Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 333:

Chương 333:Chương 333:
Chuong 333:
Ba con quỷ này chỉ là những tiểu quỷ đi đâu cũng thấy, dùng được thì dùng còn không được thì cũng chẳng tiếc.
Tô Vân Thiều rất tò mò: "Anh đã làm gì đến mức thiên sư muốn giết mà còn thông qua cách này để không lưu lại bất kỳ dấu vết nào."
Có quá nhiều cách để một thiên sư giết một người.
Lay phương pháp đơn giản nhất làm ví dụ: lấy ngày sinh, tóc hoặc máu của Thời Luyện, tạo ra một con rối nguyễn rủa và muốn Thời Luyện chết như thế nào thì sẽ theo đó mà chết, nhưng cũng cần phải trả giá tương xứng. Nhưng đối phương muốn giết Thời Luyện bằng cách sai tiểu quỷ đến hút nguyên khí làm cho anh ta từ một người nửa thực vật ngày một suy yếu dan và chết một cách tự nhiên, nếu ba con quỷ không biết ai đang xúi giục họ, điều đó chứng tỏ rằng bên kia không muốn mạo hiểm để bị phát hiện.
Sau khi nghe lời giải thích của Tô Vân Thiều, cả nhà họ Thời và Thời Luyện đều thát thản.
Thời Luyện: "Quân nhân lấy mệnh lệnh làm thiên chức, những việc tôi làm đều là nhiệm vụ mà cấp trên đã giao phó, huống chỉ trước khi gặp Tô tiểu thư, tôi còn chưa biết trên đời này có ma quỷ và thiên sư thì làm sao tôi có thể đắc tội với thiên sư được?" Vậy còn tôi tệ hơn.
Thời Luyện ở ngoài sáng, đối phương ở trong tối, có rất nhiều chuyện khó lường, mặt khác...
Tô Vân Thiều: "Cũng có thể anh đã từng làm nhiệm vụ nào đó gây bất lợi cho thiên sư hoặc người nào đó, cá nhân tôi lại nghĩ có thể anh đã đắc tội một người thường nào đó biết đến sự tồn tại của thiên sư.”
Chỉ có những người bình thường mới quan tâm đến bối cảnh của nhà họ Thời như vậy, và muốn Thời Luyện chết lặng lẽ mà không có bắt kỳ nghi ngờ nào.
Khi nói đến nhiệm vụ, Thời Luyện và đội phó đều im lặng.
Ngay cả khi mạng sống của họ có thể bị đe dọa, họ vẫn phải giữ bí mật về những nhiệm vụ đó.
Tô Vân Thiều không biết những người quân nhân này sẽ bị hại lúc nào nên đã gọi ngay cho Cao Nhiên.
"Bộ trưởng Cao, anh có biết Thời Luyện không?"
"Có, anh nghe nói cậu ấy đã hôn mê nửa năm rồi. Anh muốn đi xem một chút, nhưng nhà họ Thời không tin vào huyền học và cấp trên đã giữ kín chuyện này với nhà họ nên anh không biết phải mở miệng thế nào." Cao Nhiên đột nhiên cười, Làm sao vậy, em tới nhà họ Thời thì bị họ cầm chỗi lông gà đuổi ra ngoài à?"
Mắt Tô Vân Thiều hiện lên ý cười: "Em đã cứu Thời Luyện nên họ sẽ không đuổi ân nhân của mình đâu.”
Người nhà họ Thời: "..."
Tán gẫu vài câu, Tô Vân Thiều nói vào chuyện chính: "Có một thiên sư đã sai ba con quỷ đến hút nguyên khí của anh ta, anh có thể tra dùm em trước kia Thời Luyện đã làm nhiệm vụ gì mà có khả năng mắt mạng không?"
Yêu cầu này của Tô Vân Thiều thật sự khiến Cao Nhiên rơi vào tình huống khó xử.
"Vân Thiều, em đừng nhìn anh mang danh hiệu bộ trưởng bộ phận đặc thù mà cho rằng anh giống như những bộ trưởng khác. Bộ phận đặc thù còn được gọi là bộ phận Thần Án. Hau hết mọi người đều không biết đến sự tồn tại của bộ phận này trừ khi họ gặp phải sự kiện linh dị."
"Trước kia Viên Thuần đại sư của chùa Viễn Sơn còn sống cũng không có nhiều sự kiện linh dị diễn ra như vậy. Gặp vài chuyện lẻ tẻ cũng bị người của các môn phái giải quyết trước, cấp trên cũng không để ý tới. Từ lúc Viên Thuần đại sư viên tịch và các sự kiện linh dị thường xuyên diễn ra ở nhiều nơi. Bộ phận đặc thù mới được thành lập và trước đó nó chỉ là một chi nhánh nhỏ trên danh nghĩa.
"Rất nhiều người không biết đến sự tồn tại của anh. Cho dù anh cầm giấy chứng nhận đi hỏi cũng không có khả năng hỏi được những chuyện không nằm trong phạm vi chức quyền của mình." Cao Nhiên bat đắc dĩ nói,"Anh sẽ cố gắng thử xem."
Dừng một chút, Cao Nhiên nhỏ giọng nói: "Bộ phận đặc biệt đã đổi năm bộ trưởng, mỗi người đều chết trong một nhiệm vụ khác nhau.”
Chẳng trách kiếp trước Tô Vân Thiều không nghe nói nhiều về danh tiếng và thành tích của bộ phận đặc thù. Sợ là sau khi Cao Nhiên chết không ai dám đảm nhiệm chức vị Bộ trưởng bộ phận đặc thù vì nó quá mức nguy hiểm.
Sau khi cúp điện thoại, cô quay lại hỏi người nhà họ Thời: "Nửa năm nay, các người không nghĩ tới việc tìm các biện pháp trong huyền môn sao?"
Mẹ Thời nhìn thoáng qua phía của ba Thời và ông Thời, nhẹ nhàng nói: "Tôi đã đến chùa cầu phúc và xin bùa bình an, cũng cầu đến nước bùa nhưng nó không có tác dụng.”
Em trai Thời Luyện nói thẳng: "Cả ba thế hệ chúng tôi đều lớn lên dưới ánh hào quang của chủ nghĩa khoa học, ngay cả phim về ma quỷ tôi cũng không xem làm sao có thể tin được mấy thứ này chứ?"
Ba Thời thở dài lắc đầu: "Cả nhà chúng tôi đều không tin. Sau này tôi thật sự hết cách nên đã lặng lẽ tìm người đến xem qua."
Ông ta không hiểu những kỹ năng của huyền môn và thân phận của ông ta cũng không dễ ra mặt vì vậy chỉ có thể xem qua camera giám sát. Ông ta cũng không biết đối phương có bản lĩnh thật hay không mà cũng không nhìn ra vấn đề của Thời Luyện, hay chỉ là một kẻ nói dối bắt tài chuyên gia đi lừa tiền.
Sắc mặt của ông Thời xanh mét: "Thời Luyện không hiểu vì sao mà hôn mê, cũng không thể tìm ra nguyên nhân bệnh. Có một người bạn đã đề nghị tôi tìm người trong huyền môn xem thử. Nhưng đã bị tôi mắng một trận, sau đó Thời Luyện nằm hai tháng vẫn còn chưa tỉnh nên tôi đã đi tìm bạn thân hỗ trợ, bạn của tôi đã mời người tới nhưng đối phương cũng không có biện pháp nào.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận