Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1105:

Chương 1105:Chương 1105:
Chuong 1105:
Tô Van Thiều có đủ lý do để nghi ngờ: "Cô nguyện ý chia sẻ nguyện lực thu hoạch được cho cá Thái Cực Dương, không lẽ là bởi vì nó có thể mang cho cô cá nhỏ tôm nhỏ chứ?"
"Sao có thể chứ?" Cá chép gam béo ưỡn cái bụng mập mạp, nó là loại cá mà cá nhỏ tôm nhỏ có thể đánh ngã sao?
"Cậu ấy còn mang cho tôi mấy thức ăn ngon khác cho cá nữa cơ!"
Tô Vân Thiều: "..." Cô cũng thật có tiền đồ.
Một con cá chép tham ăn như vậy mà không bị những người khác bắt đi làm thịt, hẳn là nhờ phúc của chùa Viễn Sơn rồi.
"Khi tôi cầu nguyện một bữa ăn khuya với cá hầm cải chua, cô đã làm như thế nào vậy?"
Cá chép béo nhớ lại: "Đầu tiên là phải xác định địa chỉ của cô trước, tiếp đó tìm cá hầm cải chua ngon nhất trong khu phố, sau đó trộn lẫn đơn đặt hàng của cô vào đó một cách hoàn hảo."
Tô Vân Thiều bỗng lo lắng mình đã ăn một bữa cơm bá vương: "Cô đã trả tiền chưa?"
Cá chép béo làm gì có tiền chứ? Cho dù có tiền cũng không có khả năng từ chùa Viễn Sơn đưa đến cho chủ cửa hàng cá hầm cải chua được, để cá Thái Cực Dương qua đó đưa tiền lại càng không thực tế, không cẩn thận sẽ bị bắt lại làm thành cá ham cải chua cũng không chừng.
"Tôi chia cho chủ quán một chút may mắn, coi như là trả tiền."
Tô Vân Thiều: "Vậy sao cô không gọi cho mình một phần cá hằm cải chua?"
Đó là một câu hỏi hay và đã làm cá chép béo rơi vào trầm tư.
Cho đến khi ăn xong bữa khuya nó cũng không nghĩ ra đáp án.
Thức ăn cho cá có thể rải xuống nước cho lắng xuống, thả cá luộc và cá ham cải chua vào thì phải thay hết cả be nước và còn phải chùi rửa be nữa, cho nên cá Thái Cực Dương và cá chép béo phải thò cái miệng cá ra khỏi mặt nước, cố gắng há miệng càng to để nhận thức ăn.
Cho củ ấu vàng ăn củ ấu thì tiện hơn nhiều.
Lấy củ ấu vàng ra đặt ở trong chén, lại đem củ ấu nấu chín đặt ở chung quanh nó, nó sẽ nuốt từng viên củ ấu vàng kia, lại phun ra vỏ củ ấu từng chút từng chút mội.
Tô Y Y cảm thấy hết sức thú vị, thậm chí còn thương lượng với củ ấu vàng để nó bóc vỏ củ ấu giúp cô, thật sự là bởi vì củ ấu vàng mang đến những củ ấu này tương đối cũ, hơi nhức răng dùng búa gõ sẽ vương vãi khắp nơi, thật không tiện.
"Nếu cô giúp tôi bóc vỏ củ ấu, tôi sẽ cho cô ăn trái cây.” Củ ấu thẳng lưng ngồi dậy: "Một lời đã định!"
Cá chép béo ở chùa Viễn Sơn chỉ có thể ăn thức ăn gia súc cho cá, nó ở chùa Viễn Sơn cũng không có ăn được thứ gì ngon khác, nhóm hòa thượng cũng chẳng quan tâm nó ăn có ngon hay không.
Củ ấu vàng lấy ra tư thế nuốt núi sông mà nuốt vào nửa nồi củ au chín, sau đó phun củ ấu nguyên vẹn vào trong chén, phun vỏ củ au vào trong thùng rác.
"Bảo bối, cậu thật tuyệt nha!" Tô Y Y ăn củ ấu một cách hoàn chỉnh mà không cần tốn chút sức lực nào cũng có thể ăn được, còn vui vẻ đem quả anh đào và dưa hấu đút cho củ ấu. "Có ngọt không?”
"Thật ngọt! Tôi khóc rồi đây!" Củ ấu cảm động rơi nước mắt,"Tôi sống ở trong ao sen của chùa Viễn Sơn, hàng năm chỉ có thể sống dựa vào số củ ấu, ngó sen và hạt sen tích cóp được vào mùa hè mỗi năm, quá thảm hu hu hul
"Đúng rồi, mọi người ăn hạt sen với ngó sen không?" Củ au "phốc phốc" phun ra một chút ngó sen và hạt sen tươi,"Tôi cảm thấy bóc hạt sen rất giải trí, lúc này mới giữ lại đài sen đấy, nếu mọi người cảm thấy phiền phức, tôi có thể lột hạt sen ra, cũng có thể rút ra tâm sen, chỉ cần mọi người cho tôi chút hoa quả."
Người nhà họ Tô: "..."
Đám yêu quái: ”...' Chưa bao giờ thấy con yêu quái nào làm việc chăm chỉ như vậy.
Tô Vân Thiều: "Cô có không gian à?"
"Đúng vậy." Củ ấu cong chiếc sừng nhọn lên, như đang mỉm cười, lại giống như đang rất tự hào,"Không gian của tôi có chức năng giữ lạnh giữ tươi mát mà không có không gian nào làm được, nếu không có khả năng này thì dựa vào việc chờ đám hòa thượng ở chùa Viễn Sơn nhớ đến việc cho tôi ăn thì chắc tôi chết đói mắt!"
Tô Vân Thiều cảm thấy cũng hơi bắt công cho các hòa thượng ở chùa Viễn Sơn bởi vì làm sao họ biết củ ấu ăn gì được chứ? Không phải thực vật đều ăn phân bón, dựa vào quang hợp mà phát triển sao?
Hoặc có lẽ máy hòa thượng kia cũng biết năng lực của củ ấu nên mới không để ý tới nó, nếu không thì cũng thật lạ nếu củ ấu, hạt sen, ngó sen khắp cả ao đều biến mắt mà họ không hề hay biết gì.
Động tác bóc vỏ quả óc chó của Bách Hiểu Thử dừng lại, anh ta có cảm giác mình đang bị nhắm tới.
Không gian của anh ta đúng thật là không có khả năng giữ tươi, nhưng cái đó thì tủ lạnh truyền thống có thể thay thế được mà, không phải sao?
"Nói như vậy thì không gian của cô rất lớn à?"
"Dĩ nhiên!" Củ ấu lộn nhào, hai cái sừng nhọn giống như hai cái chân linh hoạt, thực hiện động tác múa ba lê xoay tròn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận