Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 342:

Chương 342:Chương 342:
Chương 342:
"Hình như là có một cái."
"Cái của con là dùng dây màu đen buộc lại, còn của A Vọng thì dùng dây màu đỏ buộc lại, thím con nói như vậy nhìn khá giống hai anh em, mà từ nhỏ tình cảm của hai đứa con cũng rất tốt rồi."
Nói thêm vài câu thì Tư Đồ Viễn treo máy, sắc mặt có chút khó coi, cho dù anh ta có khờ thì cũng nhận ra vấn đề nằm ở đâu rồi.
"A Vọng sinh ra vào rạng sáng, sớm hơn tôi ba tiếng đồng hồ, từ nhỏ đã tự cho mình là anh của tôi."
Cho nên, người thực sự sinh vào giờ Sửu - khung giờ đen đủi nhất trong ngày phải là Tư Đồ Vọng, nhưng lại bị tráo đổi rồi, chỉ bởi vì thím của Tư Đồ Viễn không biết lây hai tắm thẻ gỗ từ chỗ nào, nên đã tráo đổi vận may và vận đen của hai người cho nhau, người xui xẻo lập tức biến thành Tư Đồ Viễn.
Bây giò, đến phiên Tô Vân Thiều đồng cảm với Tư Đồ Viễn.
"Tôi thấy anh lại có thêm một chút vận xui, gần đây anh có nhận thêm thứ gì hay không?”
Sắc mặt của Tư Đồ Viễn bây giờ đã đen hoàn toàn như đáy nồi.
Vốn anh ta còn tưởng rằng chuyện hoán đổi vận may giữa hai người là chủ ý của người thím thôi, người anh họ của mình chẳng biết gì cả, kết quả... Sao anh ta lại không biết được chứ, rõ ràng là biết quá nhiều là đằng khác!
Tư Đồ Viễn nghiến răng nghiến lợi nói: "Cách đây không lâu anh ta có tặng tôi một chiếc vòng tay, nói là lúc tới thánh địa nhà Phật thì nhìn thấy nó, chiếc vòng ấy có thể cầu may, cầu làm ăn phát đạt nên cố ý xin về cho tôi."
Tô Vân Thiều: "Ảnh đâu?"
"Tôi không chụp." Tư Đồ Viễn đứng lên,"Nhưng tôi để ở trong túi, phiền em ngồi chờ một chút, tôi đi lầy ngay đây."
Sau khi hình bóng của Tư Đồ Viễn biến mắt, Ngọc Bạch Y mới nói ra câu nói mà cậu ta đã kìm nén từ khi mới biết được sự thật: "Sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, còn là anh em họ có quan hệ cùng huyết thống, đây là cơ duyên tốt đến mức nào chứ? Sao lại biến nó thành như vậy?"
Trong tiểu thuyết võ hiệp, người ta kết nghĩa anh em còn hy vọng được sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm đấy, người có duyên phận thực sự lại chẳng biết quý trọng.
Bách Tinh Thần lại có ý kiến khác: "Có lẽ cũng bởi vì sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, hai đứa bé chỉ sinh cách nhau có mấy tiếng đồng hồ, nhưng một đứa thì rất may mắn, một đứa lại vô cùng xui xẻo, cho nên mới cảm thấy không công bằng chăng?"
Nhà họ Ngọc chỉ là một gia đình bình thường, họ hàng thân thích trong nhà đều đối xử với nhau khá tốt, cho dù Ngọc Bạch Y tiến vào giới giải trí kiếm được nhiều tiền hơn họ, cũng không có ai cảm thấy cậu ta kiếm tiền dễ dàng mà đòi vay mượn cả, thậm chí họ còn rất thân thiện khiến cậu ta chẳng có cảm giác lớn lao gì cả.
Nhìn thấy Tô Vân Thiều, Ngọc Bạch Y lại nhớ tới những kịch bản cố ý tráo đổi trẻ sơ sinh, người mẹ nhà nghèo kia có lẽ một mặt hy vọng đứa con ruột của mình có thể nhận được sự giáo dục và cuộc sống tốt hơn, một mặt có lẽ là xuất phát từ sự ghen tị nhỉ?
Hai đứa trẻ đều còn nhỏ, lại cùng là con gái như nhau, dựa vào đâu mà đứa con gái chị sinh ra có thể ăn sung mặc sướng, giường rộng gối êm, còn đứa con gái tôi sinh ra lại chỉ có thể sống mãi ở một góc thôn quê ăn đất mà lớn lên?
Chỉ bởi vì con gái của tôi không biết cách đầu thai, không thể đầu thai vào trong bụng của một người mẹ giàu có hay sao?
Mẹ của Tư Đồ Vọng vì để con trai có tiền đồ tốt đẹp, không tiếc tất cả mà trộm mat vận may của Tư Đồ Viễn, khiến anh ta phải xui xẻo hơn ba mươi năm, ...
Năm đó Tô Vân Thiều và Tô Y Y bị bế nhằm, thực sự là do nhân viên y tế sơ say mà bế nhằm sao? Càng nghĩ càng thấy ớn lạnh.
Ngọc Bạch Y không dám tưởng tượng tiếp nữa, bởi vì theo suy nghĩ của cậu ta, Tô Vân Thiều rất có thể là bị mẹ của Tô Y Y ác ý hoán đổi.
Nếu không phải biết "sự thật" không thể lần theo dấu vét, thì e là cho dù có biết Tô Y Y năm đó chỉ là một đứa trẻ sơ sinh, không có quyền lựa chọn, là người vô tội nhát, thì Tô Vân Thiều và Tô Y Y cũng sẽ không thể thân thiết như bây giờ.
Suy nghĩ y hệt như thế cũng xẹt qua đầu của Bách Tinh Thần.
Sáu tháng trước, chuyện thiên kim thật, thiên kim giả của nhà họ Tô bị đồn ra ngoài, rất nhiều người lập tức đoán rằng có khả năng Tô Vân Thieu bị cha mẹ của Tô Y Y ác ý tráo đổi với con gái mình, sau đó ba Tô và mẹ Tô phải cố gắng giải thích mới làm lời đồn đãi được sáng tỏ.
Tô Vân Thiều biết hai người bọn họ đang nghĩ gì, đành nói ra quá khứ không ai biết: "Năm đó, cha mẹ nuôi của tớ, cũng chính là cha mẹ ruột của Y Y đã bị tai nạn giao thông mới được đưa vào bệnh viện cấp cứu."
Cho nên, năm đó cha mẹ ruột của Tô Y Y không nằm trên giường cấp cứu thì cũng là nằm trong phòng hồi sức, sao có thể cố tình tráo đổi hai đứa nhỏ được?
"Nếu là như thế, vì sao chú và dì không nói ra?" Bách Tinh Thần không hiểu,"So với mức độ sự thật này, lời giải thích của chú dì càng thiếu sức thuyết phục hơn nhiều." "Bởi vì..." Tô Van Thiều cười lạnh,"Người năm đó gây ra tai nạn giao thông chính là người quen của họ."
Nghe nói vì người nọ nhận được tin mẹ Tô mới sinh con xong, trên đường ởi vội vàng nên phóng nhanh một chút, không cần thận gây ra tai nạn giao thông.
Bởi vì tai nạn giao thông này ít nhiều gì cũng có liên quan đến ba mẹ Tô, vì thế nên hai người bọn họ cảm thấy áy náy, không tiện công khai nguyên nhân thực sự ra ngoài, tránh để người khác điều tra ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận