ông ta coi Chúc Dân Học là kẻ thù giết cha mà chém cũng không đáng.
Mắt thấy sắp đổ máu tại trận rồi, ba Chuc dang xach con dao dien cuồng xông tới đột nhiên té ngã, con dao gọt hoa quả tuột khỏi tay ba Chúc, bay lên không trung, lúc rơi xuống lại cắm thẳng vào lưng ông ta, máu chảy ra day đắt.
Máy người họ đứng chết trân tại chỗ: "Chuyện này cũng được luôn?!"
Bọn họ không thấy được nhưng Tô Vân Thiều lại thấy rất rõ.
Cú ngã của ba Chúc không phải là vấp té bình thường, mà có một nữ quỷ cố ý duỗi chân ra ngáng đường ông ta, hướng rơi của dao gọt trái cây cũng là do nữ quỷ đó điều chỉnh, vì vậy mới biến thành một sự trùng hợp ngẫu nhiên trong mắt của mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận