Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 916:

Chương 916:Chương 916:
Chương 916:
Mười phút sau, Tuệ Tâm nhận được cuộc gọi của Tô Vân Thiều, hai người nói chuyện phiếm suốt nửa tiếng rồi Tuệ Tâm đi gõ cửa phòng Phương Hữu Đức, mở ra đoạn ghi âm mà Tô Vân Thiều gửi tới.
Mặt Phương Hữu Đức tái mét khi nghe người khác dùng giọng điệu của mình gọi bảo bối.
Chờ đến khi nghe được những chuyện đang xảy ra ở thủ đô, ít nhất là từ ba năm rưỡi trước ván cờ đã được bày biện chu đáo và chặt chẽ đến mức đáng sợ và khó có thể giải được thì mặt lại càng tái xanh và đen đi, nghĩ thôi cũng đã thấy sợ rồi. Tue Tam giai thich ky cang ti mi nhưng Phương Hữu Đức vẫn khó có thể lý giải được: "Tuệ Tâm đạo hữu, nếu cơ quan giám định và bác sĩ giám định bị mua chuộc thì việc xét nghiệm ADN xảy ra vấn đề thì tôi có thể hiểu được, nhưng cách xác định huyết thống của giới Huyền môn chúng ta cũng sẽ bị lỗi à2"
"Ừ." Tuệ Tâm gật đầu: "Hồi trước tôi từng gặp được hai cô gái tầm mười lăm tuổi bị trúng cổ, khi bám đốt ngón tay tính toán thì phát hiện mẹ của hai cô gái này chính là Tô Vân Thiều nên tôi mới đưa họ đến nhà họ Tô."
Phương Hữu Đức: 222
Nếu không phải lời này là do Tuệ Tâm nói ra thì anh ta đã hét lên một câu: Mẹ nó, anh đang đùa tôi đấy à?I
Cho dù Tô Vân Thiều có thiên phú dị bam thì cũng không thể mới mười tám tuổi đã sinh được hai đứa con gái mười lăm tuổi chứ? Dù cho anh ta xuất thân trong phái Ngự Quỷ, không hiểu việc xem tướng và bấm đốt ngón tay thì cũng không hiểu sai đến mức thái quá vậy chứ?
Tuệ Tâm: "Tôi, Tô đạo hữu, đạo trưởng Hằng Thuật đã bam đốt ngón tay nhiều lần để tính lại, nhưng tất cả đều cùng một kết quả."
Nếu không phải Tô Vân Thiều còn quá nhỏ tuổi, không có khả năng mang thai rồi sinh con, nhưng nếu đổi sang bất kỳ người nào hơn ba mươi tuổi thì sẽ rất khó phát hiện chuyện này có gì đó không ổn.
Tuệ Tâm tự đặt mình vào vị trí đó để suy nghĩ, nếu tương lai, vào một ngày nào đó có một người phụ nữ mang con đến, có giấy chứng nhận xét nghiệm ADN và đủ loại bằng chứng tìm đến cửa, dùng cách khoa học đến cách huyền học cũng không thể chứng mình đứa bé đó không có quan hệ với anh ấy, vậy sẽ ra sao?
Cho dù anh ta có thanh danh tốt trong giới huyền học, thì việc vứt bỏ vợ, đùa giỡn phụ nữ, bỏ rơi con cái, ba điều đó có thể huỷ hoại hoàn toàn thanh danh tốt mà anh ta đã tích luỹ gần hai mươi năm nay. Đặt nó lên trên người của anh ta, có lẽ trưởng bối và bạn bè quen biết anh ta vẫn tin tưởng vì cách làm người của anh ta, nhưng vốn dĩ thanh danh của Phương Hữu Đức đã không tốt lắm, rất có thể sẽ rơi vào cảnh mọi người xa lánh.
Tuệ Tâm thở dài: "Phương đạo hữu, rốt cuộc anh đắc tội với Cố Trạch khi nào thế?"
Mới có thể khiến Cố Trạch cam tâm tình nguyện tốn nhiều tâm tư để bố trí hại anh ta, thậm chí còn làm hại đến mức thân bại danh liệt, bị mọi người xa lánh.
Phương Hữu Đức cũng muốn biết!
"Ông ta là yêu quái già sống hơn hai trăm năm, tôi mới ba mươi tuổi, không lẽ là do hai trăm năm trước tổ tiên nhà tôi giết ông ta nên hai trăm năm sau ông ta mới tìm tôi để báo thù?"
Vậy thì đúng là quá hẹp hòi!
Trừ cái này, Phương Hữu Đức thực sự không nghĩ ra được khả năng khác.
Thật ra Tuệ Tâm cũng đã hơi nghĩ ra rồi: "Chắc là coi trọng cơ thể của anh?"
Phương Hữu Đức sửng sốt: "Ý anh muốn nói là ông ta muốn đoạt xác của tôi?"
Đúng là cũng có tí khả năng đó.
Nếu Cố Trạch muốn đoạt xác của Phương Hữu Đúc thì trước mắt phải cắt đứt với những người có quan hệ tốt, độc lai độc vãng [1] thì sẽ không dễ dàng bị phát hiện hồn phách bên trong cơ thể đã đổi thành người khác.
[1] Độc lai độc vãng (独来独往): đi đâu làm gì cũng có một mình.
Nhưng không phải Cố Trạch đã có ứng cử viên thích hợp hơn để đoạt xác rồi à?
Chính là con trai của ông ta, chuyển sang cơ thể đó rồi tiếp quản tập đoàn Cố thị cũng hợp tình hợp lý hơn, không cần phải suy nghĩ một cái cớ khác nữa.
"Dựa theo cách nói của Tô đạo hữu lúc trước, Cố Trạch đã âm thầm tìm phụ nữ thuần âm để sinh ra vật chứa cho ông ta đoạt xác, đã có vật chứa phù hợp rồi vì sao còn muốn bỏ gần tìm xa? Trừ khi..." Phương Hữu Đức trợn mắt: "Có phải vật chứa đó đã xảy ra vấn đề rồi không?"
Tuệ Tâm cũng đang nghĩ như vậy: "Ở giếng Toả Long, Lạc đạo hữu cũng từng nói rằng Cố Trạch đã kêu cô ấy đưa tôi ra ngoài, lúc ấy đang ở trong tình huống khẩn cấp, không nghĩ ra rốt cuộc ông ta muốn làm gì. Có lẽ ông ta muốn lợi dụng hai chúng ta để đoạt xác."
Vấn đề ở chỗ, một hồn phách nhưng có hai vật chứa, rốt cuộc Cố Trạch muốn đoạt xác của ai?
Còn một vấn đề mâu thuẫn khác là rõ ràng bố cục về Phương Hữu Đức đã được bày ra sớm hơn lúc thẩm mỹ viện Hương Nhã được thành lập, cho nên ít nhất phải bắt đầu từ ba năm rưỡi trước. Nếu thật sự muốn có cơ thể của Phương Hữu Đức, vì sao không cho Lạc Tầm Lục đưa Phương Hữu Đức ra ngoài?
Bạn cần đăng nhập để bình luận