Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 277:

Chương 277:Chương 277:
Chuong 277:
Hiểu theo cách này, Bách Tinh Thần tiếp tục nói: "Cho nên, chỉ có hai chữ tự tử có nghĩa là cậu ta thực sự tự tử?"
Tô Vân Thiều gật đầu, cô đứng song song với Bách Tinh Thần, nghĩ đến nhóc shota hoạt bát đáng yêu kia, tạm thời hai người không nói nên lời.
Cách đó không xa, Tần Giản đóng giả một con diều hâu, Trường Tôn Thụy dang rộng cánh tay nhỏ đóng giả gà mẹ, bọn Hứa Đôn xếp thành một hàng chạy theo sau lưng Irường Tôn Thụy giả làm gà con, họ đang chơi trò diều hâu bắt gà con.
Trên mặt ba người nhà họ Hứa đều lộ ra vẻ yêu chiều, bọn ho thật sự rất yêu thương Trường Tôn Thụy, nếu để cho bọn họ biết Trường Tôn Thụy là tự tử mà chết, họ sẽ đau lòng tới mức nào?
"Cũng không phải không có khả năng này." Bách Tinh Thần bỗng nhiên lên tiếng.
Tô Vân Thiều: 22?
"Cái gì?”
"Cậu có biết hội chứng cố làm hài lòng người khác không?"
"To có nghe nói qua một chút, nhưng cũng không rõ lắm."
Bách Tinh Thần giải thích: "Chính cái tên đã nói lên chứng bệnh, đó là một trạng thái tâm lý không được bình thường khi người bệnh luôn cố gắng khiến người khác hài lòng một cách mù quáng, luôn quan tâm đến cảm xúc của người khác chứ không he quan tâm tới chính bản thân mình."
Nói như vậy, Tô Vân Thieu đã có thể tưởng tượng ra.
Hai người liếc nhìn nhau, bắt đầu tìm kiếm những chi tiết chứng minh Trường Tôn Thụy đã mắc phải hội chứng cố làm hài lòng người khác.
"Còn nhỏ tuổi, ngoan ngoãn hiểu chuyện, không gây rắc rối cho người lớn.”
"Điều này có thể là vì ngay từ nhỏ cậu ta đã bị bệnh tim bam sinh, thường xuyên sinh bệnh, cho nên cậu ấy mới cảm thấy mình đã gây thêm rắc rối cho người thân." "Cũng vì thế, nên tuy hôm nay là ngày đầu tiên quen biết Tần Giản, cậu nhóc cũng không muốn người anh trai này phải lo lắng, buồn phiền vì mình."
"Điều này có thể liên hệ tới gia đình của cậu nhóc, cậu ta không muốn gây rắc rối cho những người quan tâm và yêu mến mình."
"Mẹ cậu ta đã tự bấu đỏ cả mu bàn tay của mình, cho nên dù cậu ta rất muốn đi tới, nhưng vẫn quan tâm tới những người lạ mới quen hôm nay, để ý đến cảm xúc của họ, không hy vọng họ sẽ phải trải qua cảm xúc bị bỏ rơi giống mình."
"Đây có thể là điều cậu ta tự rút ra từ trải nghiệm của chính mình, có lẽ cậu nhóc đã bị Trường Tôn Triết chối bỏ và bỏ rơi rất nhiều lần."
"Hôm nay cậu ta gọi điện thoại cho Trường Tôn Triết, lúc gọi cậu nhóc đã sợ hãi bị cự tuyệt và bỏ rơi đến như vậy, có thể thấy rằng hơn hai năm sau khi mất, cậu nhóc cũng chưa từng gọi cho cha mình lấy một cuộc điện thoại."
"Sở dĩ cậu ta chưa từng mở miệng hỏi là vì lo lắng bị từ chối, mà cậu ta cũng không biết cách từ chối người khác, dù nhiều lần lảng tránh câu hỏi của cậu nhưng cậu nhóc cũng chưa một lần từ chối trực tiếp."
Sau khi nói nhiều như vậy, Tô Vân Thiều và Bách Tinh Thần cùng lắc đầu: "Đúng là vậy, mà cũng không phải vậy."
Trường Tôn Thụy có biểu hiện mắc hội chứng cố làm hài lòng người khác rất rõ ràng, nhưng suy cho cùng hai người bọn họ không phải bác sĩ tâm lý, càng không thể đưa ra những chẩn đoán chuyên môn chính xác được.
Nhưng thông qua những lời phân tích vừa rồi, họ có thể đưa ra một kết luận sơ bộ.
Tô Vân Thiều: "Có khả năng là cậu ta không muốn gây thêm phiền phức cho người thân nữa nên mới lựa chọn tự tử, đúng không?"
Bách Tinh Thần: "Cậu có muốn kiểm tra thử không?"
Tô Vân Thiều gật đầu, điều này là rất cần thiết.
Người sau khi chết vì tự tử sẽ cứ quản quanh tại nơi mình đã tử vong, trở thành Địa Phược Linh, nói như vậy, cho dù cô có loại bỏ được hết những trận pháp trấn yem này, Trường Tôn Thụy cũng không thể rời khỏi đây.
Đầu tiên cần phải hỏi qua người nhà họ Hứa trước.
Bách Tinh Thần mời ba người nhà họ Hứa đi theo mình, Ngọc Bạch Y đang chơi ở một bên cũng nhận thấy có điều gì không đúng, bèn lấy cớ nghỉ ngơi một lát rồi rời khỏi trò chơi để đi tới chỗ cô.
Cũng vì thế mà ba mặt đối ba mặt, tổng cộng có sáu người.
Tô Vân Thiều không có khách sáo mà hỏi thẳng vào vấn đề: "Trường Tôn Thụy chết như thế nào? Chết ở đâu?"
Vừa nghe xong câu hỏi này, trước mắt Hứa Lâm Lang lập tức hiện ra khuôn mặt của Trường Tôn Thụy khi chết, đó là cơn ác mộng đã xuất hiện vô số lần trong đêm khuya khiến cô ta phải giật mình tỉnh giấc, la hét giữa đêm.
Hứa phu nhân nhìn thoáng qua con gái, phát hiện hốc mắt của con gái mình đã đỏ bừng, nhưng biểu cảm vẫn bình thường nên bà cũng thấy yên tâm phần nào.
"Cô hỏi chuyện này làm gì?"
Tô Vân Thiều: "Chỉ là tôi đã phát hiện ra một bí mật an giấu trong cái chết của cậu ta." Người nhà họ Hứa: 山
Ngọc Bạch Y: 222
Ba người nhà họ Hứa hoang mang mất một lúc lâu, mãi mới hiểu được ý nghĩa của những lời này... có thể là cậu nhóc đã bị giết!
Nếu để Hứa Lâm Lang nhớ lại quá trình tử vong của con trai ruột thì cũng quá tàn nhẫn rồi, vì thế Hứa Nặc phải lên tiếng kể lại.
"Nguyện vọng sinh nhật năm bốn tuổi của Thụy Thụy là được đến công viên giải trí, công viên giải trí bình thường quá mức ồn ào, không phù hợp với nó, nên tôi định xây riêng cho nó một cái... ˆ
Nếu đã xây riêng một công viên giải trí cho Trường Tôn Thụy, đương nhiên nên dựa theo sở thích của Trường Tôn Thụy rồi: Những sinh vật thần bi.
Phong thuỷ của khu vực này rất tốt, Hứa Nặc đã mua đất ở đây, vốn định xây dựng một khu biệt thự. Nhưng ý tưởng xây dựng công viên giải trí đột nhiên xuất hiện, trong lúc nhất thời chưa tìm được địa điểm xây dựng thích hợp, vừa hay có người nhắc tới nơi này, nên Hứa Nặc lấy luôn nơi này cho cháu ngoại sử dụng.
Vì để Trường Tôn Thụy vui vẻ, còn chưa bắt đầu xây dựng công viên giải trí, Hứa Nặc đã nói cho Trường Tôn Thụy biết tin tốt này, hỏi xem cậu nhóc muốn loại công viên giải trí nào, muốn lấy tên gì để đặt cho công viên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận