Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 853:

Chương 853:Chương 853:
Chương 853:
Trong khi ba mẹ Tô và mấy bé yêu quái đang bận rộn trong phòng bếp, thì ở trên tầng, Tô Vân Thiều và Diêm Vương cũng đã sắp xếp gần xong kế hoạch rồi.
Tô Vân Thiều vừa lấy điện thoại đã nhìn thấy rất nhiều tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của mấy người Cao Nhiên và Quách Uyen Thanh, ai cũng hỏi cô đang ở đâu, có an toàn không.
Vì để tiến hành kế hoạch này một cách thận lợi, cô cần phải giữ bí mật về tung tích của mình, chỉ có thể tắt điện thoại, biến mình thành một người mắt tích thực sự.
Tô Vân Thiều ném chiếc điện thoại đã tắt nguồn lên bàn học,"Điều khiến em lo lắng nhất bây giờ là liệu Cố Trạch có vứt bỏ cơ thể hiện tại để nhanh chóng thay đổi cơ thể mới không."
Bọn họ muốn bắt Tào Kỳ trước là bởi vì muốn từ chỗ Tào Kỳ mà biết được sau lưng Cố Trạch rốt cuộc còn có bao nhiêu sự chuẩn bị và kế hoạch khác nữa, nếu không, cứ hấp tấp mà đối đầu với Có Trạch thì họ sẽ gặp bắt lợi.
Diêm Vương chịu hạn chế của Thiên Đạo, nên chỉ có thể ngồi gần Tô Vân Thieu, thi thoảng đóng góp một vài ý kiến vào kế hoạch của cô hoặc hỗ trợ hoàn thiện kế hoạch, chứ không thể đưa ra quá nhiều ý kiến.
Nghe được sự lo lắng của Tô Vân Thiều, anh muốn nói lại không thể nói, khuôn mặt đẹp trai tràn đầy sự bắt lực.
Tô Vân Thiều biết nỗi khó khăn của anh nên cũng không cưỡng ép anh.
Đào Yêu dựa theo ý tưởng này mà đưa ra phán đoán: "Dựa theo suy đoán của chúng ta, cơ thể hiện tại của Cố Trạch đang trong thời kỳ xuống cấp, nên ông ta hẳn sẽ thông qua một cách nào đó để đoạt xác mà ông ta đã chuẩn bị thân thể từ trước, nếu không, chúng ta cứ giấu thân thể kia đi để ông ta không có cơ hội đoạt xác?”
Ý kiến này mới nghe thì rất hay, nhưng khi thực sự bắt tay vào thực hiện thì sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
Không nói tới việc giấu cơ thể tiếp theo Cố Trạch muốn đoạt xác có bao nhiêu khó. khăn, mà họ cũng chỉ mới phát hiện ra được quy luật đoạt xác của Cố Trạch mà thôi, cơ thể mà Cốc Trách muốn đoạt xác tiếp theo hẳn chính là con trai của ông ta.
Vấn đề là... Rồng Đen nhỏ nói: "Con trai của Cố Trạch chẳng qua chỉ là một vật chứa tương đối thích hợp mà thôi, không có được cơ thể này ông ta sẽ lại tìm cơ thể khác, chúng ta không đề phòng được."
Bách Hiểu Thử: "Nếu ông ta đoạt xác của chính con trai mình, ít nhất chúng ta còn xác định được kẻ địch là ai, những nếu ông ta đoạt xác của người khác, trốn ở trong chỗ tối, chúng ta ở ngoài sáng nhất định sẽ gặp rắc rối."
Đây là chỗ khiến Tô Vân Thiều thấy đau đầu nhát.
Có Trạch nhất định sẽ phải đoạt xác của một người, cô không thể cứu được người vô tội kia, trừ khi giết được ông ta trước khi Cố Trạch đoạt xác.
Tuy nhiên, theo cách này, chưa nói tới họ có bao nhiêu khả năng thành công, nếu giết được Cố Trạch, hậu quả sẽ còn nghiêm trọng hơn.
—— Những sắp xếp ấy chỉ có một mình Cố Trạch biết, nếu như trước khi tan thành tro bụi mà ông ta không chịu nói cho ai biết, thì sẽ có bao nhiêu người bị hại đây?
Có Trường Tôn Thụy, Cát Nguyệt, ông cố ngoại phải chịu đủ loại huyết tế là minh chứng trước mắt, cho nên Tô Vân Thiều không dám ôm một chút tâm lý may mắn nào.
Ném chuột sợ vỡ bình chính là câu nói mô tả chân thực nhất về Tô Vân Thiều lúc này.
"Đừng nghĩ nhiều như vậy, bây giờ việc quan trọng nhất không phải là bắt được Tào Kỳ sao? Có lẽ chúng ta có thể moi được không ít sắp xếp của Cố Trạch từ chỗ Tào Kỳ, có thể phá huỷ được vài cái."
Diêm Vương giúp Tô Vân Thiều xoa ấn huyệt thái dương, ngón tay lạnh lẽo ấn vào huyệt thái dương đang đau nhói, cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều. Tô Van Thiều nhằm mắt lại gật gật đầu, không suy nghĩ nữa, cứ bắt được Tào Kỳ trước rồi tính.
Đột nhiên, cô nghe thấy Đào Yêu hỏi: "Có phải Trường Tôn Thụy nên đi đầu thai rồi không?"
Tô Vân Thiều tính thời gian, đã gần ba tháng rồi.
Hứa Lâm Lang hẳn đã chuẩn bị sẵn sàng để mang thai.
Nếu Tô Vân Thiều bị mắt liên lạc trong khoảng thời gian này, người nhà họ Hứa không thể liên lạc với cô, cũng không biết có xảy ra rối loạn gì không.
Tô Vân Thiều đứng thẳng lên định nói mấy câu, lại bị Diêm Vương đầy xuống.
"Phía bên Trường Tôn Thụy cứ giao cho anh.”
Đêm đó, Hắc Vô Thường chạy tới thành phố S, dẫn hồn phách của Trường Tôn Thụy tới địa phủ, rồi Diêm Vương ném hồn phách của cậu nhóc vào Giếng Luân Hài.
"Thứ này không ăn được, phải đưa vào luân hồi."
Giếng Luân Hồi đã sẵn sàng nhận công đức để sửa chữa thân giếng của nó, vừa nghe không thể ăn, cả cái miệng giếng đều trở nên ue oải, nó tủi thân mà ném Trường Tôn Thụy sang một lối khác.
Diêm Vương lấy danh sách ghi tên của mười tám Quỷ Vương ra, anh gạch bỏ dòng chữ Quỷ Vương dạo chơi công viên đi, rồi vỗ vỗ vào Giếng Luân Hồi coi như an ủi.
"Chờ khi cậu ta đầu thai làm người thành công, công đức của mày sẽ không nhỏ đâu."
Lúc này Giếng Luân Hồi mới vừa lòng, chỉ là... Còn có rất nhiều yêu ma lẽ ra đã bị nó ăn thịt, không có những công đức đó, thân giếng của nó không thể trở lại hình dáng ban đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận