Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 708:

Chương 708:Chương 708:
Chương 708:
Kể từ đó, bé mập có thể nghe hiểu tiếng người càng thêm đặc biệt.
Mọi người không khỏi nhìn sang, rốt cuộc bé mập là thứ gì vậy?
Viên đá nhỏ cũng nghe hiểu tiếng người, nhưng bởi vì nó được Tô Vân Thiều nhặt về nuôi, xem như là đồng đội bên mình, tạm thời được bỏ qua.
Bị tất cả mọi người vây quanh đánh giá, bé mập xoay tới xoay lui, bé mập một thân trắng nõn liền nhuộm một tang hồng nhạt, giống như là đang thẹn thùng.
Tất cả mọi người: "..." Bọn họ tự nhận mình khá am hiểu về kiến thức của Huyền môn, nhưng lại không ngờ có ngày lại bị một cổ trùng làm cho họ cảm thấy kiến thức của mình còn quá nông cạn.
Các thí sinh dự thi không biết, ban giám khảo cũng không biết, lẳng lặng nhìn con cổ trùng màu trắng mập mạp dưới sự chú ý của mọi người suyt chút nữa vặn mình thành bánh quai chèo.
"Khụ khụ" Tô Vân Thiều ho khan hai tiếng, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, "Chính sự."
Nếu họ còn tiếp tục nhìn như vậy, sợ là bé mập sẽ xấu ho đến mức bốc cháy, biến thành con cổ trùng kho tàu đầu tiên.
Nguyễn Mai đúng lúc báo cáo: "Đại nhân, tôi đã kiểm tra mấy chục cỗ quan tài, mỗi cỗ quan tài đều có một lỗ hong đúng vị trí này, trước mắt vẫn chưa phát hiện ra một ngoại lệ nào”.
Quỷ sai của Phương Hữu Đức và Phùng Thành cũng báo cáo tương tự, mười mấy quỷ sai cộng lại kiểm tra số lượng quan tài không tới hai ngàn thì cũng có hơn một ngàn cái bị như vậy.
Bởi vậy, bọn họ có lý do để tin tưởng, xuất phát từ mục đích không biết tên, người của thôn Cổ đã động tay động chân vào những cỗ quan tài này.
Lớp sương mù màu xanh biếc, kết giới vô hình, trong từng cỗ thi thể của những phần mộ mới đều có những con co trùng màu xanh, còn có thêm một con cổ trùng màu trắng có thể nghe hiểu tiếng người, hơn nữa trên những cỗ quan tài kia còn bị khoét một cái lỗ không biết để làm gì... Khắp nơi trong thôn Cổ này đâu đâu cũng tồn tại những điều bí an khiến người ta phải nghi ngờ.
Những chuyện khác có lẽ Tô Vân Thiều không biết nhưng những cái lỗ trên quan tài rất có thể thuộc về một khả năng.
"Bé mập, em chui qua những cái lỗ này để bò vào trong quan tài à?"
Bé mập gật gật đâu.
Mọi người:!!I
Bé mập cũng không có răng thì sao nó có thể cắn thủng tắm ván quan tài dày như vậy. Vậy nên nếu trên quan tài không có lỗ thủng, thì nó không thể nào chui vào trong ăn cổ trùng màu xanh được. Nhưng như vậy cũng có nghĩa là người dân trong thôn Cổ đang nuôi bé mập bằng cổ trùng màu xanh hay sao?
"Không phải chứ?" Tiêu Thành thốt lên đầy kinh ngạc: "Nếu thật sự phải làm vậy, vậy tại sao người trong thôn Cổ không để bé mập ở một nơi khác? Thay vì để nó chui qua cái lỗ trên quan tài một cách khổ sở để đi vào bên trong ăn cổ trùng màu xanh, còn không bằng bỏ nó vào trong bình rồi nuôi dưỡng."
Những người khác trong thôn Cổ đều nuôi cổ trùng như vậy, vậy nên dù có thêm một bé mập nữa cũng không thành van đề.
Cơ thể mập mạp của bé mập run run, ngay sau đó nó duỗi ra hai xúc tu nhỏ làm kí hiệu trái tim cho Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều liền đoán ra suy nghĩ hiện tại của nó. Mỗi khi nó cảm thấy bản thân gặp phải nguy hiểm, liền tạo ra hình trái tim để lấy lòng cô. Có lẽ là hi vọng tâm trạng của cô sẽ tốt hơn một chút, như vậy sẽ không làm tổn thương nó.
Liên kết bối cảnh lại với nhau, có lẽ là bởi vì trong đoạn nói chuyện ban nãy của Tiêu Thành có từ nào hoặc câu nói nào đó khiến bé mập cảm thấy bất an. Tô Van Thieu cảm thấy có lẽ là khi Tiêu Thành nhắc đến cái bình, bởi vì Cổ Âm Dương trở nhà cũng thích tự do lăn qua lăn lại trên bàn học chứ hoàn toàn không cố định trốn trong một nơi chật hẹp.
"Bé mập, có phải em không muốn bị nhốt trong bình?"
Bé mập điên cuồng gật đầu đến mức khiến bản thân mất thăng bằng mà ngã huych xuống đắt.
Tô Vân Thiều cảm thấy bản thân nói chuyện với bé mập vẫn thuận lợi hơn nhiều so với lúc cô vừa gặp viên đá nhỏ. Viên đá nhỏ nhờ vào việc uống máu của cô, sau khi được cô nuôi dưỡng một thời gian mới có thể biến thành dáng vẻ như bây giờ.
Nếu nhìn nhận ở phương diện trí tuệ mà nói, bé mập vẫn thông minh hơn viên đá nhỏ nhưng nếu so về sức mạnh thì viên đá nhỏ mạnh hơn bé mập nhiều.
Tô Vân Thiều: "Bé mập nè, em còn người bạn nào khác không?”
Bé mập có hơi sửng sốt rồi im lặng lắc đầu, sau đó lại xoay người nhìn về phía Cổ Âm Dương, duỗi chiếc xúc tu nhỏ chỉ vào Cổ Âm Dương: Nó có được tính là bạn không?
Tâm trạng của Tô Vân Thiều hơi trầm xuống, nếu quá đặc biệt đến mức độc nhất vô nhị thì cũng không phải là chuyện gì tốt.
"Không sao, hiện giờ hai em đã có bạn rồi."
Cổ Âm Dương miễn cưỡng duỗi đuôi ra chạm vào xúc tu nhỏ bé của bé mập: Được thôi, chị đây sẽ che chở cho eml
Hai con cổ trùng đen trắng lập tức muốn bò lên người của Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều:!!!
Bé mập không biết đã trèo qua, cắn qua bao nhiêu cỗ thi thể rồi. Cô hoàn toàn không muốn để nó dùng cách này trèo lên người cô đâu!
Tô Vân Thiều vội vàng làm động tác tạm dừng. Đầu tiên vẽ một lá bùa nước, sau đó lấy ra hai vòi nước cực nhỏ tắm rửa sạch sẽ cho hai con co trùng. Sau khi tắm xong lại tiếp tục vẽ một lá bùa lửa rồi lấy ra một ngọn lửa nhỏ cho bọn nó hong khô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận