Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 957:

Chương 957:Chương 957:
Chuong 957:
Trước đây Tô Y Y đã từng thích nhất là mặc váy trắng có hoạ tiết hoa nhí, bây giờ cô ấy vẫn thích như cũ, nhưng chỉ vì muốn mặc đồ đôi với Tô Vân Thiều mà trong tủ quần áo của cô ấy đã xuất hiện thêm không ít những bộ quần áo có màu sắc khác, cho nên số lần mặc váy trắng cũng tự nhiên giảm xuống hẳn.
"Màu trắng khá tốt."
Bởi vì Bộc Tử Duyệt là pháp y, do yêu cầu nghề nghiệp nên thường xuyên mặc áo khoác trắng, nếu nói cô ấy thích màu trắng thì chẳng bằng nói đó là thói quen hơn.
"Màu trắng nhìn rất sạch sẽ, nhưng bởi vì khi làm việc tôi phải nhìn thấy quá nhiều màu trắng, nên vào những khoảng thời gian khác tôi muốn nhìn thấy những màu sắc rực rỡ và phong phú hơn."
Cái Khiết là sinh viên mỹ thuật, khi vẽ và thiết sẽ sẽ dùng đến rất nhiều màu sắc khác nhau.
"Không phải là do chán ghét màu trắng, mà là con người sẽ nghiêng về những màu sắc sặc sỡ hơn, nó sẽ dễ dàng hình thành sự tương phản, tạo thành cảm giác kích thích mãnh liệt tới thị giác, dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác hơn.”
Dùng một câu đơn giản để khái quát lại chính là: Màu trắng rất tốt, nhưng tôi sẽ lựa chọn màu sắc rực rỡ hơn.
Cá Thái Cực Dương tức giận đến mỗi cả thân cá đỏ bừng bừng như vừa mới rơi vào chảo nhuộm.
"Hai màu đen trắng không thể hình thành nên cảm giác tương phản cho thị giác sao? Một bức tranh chỉ có màu đen và màu trắng, không phải là càng tạo ra xung đột thị giác mạnh mẽ sao? Các người chính là có thành kiến!"
Nếu Viên Viên có mặt ở đây, nhất định cô bé sẽ tỏ vẻ tán thành tuyệt đối với cá Thái Cực Dương, không khéo còn coi con cá này là tri kỷ.
Ai bảo cả người cô bé, ngoại trừ chiếc lưỡi ra, thì chỉ có mỗi hai màu đen và trắng thôi chứ? Hứa Đôn: "Trên thị trường bây giờ vẫn có loại truyện tranh chỉ có hai màu trắng, đen."
Tần Giản: "Nhưng bây giờ truyện tranh động ( ý chỉ hoạt hình ) được hoan nghênh hơn truyện tranh tĩnh nhiều."
Lôi Sơ Mạn: "Chủ yếu là bởi vì có lồng tiếng sao?"
Triệu Tình Họa: "Chẳng lẽ không phải do truyện tranh tĩnh nhìn quá rối mắt hay sao? Truyện tranh động có cả bối cảnh và âm nhạc, còn có thể nghe được sự biến hoá của giọng lồng tiếng, càng tạo ra trải nghiệm tốt hơn khi xem, càng dễ dàng nhận được sự yêu thích.”
Đề tài đột nhiên bị thay đổi. Tô Van Thiều cũng không ngăn cản các bạn nhỏ tranh luận về truyện tranh động và truyện tranh tĩnh, vẫn cứ nắm chặt lấy đề tài chưa nhận được đáp án kia: "Vì sao cậu muốn đóng giả thành cá chép?"
Hai màu trắng đen vốn có trên người cá Thái Cực chẳng liên quan gì đến chuyện nó đóng giả thành cá chép cả, nói cách khác, những lời vừa rồi được xuất phát từ tận thâm tâm của cá Thái Cực Dương, hoặc cũng có thể nó đang cố ý lái sang đề tài khác, cái này còn phải xem chỉ số thông minh của nó như thế nào.
Rốt cuộc, đánh giá từ màn thể hiện trước đó của nó, con cá yêu này có chút ham ăn, cho dù là xét về mặt đầu óc hay năng lực, con cá yêu này đều thuộc vào: loại ham ăn còn to xác.
Cá Thái Cực Dương trưng ra một đôi mắt cá chết: "Các người cũng đã nhìn thấy hình dạng thật của tôi rồi, nếu không đóng giả thành cá chép, ai bằng lòng chia sẻ hình ảnh của tôi chứ?”
Cho dù nó tự cảm thấy mình đẹp thế nào, nhưng cũng không thể thừa nhận rằng vẻ bề ngoài của nó không được con người yêu thích, đến cá Thái Cực Âm còn được chào đón hơn nó, tuy là bởi vì nhìn cô ấy giống với cá đen bình thường, nhìn có vẻ rất ngon miệng.
Tô Vân Thiều: "Vậy vì sao cậu lại muốn thực hiện nguyện vọng của người khác?”
"Cá chép làm vì cái gì thì tôi làm vì cái đó."
Các bạn nhỏ đều đưa ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Tô Vân Thiều, cô bèn giải thích: "Hẳn là vì thu thập niềm tin và sức mạnh ước nguyện.”
Tất cả người, yêu, quỷ:???
Cá Thái Cực Dương nhìn vẻ mặt ngây ngốc của họ thì trưng ra một cái mặt cá khinh thường, khiến cho các bạn nhỏ sợ ngây người.
"Loài cá chép yêu kia là dựa trên linh khí để tu luyện thành yêu, thế giới bây giờ đa phần đều là nguyên khí, nó không thể tìm được đường tắt, đành thu thập sức mạnh ước nguyện để tu luyện, cứ như vậy chờ cho tu vi từ từ hạ thấp xuống, cho đến khi trở lại thành một con cá chép bình thường."
Tần Giản bừng tỉnh: "Hoá ra thực sự là có một con cá chép yêu? Nó ở đâu?"
Cá Thái Cực Dương rơi vào tay nhóm người, yêu, quỷ này, nó tự biết muốn bảo vệ thân mình còn khó, nên không muốn liên lụy đến những yêu quái khác, làm sao có thể tuỳ tiện để lộ ra vị trí của cá chép yêu?
Nó nhìn về phía Đào Yêu có vẻ ngoài như một đứa nhóc mới được ba tuổi, đưa ra một câu hỏi tự sâu đáy lòng: "Linh khí trên thế gian đã loãng như vậy, cậu dựa vào linh khí để tu luyện, vì sao còn có thể biến thành hình người?"
Dưới sự đuổi giết và huyết tế trong hơn hai trăm năm liên tục của Cố Phóng, rất ít yêu quái còn có thể tồn tại trên thế gian này, con cá yêu này không dựa vào việc giết yêu quái để lấy yêu nguyên tu luyện, cho nên Đào Yêu cảm thấy không cần phải giấu giếm nó làm gì, cậu nhóc liền nói: "Tôi linh nguyên song tu." ( Tu luyện đồng thời cả linh khí và nguyên khí )
Bạn cần đăng nhập để bình luận