Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1207:

Chương 1207:Chương 1207:
Chương 1207:
Đội trưởng nước D lôi từ trong balo ra một con bổ câu lớn màu trắng: "Dạo một vòng xem sao nhé?"
Trên người chim bồ câu không có tí yêu khí nào, ngoài miệng bảo là yêu quái khế ước nhưng thật tế lại một con thú cưng khá là thông minh. Con chim bồ câu lớn "gù gu" vài tiếng rồi vỗ cánh bay lên trời.
Trên trời có ba con yêu quái thăm dò tình hình, dưới đất có các thí sinh đua nhau thể hiện sở trường của mình.
Abe Shota triệu hồi thêm một con yêu quái bò cạp, sai nó chui xuống dưới cát để thăm dò, các thành viên còn lại của nước R không có động tĩnh gì cả.
Đội nước T gọi tiểu quỷ tới, có con mới vài tháng tuổi, cũng có con đã chừng ba bốn tuổi. Đội nước D và nước F lần lượt lấy ra vài món thiết bị tinh vi khỏi cốp xe, nhanh tay lắp ráp ngay tại chỗ rồi mới sử dụng, cả hai đều đi theo con đường khoa học.
Đội nước Y thì sử dụng trận bàn, vì cảm thấy khá quen mắt nên Tô Vân Thiều đã nhìn chằm chằm hồi lâu, sau đó phát hiện hóa ra là tác phẩm của đạo trưởng Hằng Thuật. Nhất thời, cô cũng không biết nên cảm động vì trình độ sử dụng trận pháp lên trận bàn của Hằng Thuật đã cao siêu tới nỗi vang danh ra tận ngoài nước, hay là ngạc nhiên khi đội nước Y lại không sử dụng sản phẩm của nước mình trong Đại hội tranh tài nữa.
Quách Uyễn Thanh thò tay vào balo của mình: "Van Thiều, chị cũng có trận bàn của đạo trưởng Hằng Thuật, có nên dùng không?"
"Dùng chứ." Tô Vân Thiều gật đầu: "Mọi người biết cái gì dùng cái đấy, còn những thứ khác thì cứ đợi tìm được vị trí rồi tính sau."
Mặc dù không cùng một nước, nhưng phương pháp tìm kiếm mà người trong Huyền môn hay dùng cũng chỉ có vài chiêu xào di xào lại thôi.
Quách Uyển Thanh sử dụng trận bàn, Phương Hữu Đức sử dụng Quỷ sai, Đông Kiến Bạch sử dụng bùa chú, còn Tuệ Tâm bắm tay tính toán.
Abe Shota thấy Tô Vân Thiều đứng yên tại chỗ không làm gì cả: "Cô Vân Thiều không bam tay tính toán sao?”
Tô Vân Thiều: "Trong đội đã có người giỏi về điều này, hà cớ gì phải để một người không am hiểu ra tay cho xấu mặt chứ?"
"Cô Vân Thiều mà cũng có chuyện không giỏi sao?” Abe Shota hào hứng hỏi tiếp, hệt như thể đã tìm thấy món đồ chơi mới lạ gì đó.
Không phải như thế, mà đúng là một món đồ chơi thật.
Điều này khiến Tô Vân Thiều cảm thấy rất khó chịu vì Abe Shota không thèm đối xử với cô như với một con người.
"Không ai là hoàn hảo cả, đương nhiên tôi cũng có sở trường và sở đoản của mình rồi, chẳng lẽ Abe không có sao?"
"Hình như không có chuyện gì là tôi không giỏi hết, à, có một chuyện..." Abe Shota buồn rau nói: "Tôi không giỏi theo đuổi con gái, dù đã dùng đủ mọi cách để tiếp cận cô ấy, nhưng lúc nào cũng bị phản tác dụng hết, kết quả là có vẻ bây giờ cô ấy đã hơi ghét tôi mất rồi."
Tô Vân Thiều hiểu nhưng giả vờ không hiểu, thậm chí còn đứng ở góc độ của một người ngoài cuộc mà cho lời khuyên: "Theo đuổi con gái vốn là một môn học vô cùng uyên thâm, nếu cậu chẳng tốn chút công sức nào đã thành công thì thử hỏi những chàng trai chuyên đi học cách lấy lòng người khác giới phải làm sao đây?"
"Có cả khóa học như vậy nữa hả? Xem ra tôi phải nhanh chân đi đăng ký một khóa mới được."
"Nhưng có lẽ anh học xong cũng chưa chắc theo đuổi được người con gái đó đâu." Tô Vân Thiều thật lòng khuyên bảo: "Với tư cách là người từng trải, tôi tốt bụng nhắc nhở cậu một câu, trước khi theo đuổi người ta thì nhớ tìm hiểu xem cô ấy có để tâm đến chiều cao của bạn trai mình không đã nhé.”
Abe Sholta: "..."
Trong sân của nhà họ Tô lập tức vang lên một trận cười to: "Tếu vãi!"
Tuy chiều cao của Abe Shota chỉ có một mét bảy, nhưng xét theo chiều cao trung bình của nước R thì cũng không lùn lắm.
Nhưng trên một võ đài lớn như Đại hội tranh tài giới Huyền môn cấp quốc tế, cậu ta lại trở thành một trong số những thí sinh có chiều cao cao từ dưới đếm lên. Đội trưởng nữ của nước R cũng cao ngang ngửa Abe Shota, cậu ta còn thích để tóc dài, cộng thêm đường nét khuôn mặt khá là thanh tú nên ban đầu, lúc cậu ta chưa cất tiếng chào hỏi, có vài khán giả đã nhận nhằm giới tính của cậu ta.
Không phải tất cả mọi cô gái đều để ý đến việc bạn trai lùn hơn mình, nhưng phần lớn sẽ quan tâm đến điều đó, và hơn chín mươi lăm phần trăm các chàng trai cũng cực kỳ để tâm đến việc mình lùn hơn bạn gái.
Vì cảm thấy quá phiền khi cứ bị thử tới thử lui nên Tô Vân Thiều đã cố tình nhắm trúng tim đen của Abe Shota rồi chọc thật mạnh.
Quả nhiên, sau khi nghe thấy câu nói này, Abe Shota không chủ động bắt chuyện với Tô Vân Thiều nữa, chỉ là thỉnh thoảng sẽ lại liếc nhìn cô bằng ánh mắt đau khổ, nhưng Tô Vân Thiều sẽ nhắm mắt làm ngơ.
Dưới sự nỗ lực của các thí sinh cũng như yêu quái và Quỷ sai, mọi người đều nhất trí cho rằng di chỉ nằm ở phía Tây Bắc, thế là đoàn người vội vàng ởi tới đó.
Do lần này không có người điều tra, thăm dò trước xem có nguy hiểm gì hay không nên tốc độ của họ không nhanh, thậm chí còn nhờ Kim Trường Không và Đại Thiên Cau biết bay đi trước dò đường, thỉnh thoảng lại bay về báo cáo tin tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận