Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 365:

Chương 365:Chương 365:
Chuong 365:
Đương nhiên, không thể phủ nhận là, hai người họ cũng có một chút ý nghĩ muốn chọc tức chết đám người ngày ngày tung tin đồn hai cô thiên kim thật giả của nhà họ Tô đấu đá lẫn nhau, chờ xem kịch vui.
Tiệc tùng không được tổ chức hàng ngày, Tô Vân Thiều cũng không phải ngày nào cũng ở nhà, cô cũng không đi qua phòng để quần áo của mẹ Tô, thi thoảng thấy mẹ Tô mặc sườn xám cũng thấy bà ấy khá xinh đẹp, chứ cô không hề biết rằng trước kia mẹ Tô chẳng bao giờ mặc sườn xám cả.
Cô bất lực trước tâm lý khoe khoang cua ba me T6,cung cam thấy ba mẹ mình làm vậy cũng rất đáng yêu, sau đó cô càng chắc chắn dì Hồng không phải là người trong Huyền môn.
Nếu dì Hồng thực sự là người cùng đạo với cô, làm sao bà ta lại không nhận ra được bùa ngọc và thẻ gỗ đào ngày nào ba mẹ Tô cũng đem ra khoe được, lại còn không nhận ra được cô cũng là người trong Huyền môn, còn tặng món đồ kia cho cô.
Hệ thống: 【 Còn nguyên nhân thứ hai đâu? 】
Tô Y Y: "Chị, nguyên nhân thứ hai là gì?”
"Làm sao em lại biết được bà ta vô dụng?" Tô Vân Thiều cười. Tô Y Y hình như hiểu được, lại hình như không hiểu, "Chị, ý chị là bà ta đã dùng rồi sao? Nhưng không phải là chị không nhìn ra được vấn đề gì ư?"
Tô Vân Thiều cảm thấy cần phải giải thích cẩn thận cho các bạn nhỏ biết mượn vận may là như thế nào, cô bảo Tô Y Y đợi chút rồi bắt đầu gửi yêu cầu gọi video vào trong nhóm.
Thấy mười một rưỡi đêm rồi mà cô còn yêu cầu gọi video, các thành viên trong nhóm chat vội vàng bắt máy.
Tần Sóc ở lại đồn cảnh sát, Bách Tinh Thần và Phó Diệp còn ở trong phòng sách, còn lại đều đang nằm trên giường nghịch điện thoại, màn hình của mỗi người đều hiện ra hình đầu giường.
Tô Vân Thiều nhìn bọn họ lần lượt bắt máy, cả đám đều đeo tai nghe lên, dường như là sợ chậm hơn hai giây là sẽ bỏ lỡ một chuyện rất quan trọng.
"... Muộn thế này mà mọi người còn chưa ngủ à?”
Tần Giản cười tủm tỉm: "Còn không phải là đang đợi các cậu phát sóng trực tiếp xem các cậu làm sao đối phó được với dì Hồng và đứa con lai sao?"
Những người khác im lặng gật đầu.
Đây không phải là ngày đầu tiên Tô Vân Thiều biết các bạn nhỏ của mình thích hóng chuyện, nhưng cô vẫn cạn lời như trước. Tô Y Y ló cái đầu nhỏ của mình ra, miêu tả sinh động như thật cảnh Tô Vân Thiều mới vừa rồi đã đối phó với dì Hồng như thế nào, các bạn nhỏ nghe được cũng phải Cười bò.
Tần Sóc không cảm thấy vụ án treo khó giải quyết, Bách Tỉnh Thần và Phó Diệp cũng không thấy việc làm ăn trong nhà khó khăn nữa.
Bách Tỉnh Thần hỏi: "Vân Thiều, cậu gọi video muộn như vậy, không phải chỉ vì để kể lại chuyện này chứ?"
Tô Vân Thiều gật đầu,"Khi Y Y hỏi tới, tớ lập tức nhớ ra phải nói rõ chuyện mượn vận may với mọi người."
Tinh thần của tất cả các bạn nhỏ đều trở nên tỉnh táo hẳn.
Mặc dù đã có vòng hạt gỗ có thể nhắc nhở các bạn nhỏ tránh xa nguy hiểm, nhưng sự tình liên quan đến tính mạng, hơn nữa bản thân chuyện mượn vận may đã là một điều rất khó hiểu, ai lại không muốn biết thêm một chút chuyện an bên trong nó chứ?
Sáu quỷ một yêu đều ngồi xếp thành một hàng bên cạnh Tô Vân Thiều để chờ nghe giảng, hệ thống rón rén tiến lại gần cô, biến thành hình dạng của một chú mèo Ragdoll ngồi cùng hàng với bọn họ.
Tô Vân Thiều: "Đây là lần đầu tiên tớ nhắc nhở mọi người phải chú ý tới những món trang sức bằng ngọc có chất lượng cao, tớ cũng nói luôn chúng có thể là trang sức mượn vận may, chiếc vòng tay huyết ngọc mà dì Hồng tặng cho tớ vốn chẳng phải vòng tay mượn vận may bình thường, thứ nó mượn là sinh mạng, tuổi thọ của tớ."
Các bạn nhỏ hít một ngụm khí lạnh, sợ hãi ngã ngửa ra sau, điện thoại rơi xuống, tiếng kêu sợ hãi vang lên.
Sáu con quỷ bật dậy, hơi thở của lệ quỷ không khống chế được mà tràn ra, trong phòng lúc này tràn đầy âm khi.
Đào Yêu vốn là khúc gỗ đào khắc chế được tà khí, lúc này con mắt của cậu đã đỏ bừng, nhìn qua như là đang muốn đi giết người Vậy. Tô Y Y nổi giận dung đùng, khuôn mặt nhỏ đã đỏ bừng rồi.
Hình tượng cô gái nhỏ luôn ngoan ngoãn bám lấy chị gái hoàn toàn sụp đổ, lần đầu tiên cô ấy không màng tới hình tượng tiểu thư của mình mà chửi ầm lên: "Mẹ kiếp, em hỏi cả tổ tông nhà bà ta..."
Những lời thô tục phía sau đã bị Tô Vân Thiều bị miệng nên cô ấy đành nuốt lại, Tô Vân Thiều nhỏ giọng nhắc nhở: "Vị hôn phu của em còn nghe đấy."
Phó Diệp: "..." Chỉ có lúc này chị vợ mới nhớ tới sự tồn tại của tôi.
Nói thực ra, anh ta cũng không cảm động lắm, còn có chút chua chát. Tô Y Y không thể mắng được, bèn ôm lấy Tô Vân Thiều, nước mắt của cô ấy không ngừng rơi xuống, khóc đến mức cả người không ngừng run rấy, khiến cho Tô Vân Thiều cảm thấy vô cùng hối hận vì đã không để cho em gái trút giận hết.
Hình tượng là cái gì? Phó Diệp không cưới nữa, có rất nhiều người muốn cưới em gái cô mà.
Tô Vân Thiều mới nói một câu, đã bị gián đoạn, vừa an ủi xong cô em gái khóc lóc lại phải đi ngăn cản sáu quỷ một yêu suýt chút nữa chạy xuống tầng giết chết dì Hồng.
"Chị không sao, không phải là chị đã phát hiện ra âm mưu của bà ta rồi sao? Cũng không mắc mưu của ba ta."
"Cậu không thể nói như vậy." Tần suất gõ ngón tay xuống bàn của Bách Tinh Thần tăng dần lên, đây là biểu hiện cậu ấy đang tức giận,"Vân Thiều, cậu giấu chúng tớ quá lâu rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận