Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 526:

Chương 526:Chương 526:
Chuong 526:
"Đúng thế." Lữ Thư Nam vội vàng lấy từ trong túi xách ra một tắm ảnh cũ, trong ảnh là hai cô bé đáng yêu với mái tóc thẳng dài, mặc váy công chúa, gương mặt giống nhau như đúc, chứng tỏ hai cô bé này là chị em song sinh.
"Vân Vân có thể giúp dì tìm hai đứa nó không? Mười năm trước, hai đứa con gái của dì đã bị người ta bắt cóc, đến tận bây giờ vẫn chưa có tin tức gì. Nghe mẹ cháu nói cháu là một đại sư Huyền môn vô cùng lợi hại, di thật sự không còn cách nào khác nữa nên mới đành tới nhờ Vân Vân xem giúp.”
Tô Vân Thiều: "Dì có sinh thần bát tự của hai người không ạ?” Lữ Thư Nam vội nói cho cô biết thời gian hai cô bé được sinh ra, Tô Vân Thiều nhanh chóng đổi thành sinh thần bát tự, nhưng sau khi bắm tay tính toán, kết quả có được lại khiến cô không kìm được mà tính lại lần nữa.
Cuối cùng, cô quay sang nhìn Lữ Thư Nam: "Di à, hai cô con gái của dì sắp trở lại rồi, rất có thể còn mang tới cho dì một niềm vui bát ngờ nho nhỏ nữa đó."
Niềm vui bất ngờ vốn dĩ được gọi là sự kinh ngạc đương nhiên là vì không ai biết trước được tình tiết, bất ngờ nhìn thấy mới có hiệu quả.
Nghe thấy con gái sắp trở về, tảng đá lớn nhất trong lòng Lữ Thư Nam cuối cùng cũng rơi xuống, bà ấy cũng không thèm để ý đến niềm vui bắt ngờ gì đó nữa.
"Có thể bình an trở về là tốt rồi."
Mẹ Tô cũng từng trải qua quá trình tìm kiếm con gái nên bà rất hiểu cảm giác lo lắng không muốn gì cả, chỉ cần con gái bình an trở về này. Mẹ Tô vỗ vỗ mu bàn tay của Lữ Thư Nam, an ủi: "Vân Vân đã nói là trở về thì chắc chắn sẽ trở về thôi, cậu cứ yên tâm đi."
[ do c f u L L . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p hí ]
Lữ Thư Nam gật đầu: "Oản Oản, cảm ơn cậu."
"Cảm ơn gì chứ?” Mẹ Tô cười ngượng ngùng: “Tôi mới là người nên cảm ơn cậu mới phải. Đổ oan cho cậu nhiều năm như vậy, nói bao nhiêu lời khó nghe với cậu như vậy mà cậu cũng chẳng so đo, để bụng gì."
Lữ Thư Nam: "Tôi còn không hiểu tính tình của cậu chắc? Thích người nào sẽ dốc lòng đối xử tốt với người đó, ghét ai thì chỉ liếc một cái thôi cũng không muốn, bây giờ cậu có thể hết hiểu lầm tôi là tốt rồi."
Cũng đã khá muộn, Lữ Thư Nam ngồi chơi ở nhà họ Tô thêm một lúc rồi lên xe về nhà, trước khi đi còn nói hôm khác có thời gian sẽ sang đây trò chuyện.
Lữ Thư Nam đi rồi, Tô Vân Thiều và Tô Y Y hỏi mẹ Tô đây là ai, sao từ trước tới giờ họ chưa từng nghe nhắc đến. Mẹ Tô thở dài, nói: "Hồi cấp ba, mẹ thân thiết với bà ấy nhất, thậm chí đến Chu Hồng cũng không sánh bằng đâu. Sau đó thì xảy ra chuyện thư tình mẹ viết cho ba của bọn con bị người ta dán lên bảng thông báo, chuyện đó mẹ chỉ nói với mỗi bà ay thôi. Về sau thì không thấy bức thư tình đó đâu nữa nên mẹ có đi hỏi bà ấy, bà ấy nói mình không biết, nhưng sau đó Chu Hồng lại nói bà ta nhìn thấy Thư Nam từng đụng vào ngăn bàn của mẹ. Không lâu sau, trong trường lại có tin đồn rằng Thư Nam thích ba của bọn con, thế là bọn mẹ... nghỉ chơi."
Cụ thể thế nào thì mẹ Tô không nói được.
Bà cũng không thể kể với con gái rằng năm ấy người mẹ dịu dàng, thân thiện của chúng đã nói những lời khó nghe tới mức nào với bạn của mình được đúng không?
"Lúc con người ta nóng giận dễ dẫn đến nói năng linh tinh, khi bình tĩnh lại thì sẽ thấy hối hận, nhưng tình cảm lại không thể chịu nổi thách thức như vậy." Mẹ Tô lấy tư cách là một người từng trải để dặn dò hai cô con gái.
"Nhất định phải suy nghĩ kỹ trước khi nói, cho dù đối phương là bạn bè hay bạn trai, hoặc thậm chí là chồng, thà rằng ăn nói chậm một chút, còn hơn là buột miệng thốt ra, lời nói thiếu suy nghĩ là thứ khiến con người ta tổn thương nhất."
Tô Vân Thiều: "Con nhớ kỹ rồi ạ.
Tô Y Y: “Dạ, con sẽ suy nghĩ kỹ trước khi nói."
Mẹ Tô nói tiếp: "Miệng nói tha thứ nhưng chưa chắc trong lòng đã tha thứ thật đâu. Bà ấy là người hẹp hòi, năm xưa bà ấy xích mích với mẹ vì chuyện này, sau này chồng bà ấy xây dựng trung tâm thương mại cũng không tới nhờ vả ba con, bây giờ cũng nhờ Vân Vân có thể tìm lại con gái giúp mình nên bà ấy mới thân thiện như thế. Vậy nên là, nhất định không được đắc tội với một người phụ nữ đâu đấy."
Tô Vân Thiều và Tô Y Y thầm bổ sung: Nhất là phụ nữ có lòng dạ hẹp hòi.
Thấy ba mẹ con họ đã nói chuyện gần xong, ba Tô đi xuống tầng nhắc nhở: "Đã khuya rồi, mọi người đi nghỉ ngơi sớm đi."
Tô Vân Thiều thưa "Dạ.", còn Tô Y Y thì nháy mắt với ba mẹ Tô: "Vậy thì con với chị sẽ không cản trở ba mẹ thân thiết với nhau nữa, tạm biệt, chúc ba mẹ ngủ ngon, moah moahl"
Nói rồi Tô Y Y kéo Tô Vân Thiều chạy té khói lên tầng như sợ sẽ bị mắng vậy.
Tốc độ chạy trốn của hai chị em quá nhanh, mẹ Tô còn chưa kịp nổi giận nên không khỏi lắc đầu: "Y Y đúng là càng ngày càng nghịch mà." Còn dám trêu cả ba mẹ nữa cơ.
Sắc mặt của ba Tô không hề thay đổi: "Đi thôi, không phải em còn muốn đắp mặt nạ sao? Hôm nay đi giày cao gót lâu như thế, để anh giup em xoa bop cang chan cho thoải mái nhé."
Bạn cần đăng nhập để bình luận