Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 626:

Chương 626:Chương 626:
Chuong 626:
Không có thuốc thang chữa trị, cô gái ấy chỉ dựa vào ý chí sinh tồn mạnh mẽ cùng quyết tâm trả thù gia đình kia mà tiếp tục sống sót.
Khi Tần Sóc tìm tới nơi, cô gái ay đã trải qua máy lần sảy thai, bị hành hạ đến mức không còn hình người.
Sau khi được giải cứu, cô ấy được đưa đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói cô ấy đã mắt khả năng làm mẹ, bị tra tấn trong thời gian dài khiến tâm lý trở nên bất thường, thường xuyên xuất hiện ảo giác.
Tần Sóc vốn tưởng rằng cô gái ay sẽ được chăm sóc tốt hơn khi trở về nhà, và từ từ hồi phục dưới sự chăm sóc ân cần của người thân, nào ngờ...
Cha mẹ của cô gái nọ lại sinh ra một cô con gái nhỏ, họ nâng niu bảo bọc cô con gái út bằng tuổi cháu gái mình như châu báu trong tay, gạt cô con gái lớn phải vượt qua bao gian khổ mới có thể quay trở về sang một bên.
Cũng không phải họ hoàn toàn bỏ mặc cô ấy, chỉ là so với một cô bé nhỏ tuổi cần cha mẹ quan tâm chăm sóc với đứa con gái lớn đã sớm trưởng thành còn có tỉnh thần không bình thường, hiển nhiên cô con gái lớn sẽ bị bỏ qua.
Cuối cùng, cô gái vượt qua bao gian khổ mới có thể trở về nhà lại nhảy lầu tự sát. Tô Van Thiều gặp qua trường hợp còn đau lòng hơn, sau khi chết cô gái kia đã hóa thành lệ quỷ, trở lại trả thù, hành hạ toàn bộ người trong thôn nọ đến chết.
Cô biết, xét về phương diện nào đó, lời của Vân Lệ Lệ đúng là sự thật, nhưng điều này cũng không thể thay đổi tội trạng buôn bán người được, hơn nữa, ý định ban đầu của Vân Lệ Lệ không phải là để cứu giúp những người phụ nữ kia, chẳng qua cô ta nói ra vào lúc này chỉ là để tự tìm lối thoát thân cho mình thôi.
Có lẽ Vân Lệ Lệ thấy Tô Vân Thiều tuổi còn nhỏ nên muốn hù dọa cô, kể ra kết cục của những người phụ nữ bị bọn buôn người bán tới những nơi khỉ ho cò gáy, muốn bao nhiêu khốn khổ thì có bấy nhiêu khốn khổ.
"Em gái nhỏ, hiện tại cô đã biết chúng tôi mua những người phụ nữ kia chính là đang làm chuyện tốt chưa?"
Cao Nhiên đang ngồi trong phòng thẩm van và Tần Sóc đang ngồi trong phòng quan sát suýt chút nữa cùng mắng thành tiếng: Mẹ kiếp, cô nói thế này, người không biết chuyện mà nghe thấy còn tưởng cô đang làm từ thiện đáy?!
"Nếu chuyện cô buôn bán con người ma cũng được coi là chuyện tốt..."
Tô Vân Thiều đi vòng qua chiếc bàn, từng bước một đi đến trước mặt Vân Lệ Lệ, thản nhiên mà nói,"Vậy bây giờ, tại đây, tôi thẳng tay giết chết cô, cũng coi như là đang làm chuyện tốt nha."
Cô bé trước mặt rõ ràng là đang mỉm cười, cũng không để lộ một chú sát ý nào, nhưng Vân Lệ Lệ chỉ cảm thấy tóc gáy của mình dựng hết lên.
Có lẽ là bởi vì cô bé này có thể vừa cười vừa nói đến chuyện giết người, như thể cô bé này hoàn toàn không hề đặt tính mạng của cô ta vào trong mắt.
Không, không đúng! Chuyện như vậy, Vân Lệ Lệ cũng có thể làm được.
Cô ta sẽ mỉm cười đề nghị những người đàn ông trong thôn ném những người phụ nữ họ đã chơi xong mà chưa "dạy bảo tốt" ra sau núi, nhưng bản thân cô ta chưa từng trực tiếp giết người khiến đôi tay mình phải vấy máu tanh cả.
"Cô sẽ giết tôi sao?" Vân Lệ Lệ cũng không biết trong lòng mình đang nghĩ gì mà lại thốt ra câu hỏi ay
"Ha." Tô Van Thiều cười khẽ một tiếng, cô cúi người xuống, dùng đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Vân Lệ Lệ, Đương nhiên.”
Cùng lúc giọng nói ấy vang lên, một ảo trận người thường không thể nhìn thấy đột nhiên được mở ra.
Cao Nhiên và Tần Sóc còn đang hoài nghi xem những lời này của Tô Vân Thiều là dùng để hù dọa Vân Lệ Lệ, hay là cô thực sự sẽ làm như vậy, thì bên kia, Vân Le Lệ tựa hồ như nhìn thấy thứ gì đó, nhìn vào trong không khí lầm bằm không ngừng.
"Là mày, Vu Diệu 一一 Gân xanh trên cổ Vân Lệ Lệ nỗi lên, cô ta trợn trừng mắt khiến con ngươi như sắp rớt ra ngoài.
Làm con gái của trưởng thôn Vân Lập Căn, từ nhỏ Vân Lệ Lệ đã được người ta chiều chuộng nuôi nắng.
Từ khi còn rất nhỏ cô ta đã biết cha mình là người đặc biệt, cô ta có thể ỷ vào quan hệ của cha mà đi ngang trong thôn, thích cái gì, sẽ có người cho cô ta, không thích cái gì, thứ ấy sẽ tự động biến mắt, không bao giờ xuất hiện trước mắt cô ta nữa. Trong thôn có rất nhiều cậu nhóc, trong đó, Vân Gia Thụ là người đẹp trai nhất, đến cả tên của ông ta cũng hay và có ý nghĩa nhất trong đám nhóc của thôn Vân.
Vân Lệ Lệ thích Vân Gia Thụ, từ nhỏ đã dính lấy ông ta cùng chơi đùa.
Khi mà mọi nhà bắt đầu chuẩn bị rượu cưới ( chuẩn bị rượu mừng cho con gái tới tuổi cập kê ), cô ta vẫn luôn muốn làm cô dâu của Vân Gia Thụ, hơn nữa còn ngang ngược không cho phép bất cứ một cô gái nào thay thế mình ngồi vào vị trí này.
Vân Lệ Lệ rất nghiêm túc nói với Vân Gia Thụ: "Anh Gia Thụ, sau này em muốn gả cho anh, làm cô dâu của anhl"
Vân Gia Thụ lớn hơn Vân Lệ Lệ mấy tuổi, ông ta biết chuyện gì đang xảy ra trong thôn Vân, cũng biết sau này Vân Lệ Lệ sẽ được gả ra khỏi thôn Vân, nên chỉ cười cười mà lắc đầu.
"Lệ Lệ rất xinh đẹp, về sau sẽ gả cho kẻ có tiền, sống trong một căn nhà lớn, anh Gia Thụ không có phúc de hưởng vận may ấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận