Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 120:

Chương 120:Chương 120:
Chương 120:
Hầu hết những người đó đều không hài lòng với cuộc sống của mình nên trút hết lên thân thể của những động vật nhỏ, cũng có một số kẻ biến thái làm vậy chỉ vì muốn nhìn thấy bộ dạng thê thảm của những con vật đáng thương.
Người cực kỳ yêu mèo như Trần Tinh Nguyên là người tức giận nhất: "Tớ thực sự không biết đầu óc của những kẻ đó đã biến thái đến mức nào mà lại có thể nghĩ đến việc ném những con vật nhỏ bé này vào máy giặt!"
Hứa Đôn cũng được mở rộng tầm mắt: "Tớ cứ tưởng ngược đãi động vật nhỏ chỉ là đánh đập, ai ngờ bọn họ còn nhổ móng, nhỗ răng, đốt tàn thuốc, đốt lửa, giật điện... Thực sự không thể tưởng tượng được bản chất của con người lại có thể ác độc đến như vậy!"
Phó Diệp bổ sung thêm một tin tức chưa ai từng nghe: "Bên anh còn nghe nói có người đặc biệt ra ngoài vào ban đêm chạy dí theo chó mèo hoang để bắn phi tiêu, coi chúng là mục tiêu di động miễn phí nữa!"
Người nhạy cảm như Triệu Tình Họa nghe mà rớt nước mắt, vẻ mặt của Lôi Sơ Mạn thì tràn đầy tức giận, cô cũng an ủi Triệu Tình Họa, Cái Khiết ở bên cạnh thì liên mồm văng tục chửi lấy chửi để, hình tượng bông trắng nhỏ yếu ớt cứ thế một đi không trở lại. ToYYnghe vay cung kho chiu nói: "Chị, loại người này tuyệt đối không thể bỏ qua! Chửi bọn họ là cầm thú còn sỉ nhục hai chữ cầm thú nữa đấy!"
Tô Vân Thiều gật đầu: "Nếu đã xác nhận bọn họ có hành vi ngược đãi động vật rồi thì gửi hình ảnh và cả tình tiết liên quan cho tớ.”
Mục đích của việc miêu tả tình huống cụ thể là để khống chế mức độ trừng phạt, có thể ăn miếng trả miếng nhưng không thể trừng phạt quá mức được.
Tần Giản có chút lo lắng: "Vân Thieu, trong nhà cậu chỉ có ba con quỷ, theo phạm vi điều tra ngày càng rộng của tụi tớ thì những người ngược đãi động vật cũng ngày một nhiều hơn, bọn họ có thể làm hết không?"
Hỏi xong, hình ảnh ba con quỷ học bá bận rộn đến nỗi lo cái này mắt cái kia đã hiện lên trong tâm trí của cậu ấy.
"Giá như chúng ta có thêm may con quỷ để sai khiến..." Bách Tinh Thần thấp giọng lắm bảm, điều này lại vừa khéo trùng hợp với ý nghĩ của Tô Vân Thiêu.
Quá nhiều việc phải làm mà số quỷ có thể dùng lại quá ít, đây là tình thế khó khăn nhất của cô trong lúc này.
Tần Giản: "Vậy thì chúng ta cần phải hỏi thăm thêm xem nơi nào có tin đồn nháo quỷ, nói chung càng ồn ào càng nguy hiểm thì càng có thể giúp Vân Thiều đỡ bận hơn.”
Đề xuất này được mọi người nhất trí tán thành.
Trần Tinh Nguyên cứ do dự mãi, cuối cùng cũng nói ra suy nghĩ trong lòng mình bấy lâu nay: "Chị Vân Thiều, chị có thể đến nhà em xem thử một chút được không?”
Tô Vân Thiều nhìn chằm chằm Trần Tỉnh Nguyên một hồi, tướng mạo của cậu ấy thể hiện người nhà vẫn mạnh khỏe, cũng không có hao tiền tốn của hay nguy hiểm xui xẻo gì.
"Cậu muốn biết nguồn gốc sát khí trên người mình?”
Trần Tinh Nguyên gật đầu rồi lại lắc đầu, không đợi Tần Giản hỏi đã nói: "Từ khi chị bảo chó mèo cũng có thể biến thành quỷ, em đã nghi ngờ tiếng mèo kêu thảm thiết đánh thức em giữa lúc tự sát có thể là Đậu Đậu của em. Em muốn gặp lại em ấy, cảm ơn em ấy vì đã bảo vệ em, để em ấy có thể đi đầu thai sớm và có thể gặp được một chủ nhân vừa tốt vừa có trách nhiệm hơn em.”
Việc Chúc Dân Học ngược đãi mèo là sự thật không thể chối cãi, vậy thì phải có câu hỏi đặt ra cho nguyên nhân cái chết của Đậu Đậu.
Giả sử Đậu Đậu bị Chúc Dân Học ngược đãi đến chết, có thể là do nó lo lắng chủ nhân của mình có một người bạn hai mặt như vậy cho nên nó luôn di theo bên cạnh để bảo vệ chủ nhân. Cũng vì nguyên nhân này mà Đậu Đậu nhìn thấy được ác quỷ đang bám lên người Trần Tinh Nguyên để tự sát, không biết nó đã làm cách nào mà cứu được cậu ấy.
Tô Vân Thiều không thấy được quỷ hồn của mèo sư tử ở bên cạnh Chúc Dân Học, vì vậy cô không chắc chắn suy đoán trên có đúng hay không.
"Được, tối nay đi ngay."
Các thành viên trong nhóm không điều tra về những người ngược đãi động vật thì cũng điều tra về tin đồn nháo quỷ, còn cô có việc riêng phải làm nên không tham gia vào hoạt động lần này.
Nhà họ Trần và nhà họ Tô ở trong cùng một tiểu khu, một nhà phía bắc, một nhà phía nam, diện tích của tiểu khu khá lớn, còn có hai cửa lớn nam bắc có thể ra vào cho nên Tô Vân Thiều chưa từng gặp qua Trần Tinh Nguyên.
Ở gần như vậy, Tô Vân Thiều ăn cơm tối ở nhà xong rồi mới đi qua, Trần Tinh Nguyên đã đợi sẵn ở cửa ra vào.
Lúc này, mặt trời đã xuống núi, quỷ hồn đã có thể ra ngoài đi lại.
Con mèo sư tử trắng muốt được dùng làm ảnh đại diện Wechat cách Trần Tinh Nguyên không xa, nó yên tĩnh ngồi xổm ở đó.
Âm khí và sát khí trên người con mèo vẫn chưa được thu lại hoàn toàn, cho nên nó tự giác cách xa chủ nhân, duy trì một khoảng cách không làm tốn thương đến chủ nhân.
Tình huống rõ ràng như thế, Tô Vân Thiều cũng không cần đi vào nhà họ Trần để xem xét nữa.
Cô đi tới một nơi kín đáo hơn rồi mở một ra mắt Âm Dương tạm thời cho Trần Tinh Nguyên, để một người một mèo âm dương cách biệt có thể gặp lại nhau.
Khi nhìn thấy Đậu Đậu một làn nữa, bao nhiêu lời nói mà Trần Tinh Nguyên đã tốn không biết bao nhiêu thời gian nghĩ sẵn trong đầu, lúc này lại không thể thốt ra được một chữ.
Bộ lông của Đậu Đậu trắng như tuyết, càng khiến cho tất cả vết thương trên người nó lộ ra rõ ràng hơn, nhìn bằng mắt thường cũng biết là bị người ta dùng roi hành hạ, chứ không phải ngã chết như lời nói của Chúc Dân Học.
Trần Tinh Nguyên rất muốn tiến tới ôm lấy Đậu Đậu, nhưng thấy trên người Đậu Đậu có nhiều vết thương như vậy thì lại không dám chạm vào, tự trách mà tát cho bản thân hai cái thật mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận