Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1160:

Chương 1160:Chương 1160:
Chuong 1160:
Nó cũng không cảm thấy năng lực tiềm an nào trong cơ thể mình bị kích thích, có lẽ năng lực của nó chỉ dừng lại ở việc có thể tùy ý biến to thu nhỏ, có lẽ mạng sống của nó đang đi tới khoảnh khắc cuối cùng rồi.
Đào Yêu bỗng nhiên nói: "Chờ lát nữa chúng ta tìm cơ hội cướp con mèo đen kia về đây!"
Bách Hiểu Thử, Vân Tiêu, Vân Đình: "Được!"
Tô Vân Thieu:???
"Meo-." Mèo đen quật cường đứng lên, nơi giữa mày tỏa ra một phù văn màu đỏ nhấp nháy, như là đang cố ám chỉ điều gì. "Mày muốn giải trừ khế ước?" Mắt Abe Shota hơi lóe lên,"Mày muốn chết đi trong thân phận một con yêu quái tự do sao?”
Mèo đen gật đầu, đúng vậy, nó không muốn chết đi với thân phận là thần thức của Abe Shota.
Không biết Abe Shota suy nghĩ cái gì, do dự một chút, "Được, tao đồng ý với mày."
Người thiếu niên nhanh chóng kết thủ ấn, trong không trung xuất hiện một phù văn màu đỏ như máu, khi thiếu niên dùng tay đẩy về phía trước, nó đập vào trán con mèo đen, chỉ trong nháy mắt, hai phù văn cùng vỡ vụn.
Đào Yêu: "Khế ước giải trừ rồi! Tô Vân Thiều, mau lên!" Bách Hiểu Thử: "Lúc này không cướp, còn chờ đến lúc nào?"
Vân Tiêu: "Vân Vân có thể cứu nó không?”
Vân Đình: "Mặc kệ có thể cứu được hay không, đưa con mèo kia lại đây trước rồi nói sau, nếu không sẽ trì hoãn việc cứu chữa.”
Tô Vân Thiều:?
Mỗi một lần cô gặp được một yêu quái mới ở bên ngoài, đám yêu quái trong nhà đều sẽ dùng ánh mắt "Đồ tôi lại mang yêu quái về nhà!" để nhìn cô, không ngờ lúc này mấy bé yêu quái lại cùng nhất trí thúc giục cô đào góc tường của nhà người khác.
Bốn yêu quái: "Mau lên!"
Có lẽ là do thường xuyên ở bên nhau nên đã sinh ra sự ăn ý ngầm, lúc này, mấy yêu quái ở lại nhà họ Tô đã đồng loạt kêu lên: "Vân Vân mau lên đi"
Ở phía bên kia, tình trạng của mèo đen sau khi giải trừ khế ước thì càng tôi tệ hơn.
Vốn dĩ nó còn có thể miễn cưỡng đứng lên, sau khi giải trừ khế ước, nó hơi rụt đầu nhỏ lại, lảo đà lao đảo, lắc lư người hai cái, rồi kiêu ngạo bước ra khỏi vòng bảo vệ của Abe Shota.
Dường như nó muốn dùng hành động thực tế để chứng minh mình đã không còn là thần thức của Abe Shota, sẽ không cần tới sự bảo vệ của cậu ta nữa.
Trên mặt Abe Shota lộ ra vẻ không đành lòng: "Sao phải làm như vậy?"
Mèo là loài có khả năng chịu đau rất giỏi, vì vậy, khi chúng có biểu hiện khó chịu tức là cơ thể chúng đã vô cùng suy yếu, hoặc là bệnh tình của chúng đã rất nghiêm trọng, khiến rất nhiều con sen trở tay không kịp.
Mèo đen rời khỏi vòng bảo vệ của Abe Shota, khả năng gặp nguy hiểm tăng lên đáng kể, nó quá nhỏ, chỉ cần lao ra một chút là sẽ bị cương thi hoặc thí sinh nào đó dẫm phải.
Trên đường đi gặp phải một con cương thi, mèo đen vội vươn móng vuốt giấu trong đệm thịt ra, lúc này Tô Vân Thiều mới hiểu được tại sao trước đó khi chiến đấu nó không sử dụng đến móng vuốt sắc bén —— chúng đã bị gãy rồi.
"Chúng ta đi thôi." Vân Đình lao ra, ở trong không trung hóa thành một thân rắn khổng lồ, dùng đuôi rắn quấn lấy mèo đen, rồi nhanh chóng lao trở về.
"Mau mau mau, cứu mèo đi!"
Abe Shota tận mắt nhìn thấy con rắn to kia chui ra khỏi người Tô Vân Thiều rồi lại quay trở về, chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà có thể biến to thu nhỏ, lại nhìn thấy những chiếc vảy màu vàng trên thân rắn, so với vảy con rắn lớn của cậu ta còn sáng hơn, vừa nhìn là biết nó được chăm sóc rất tốt.
Bách Hiểu Thử nhảy từ trong túi của Tô Vân Thiều xuống, nhét hết những loại thuốc anh ta đã chuẩn bị từ trước vào trong miệng mèo đen, rồi bôi thuốc vào miệng vết thương.
"Bi thương nặng như vậy, cũng không biết có thể cứu được hay không.”
Mèo đen:222
Nó tò mò nhìn chú chuột hamster nhỏ đang bận rộn kia, máy móc nuốt thuốc, không biết chuyện gì đang xảy ra, cũng không muốn biết.
Trên người nó có nhiều vết thương nghiêm trọng như vậy có chữa thế nào cũng không hết, nhưng nó vẫn để mặc mấy yêu quái này bận rộn, chỉ cần nó không phải chết bên cạnh Abe Shota là được. Một phút trôi qua, vài con cương thi đã ngã xuống, mèo đen vẫn còn sống.
Mười phút trôi qua, một số lượng lớn cương thi đã ngã xuống, mèo đen nhảy dựng lên tại chỗ.
"Meo?" Tiếng mèo kêu tràn đầy nghi hoặc, như là đang hỏi: Sao tôi còn chưa chết?
Bách Hiểu Thử bò lên trên người mèo đen, nhìn kỹ miệng vết thương: "Khả năng hồi phục của phần lớn yêu quái đều rất mạnh mẽ, máu đã ngừng chảy rồi, hiện tại chú em này không chết được đâu, chắc cũng không sao nữa. Vân Thiều, có muốn đưa nó về nhà không?”
Cá Thái Cực Dương hẳn sẽ không ngại trở mèo đen đi một chuyến.
Mèo đen ngang đầu lên, trong con ngươi của nó phản chiếu hình ảnh của một cô gái trẻ buộc tóc đuôi ngựa, người này sẽ không là một Abe Shota khác chứ?
Ban đầu nó bị chính hơi thở thuần khiết, thanh tịnh trên người Abe Shota lừa, cho nên mới đồng ý ký kết khế ước với cậu ta, trở thành thần thức của cậu ta. Nó đã bị lừa một lần rồi, lần này sẽ không ngu ngốc như vậy nữa đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận