Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 562:

Chương 562:Chương 562:
Chuong 562:
Sau đó cậu ta lại vô cùng thành thật mà đặt ra một câu hỏi: "Vì sao lại kêu chị ay là đại nhân vậy? Đây là xưng hô thiết yếu của các vị đại sư Huyền môn sao?"
Nguyễn Mai: "Đúng vậy."
Vân Khê: "Chúng ta không thể gọi đại nhân là chị gái, làm như vậy thì em gái của đại nhân sẽ ghen đấy."
Cát Nguyệt: "Những người khác thì không biết, nhưng chúng ta gọi như vậy chính là vì muốn tỏ lòng tôn kính đối với đại nhân."
Tôn kính sao?
Ân Tử Chân có lẽ hiểu một chút.
Lúc cậu ta lưu lạc ở bên ngoài de tìm kiếm oán khí có thể hấp thu, đã từng nghe quỷ hồn khác nhắc tới chuyện bây giờ người trong Huyền môn đang tìm kiếm những quỷ hồn có năng lực đặc biệt ở khắp nơi, cũng không hỏi xem đương sự có tình nguyện hay không, đã rất dứt khoát mà ký kết khế ước.
An Tử Chân không hiểu gì về Tô Vân Thiều, tuy Tô Vân Thiều biết cậu ta có năng lực đặc biệt nhưng lại không hề vội vàng muốn cậu ta làm quỷ sai cho mình mà ngược lại đã nhắn mạnh đến vấn đề đôi bên có tự nguyện hay không. Hơn nữa còn cố tình để lộ ra tin tức không muốn kí kết khế ước chọn cậu ta làm quỷ sai nên mới khiến cậu ta sốt ruột mà tìm tới tận cửa như thế này. Nếu đã định trước sẽ bị người trong Huyền môn chọn làm quỷ sai, vậy cậu ta cũng muốn tìm một người mà bản thân thấy thuận mắt, cũng sẽ không tùy tiện làm một con quỷ bị nô dịch.
Nhìn phản ứng của ba con quỷ kia, cậu ta liền cảm thấy bản thân đã lựa chọn đúng, hiện giờ chỉ cần chờ Tô Vân Thiều trở về thì nhanh chóng ký kết khế ước là được rồi.
"Vào trong thôi." Có ba con quỷ sai dẫn đường ở phía trước, cả quãng đường đi vào biệt thự cũng không có lấy một chút trở ngại.
Ân Tử Chân mới đi theo được hai bước, tuy phía trước có quỷ dẫn đường, nhưng cậu ta vẫn bị luồng sức mạnh kia ngăn lại ở bên ngoài cổng biệt thự, không cách nào đi tiếp vào bên trong.
"Mấy chị ơi em không vào được.”
"Hả?" Cả ba quỷ sai đều đột ngột quay đầu lại: "Em vẫn chưa kí kết khế ước quỷ sai với đại nhân sao?”
Ân Tử Chân vô tội mà chớp chớp đôi mắt, cả người toả ra hơi thở của sự nhỏ bé và hồn nhiên.
"Em mới vừa từ thành phố khác chạy tới đây, trên đường tới đây còn đi nhằm rất nhiều lần, lãng phí không ít thời gian. Trước đây em cũng chỉ gặp chị ấy thông qua việc gọi video, vậy nên vẫn chưa kịp ký kết khế ước."
Ba quỷ sai:!!I
Đại nhân đã đỉnh đến mức dùng cách gọi video để tìm quỷ sai rồi sao? Haizz, là do mấy cô vô dụng, không cách nào tìm được quỷ sai thích hợp cho đại nhân.
Tô Vân Thiều chỉ nói sẽ có một tiểu quỷ đáng yêu khoảng bảy tám tuổi tìm đến, nhưng hoàn toàn không nhắc đến những vấn đề khác, cho nên cả ba quỷ sai đều vô cùng tự nhiên mà tưởng rằng Ân Tử Chân đã dùng các loại phương tiện giao thông để đi đến thành phố B, trên đường còn đi rất nhiều đường vòng mới đến được đây. Vậy nên trong lòng lập tức sinh ra một loại cảm giác trìu mến.
Nguyễn Mai: "Em đợi một lát, để chị đi lầy một lá bùa đến đây."
An Tử Chân tận mắt nhìn thấy Nguyễn Mai bay đi, sau khi bay vào một căn phòng ở lầu hai, lát sau liền mang theo một lá bùa xuống dưới. Đợi tới lúc lá bùa kia dán trên người cậu ta, lúc tiến vào biệt thự đã không còn cảm nhận được lực cản như ban nãy nữa.
"Đây là cái gì?”
Vân Khê: "Đại nhân muốn bảo vệ những người sống trong căn biệt thự này nên đã bố trí một phù trận, nếu là vật âm tà thì sẽ không vào được, chỉ có quỷ sai của đại nhân hoặc là phải cầm theo loại bùa thông hành thế này mới có thể đi vào trong được."
Từ trước đến nay Ân Tử Chân chưa từng nghe nói tới những việc thần kỳ đến như vậy. Điều này khiến cậu ta có dự cảm, nếu làm quỷ sai cho Tô Vân Thiều thì sẽ có thể tiếp xúc với nhiều thế giới thần kỳ khác, nó còn thú vị hơn nhiều so với những tiểu thuyết mà cậu ta từng đọc trước đây.
Không biết ba quỷ sai dẫn đường phía trước vì lí do gì lại không đi vào bằng cửa chính lại chỉ thích trèo cửa số. Ân Tử Chân cũng làm theo bọn họ trèo vào từ cửa số.
Vì để tìm những tác giả đang ngừng cập nhập chương mới, Ân Tử Chân cũng thường xuyên men theo đường cáp mạng để tìm họ, vậy nên cậu ta hoàn toàn cảm thấy không có bắt cứ vấn đề gì.
Chỉ là mới bò được nửa đường, nửa người cậu ta còn vắt mình trên cửa số, liền nhìn thấy trong căn phòng nhỏ kia có cả gấu trúc, hồ ly trắng, trăn lớn. Bỗng chốc liền nảy sinh một loại cảm giác hoài nghi có phải bản thân đã đi lạc vào một thế giới khác rồi không.
"Mau vào đây." Nguyễn Mai vẫy tay, nhưng nương theo tầm mắt của Ân Tử Chân liền thấy cậu ta đang nhìn bọn Viên Viên, Nhu Mễ, Vân Tiêu Vân Đình,
"À, em đừng sợ, bọn họ đều là những yêu quái do đại nhân nuôi dưỡng."
An Tử Chân im lặng tiếp tục bò vào trong, cậu ta dùng tay bụm miệng rồi thì thầm nói: "Không phải người ta thường nói rằng nuôi gấu trúc chính là phạm pháp hay sao?” Viên Viên lười biếng mà trở mình: "Tớ chỉ là một chú chó sư tử nhuộm lông giống gấu trúc thôi, là do cậu nhận nhằm đấy."
An Tử Chân:???
Cậu ta vô cùng nghiêm túc nhìn kĩ lại hai lần: "Lúc sinh thời khi rảnh rỗi không có việc gì làm, tớ thường lên mạng tìm video về gấu trúc xem cho đỡ ghiền. Vậy nên cậu đừng nghĩ dễ dàng lừa gạt được tớ! Cậu chắc chắn chính là gấu trúc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận