Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 336:

Chương 336:Chương 336:
Chương 336:
Vận đen màu xám kéo dài năm sáu năm, năm thứ bảy thứ tám mới bắt đầu phai nhạt. Sau đó mới biến thành khí vận màu đỏ.
Bộ phim cổ trang khiến Tư Đồ Viễn nỗi tiếng là do thời gian quay phim khá dài vừa vặn khí vận của anh ta dần dần tăng lên biến thành màu đỏ tươi. Gần đây trong bức ảnh ở sân bay Lộ Xuyên, khí vận của anh ta lại bắt đầu suy yếu, trong màu đỏ có sự trộn lẫn của màu xám nhạt.
Trong số những người Tô Vân Thiều từng gặp có rất ít người có khí vận lên lên xuống xuống như vậy. Bình thường đều rất vững vàng nên cô có chút tò mò về Tư Đồ Viễn, người này đã xảy ra chuyện gì.
Trên mạng chỉ có ngày sinh tháng đẻ của Tư Đồ Viễn, may mắn một năm chỉ có mười hai canh giờ. Tô Vân Thieu tính toán mười hai lần sinh nhật và tìm ra được cái xui xẻo nhất.
**“+một canh giờ***: bằng 2 tiếng
Điều không nói nên lời là trong số mười hai canh giờ của ngày hôm đó, chỉ có một canh giờ này là không tốt lắm.
Tô Vân Thiều thở dài, gửi tin nhắn cho Ngọc Bạch Y: [ Bạn cùng bàn, cậu biết Tư Đồ Viễn không? ]
Ngọc Bạch Y không trả lời, chắc là đang bận. Nhà họ Thời.
Bách Tinh Thần ke lại cho người nhà họ Thời và nhóm quân nhân nghe, mấy tháng qua cậu ta đi theo Tô Vân Thiều đã gặp phải những chuyện kỳ quái gì.
Cái gì mà âm hôn, mèo quỷ, quỷ nhỏ, yêu quái, yểm bùa... Nghe đến mức thế giới quan của mọi người liên tục vỡ vụn và tự khôi phục lại. Lần đầu tiên biết thế giới mà mình sống lại muôn màu muôn vẻ và nguy hiểm trùng trùng như thế.
"Miếng bùa ngọc của con cứ để cậu họ đeo ở trên người đi." Trên thực tế Bách Tinh Thần căn bản không muốn lấy về: "Lúc trước Vân Thiều đã điêu khắc vài cái, con còn có một cái dự phòng.” Mẹ Thời không biết nói gì để thể hiện lòng biết ơn của mình đối với Bách Tinh Thần mà chỉ biết nắm lấy tay của Bách Tinh Thần không buông: "Tỉnh Tinh à, nếu con không mang theo đại sư tới đây thì cậu họ của con còn không biết lúc nào mới có thê tỉnh lại!"
Bách Tinh Thần: "Đây là chuyện mà con nên làm.”
Ba Thời: "Tinh Tỉnh. Con có thể mời đại sư điêu khắc thêm một ít bùa ngọc không? Chúng ta tự ra ngọc, thù lao tính riêng.”
Em trai Thời Luyện: "Đúng, tiền không thành vấn đề."
Trải qua chuyện như vậy, người nhà họ Thời đều muốn có miếng bùa ngọc đeo ở bên người, ngay cả ông Thời không chịu gọi Tô Van Thieu là đại sư cũng vậy.
Từ góc độ người thân mà nói, Bách Tinh Thần hi vọng bọn họ có thể có được bùa ngọc để phòng thân nhưng vấn đề là... Tô Vân Thiều không giống như là người có thời gian rảnh rỗi.
"Vân Thiều thường vẽ bùa bình an tích góp từng tí một rồi bán cho đội trinh sát hình sự. Làm bùa ngọc rất tốn thời gian nên cậu ấy đã lâu rồi không có điêu khắc mà gần đây cậu ấy cũng rất bận.
"Bận việc gì?"
"Cậu ấy vì lý do cá nhân nên cần tích cóp một chút công đức, cậu ấy đến nhìn cậu họ cũng là vì muốn tích góp thêm công đức." Điều này Bách Tinh Thần đã từng giải thích qua: "Vân Thiều không đề cập đến, chắc là vì ne thân phận quân nhân của cậu họ nên không muốn nói. Nhưng cậu ấy vẫn còn thiếu công đức nên cần phải đi tìm ở trên người của người khác."
Đương sự Thời Luyện muốn giao dịch công đức đã uống cháo xong và đi ngủ rồi, những người khác cũng không thể quyết định thay Thời Luyện.
Mẹ Thời: "Tôi có thể không? Tôi có thể giao dịch mà."
Ba Thời: "Làm thế nào để xem mình có công đức hay không?”
Ông Thời: "Tô tiểu thư có ơn với nhà họ Thời chúng tôi. Nếu chúng tôi có công đức tuyệt đối không từ chối." Em trai Thời Luyện: “Công đức phải cho, tiền cũng phải cho."
"Cũng giống như chính khí, chỉ có Vân Thiều mới có thể nhìn ra công đức, con không nhìn thấy." Bách Tinh Thần lại một lần nữa nhận ra không có mắt Âm Dương có bao nhiêu phiền phức: "Nếu cậu ấy hạ quyết tâm không cần, cũng không có biện pháp nào ép buộc cậu ấy được."
Ông Thời đưa ra quyết định cuối cùng "Vậy chờ lần sau Tô tiểu thư đến nhà kiểm tra cơ thể cho Thời Luyện thì để Thời Luyện tự mình mở miệng."
Người trong cuộc muốn lấy công đức để đền đáp ơn cứu mạng, Tô Vân Thiều lại đang thiếu công đức nên cô ấy nhất định sẽ không từ chối.
Bách Tinh Thần gật đầu: "Chuyện bùa ngọc con sẽ hỗ trợ hỏi một chút, mặc kệ có lấy được bùa ngọc hay không, thì bùa bình an nhất định sẽ có."
Việc xây dựng trạm cứu trợ động vật hoang dã đã đến hồi kết thúc. Cũng sắp chính thức mở cửa, mỗi ngày đều đốt tiền, để có thể tiếp tục hoạt động thì Tô Vân Thiều sẽ không ngừng bán bùa bình an để kiếm tiền.
Sau khi chuyện này được giải quyết, nhà họ Thời còn phải giải quyết vấn đề Thời Luyện bị người ta theo dõi và tìm ra nhiệm vụ có khả năng đưa tới họa sát thân. Cũng có thể là kẻ thù chính trị của gia đình họ Thời đã đục nước béo cò mà xuống tay.
Liên quan đến nhiệm vụ và một số cơ mật trong quân đội, Bách Tỉnh Thần, mẹ Thời, em trai Thời Luyện tự giác rời khỏi để lại không gian cho bọn họ.
Bách Tinh Thần ở trên wechat hỏi Tô Vân Thiều mua một ít bùa bình an. Tô Vân Thiều cũng không thèm hỏi cậu ta muốn bao nhiêu và làm cái gì chỉ bảo cậu ta có rảnh thì qua lấy. Bách Tinh Thần lập tức đón xe đi tới nhà họ Tô.
Mẹ Tô nhìn thấy cậu ta, cười híp mắt nói: "Vân Thiều đang ở trong phòng, con tự lên đi."
So với thái độ vô cùng thân thiết của mẹ Tô, thái độ của Tô Húc Dương lúc ở phòng khách ăn hoa quả có chút kỳ quái, ánh mắt nhìn cậu ta rất xoi moi dường như còn không có thiện cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận