Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 882:

Chương 882:Chương 882:
Chương 882:
Sau khi nghe Nguyễn Mai giải thích xong về văn hoá otaku của nước R, và hiểu được ý nghĩa thật sự an sau yêu cầu của Mã Cảnh Huy, lúc này ánh mắt nhìn Mã Cảnh Huy của mắy bé yêu quái đã trở nên khác lạ: Tôi thấy anh đang muốn tan thành tro bụi thì col
"A, thật thoải mái." Cả người Mã Cảnh Huy bị đánh tới mức tơi bời, khuôn mặt đã bị đánh sưng như đầu heo, thật thảm tới không nỡ nhìn thẳng, vậy mà còn có thể thốt ra được một câu cảm thấy chân thành đến thé.
Tất cả người, yêu, quỷ: "..." Anh ta thực sự muốn chết rồi!
Tô Vân Thiều lấy kiếm Lôi Minh từ trong túi ra đặt mạnh lên bàn trà, không biết khi nào Tào Kỳ và Cố Trạch sẽ đến, nên lúc nào cô cũng mang theo mấy thứ này bên người.
"Anh nên nói tiếp."
Tô Vân Thiều sử dụng câu trần thuật, có thể thấy được cô đang không hề kiên nhẫn với việc Mã Cảnh Huy cứ diễn đi diễn lại thế này.
Mã Cảnh Huy biết rõ nếu mình tiếp tục làm loạn, thứ nghênh đón anh ta chắc chắn sẽ là sự tấn công của thiên sự thật sự, chứ không phải là mấy cái đắm đánh bình thường nữa, cho nên anh ta ngồi thẳng lại, nghiêm túc nói: "Tôi chỉ là một con tốt mà thôi, bị nhốt trong phòng điều khiển, công việc mỗi ngày là quan sát những vị khác bước vào thẩm mỹ viện Hương Nhã, nếu phát hiện ra điều bát thường thì lập tức báo lại cho lễ tân, lễ tân sẽ lịch sự mời vị khác nọ ra khỏi thẳm mỹ viện, giống như khi tiếp đón cô vậy."
Cách nói của anh ta quả thực phù hợp những suy đoán trước đó của Tô Vân Thiều, hai thứ là cameras và tai nghe bluetooth quả nhiên là được sử dụng vì mục đích này."
"Làm sao anh phát hiện ra tôi?"
"Là do hạt gỗ." Mã Cảnh Huy chỉ vào vòng tay gỗ hèo bị sét đánh trên cổ tay của Tô Vân Thiều,"Tôi đã nhìn thấy thứ này trên tay chủ nhân của thẳm mỹ viện, người nọ nói là bên trong đó có thể chứa ma quỷ, còn có thể che đậy được hơi thể của ma quỷ. Hơn nữa những người bước vào thầm mỹ viện đa phần đều có nhu cầu làm đẹp, còn cô đã xinh đẹp như vậy mà vẫn muốn tới thẩm mỹ viện, vậy còn không phải đang viết bốn chữ "tôi có vấn đề" thật to lên trán sao?
"Hơn nữa, ở cửa thẳm mỹ viện có camera hướng ra ngoài, họ cũng thuê một gian nhà ở tầng năm tòa nhà đối diện, có trang bị riêng camera với góc quay từ trên xuống, tôi đã đứng đó theo dõi và nhìn thấy cô đi theo hai quỷ hồn, lại nhìn thấy dáng vẻ nghe lời của họ với cô, cũng đoán ra được cô là người ngự quỷ, cho nên khẳng định không thể để cô bước vào trong điều tra được." Đối diện thẳm mỹ viện còn có camera, điều này khiến Tô Vân Thiều không ngờ tới.
Nhưng mà nói cách khác, ai có thể nghĩ ra thầm mỹ viện làm đẹp kia không chỉ trang bị camera theo dõi ở bên trong, mà còn cố ý thuê một căn nhà ở ngoài để trang bị thêm camera đâu chứ?
"Không đúng nha." Mẹ Tô cả kinh hét lên “Lúc tôi mới bước vào cũng để lộ ra vòng hạt gỗ, nhưng không phải là tôi không bị từ chối, vẫn được tiếp đón đấy sao?"
"Đó là bởi vì..." Mã Cảnh Huy sờ sờ mũi,"Trong hai ngày liên tiếp đều có người kỳ lạ tìm tới cửa, mà chị gái nhỏ Vân Thiều còn ngồi ở quán cà phê đối diện quan sát như vậy, cho nên tôi muốn biết vì sao dì phải tới đây, không ngờ hai người lại là người một nhà."
Vốn không nghĩ sẽ trùng hợp như vậy, kết quả anh ta cứ như thế mà đâm đầu vào lưới.
Những cũng may mắn vì anh ta đã chui đầu vào, nếu không làm sao Mã Cảnh Huy sẽ gặp được người, yêu, quỷ không có thành kiến với mình chứ?
Thật là đúng với câu tục ngữ "Trong họa có phúc" của người xưa.
Tô Vân Thiều thở dài: "Anh bị đám người kia hại chết, vậy mà còn muốn làm việc cho bọn chúng sao?"
Chẳng lẽ là do sở thích thích bị ngược đãi sao? Tất cả người, yêu, quỷ đều không hẹn mà cùng có chung một suy nghĩ.
Mã Cảnh Huy ngồi dưới đất, có lẽ là giữ nguyên một tư thế lâu quá nên có chút mệt mỏi, anh ta khép hai chân lại, ôm lấy đầu gối, gác cằm lên chân, cả thân quỷ cuộn tròn lại.
"Tôi không còn nơi nào để đi cả."
Có lẽ chính anh ta cũng không cảm nhận được, không biết hành vi của mình là có ý gì, không biết khi mình nói ra lời này, trong mắt tràn đầy cô đơn cùng bi thương.
—— Như là một đứa bé mắt đi cảm giác an toàn.
Cũng có lẽ, anh ta đã lớn như vậy, nhưng trước nay vẫn không hề có được cảm giác an toàn.
Bởi vì trên con đường đời vừa mở ra của mình, cha mẹ - những người vốn nên là chỗ dựa và cho anh ta cảm giác an toàn nhất, lại là người đoạt đi cảm giác an toàn ay của anh ta.
Nhận thấy điều này, Tô Vân Thiều khẽ cau mày.
Mã Cảnh Huy cho rằng Tô Vân Thiều cau mày là vì không kiên nhẫn với tốc độ kể lễ dài dòng của mình, anh ta vội nói: "Thời điểm khi tôi mới tỉnh lại, cái gì cũng không biết, lại thấy bọn họ dùng đèn lồng hút đi toàn bộ hồn phách của những người phụ nữ kia, tuy mệnh tôi lớn thoát được một kiếp, nhưng sau đó vẫn bị phát hiện ra. Người chủ kia cảm thấy tôi có thể hoá trang giống hệt với phụ nữ, cho nên ngưỡng mộ tay nghề của tôi, mới giữ tôi lại để dạy trang điểm cho nhân viên trong thầm mỹ viện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận