Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1026:

Chương 1026:Chương 1026:
Chương 1026:
"Tố chất tâm lý của Tiểu Tiểu không tốt, cô ta sẽ nhớ lại cảnh những người bạn thuở nhỏ của mình bị giết, nếu thật sự biết được người trong thôn đang an thịt người, hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy hoặc từng được ăn thử rồi, vậy thì tuyệt đối sẽ không thể quên được những hình ảnh đó."
Tô Vân Thieu rất tin tưởng vào ảo trận do mình bày ra, Vương Thúy Hoa và dì Hồng cũng không tránh nổi, cho nên khả năng Tiểu Tiểu có thể thoát khỏi ảo cảnh càng nhỏ hơn.
Diêm Vương, yêu quái, quỷ sai đều không hề nghi ngờ năng lực của Tô Vân Thiều, cũng suy nghĩ theo hướng của cô.
Nguyễn Mai: "Vậy có nghĩa là Tiểu Tiểu không hề biết chuyện này?"
Cát Nguyệt: "Có phải chuyện ăn thịt người chỉ là hành vi của một số người trong thôn hay không?"
Thiện Nhi: "Sao bọn họ lại xấu xa như vậy, việc một hoặc hai người ăn thịt con người là hoàn toàn có khả năng, nhưng cả một thôn đều có thể vượt qua được chướng ngại tâm lý mà làm như thế... tôi vẫn cảm thấy hơi sợ hãi, thật không dám tin tưởng vào chuyện này."
Đám anh em của Bách Hiểu Thử chỉ nói trong thôn này có hiện tượng ăn thịt người, cũng không biết có cụ thể bao nhiêu người đã nhúng tay vào việc này, Bách Hiểu Thử vừa ngậm thịt khô vừa đưa ra lời đề nghị,"Chúng ta cứ tới nơi vứt xương người để xem trước, xác nhận số lượng người bị hại trước đã, sau khi hiểu rõ được tình huống cơ bản thì đi tìm người biết rõ sự tình, để Vân Thiều sử dụng ảo trận, Thiện Nhi đi vào trong giấc mơ của người nọ không phải là có thể biết được hay sao?"
Ý tưởng rất tốt, nhưng mà hiện thực lại không dễ dàng như vậy.
Khi đến nơi những người dân đảo Trường Thọ thực sự ném xương người, tất cả người, yêu, quỷ đều lùi bước, bởi vì nơi này có hơi đặc biệt một chút.
Lúc Bách Hiểu Thử thu thập tin tức, anh ta chỉ nghe đám anh em chuột của mình báo lại nơi đó cách vị trí của họ gần nhất, khi thực sự đến nơi thì mới phát hiện ra... Nơi này thế mà lại là một hố phân người.
Xét thấy vị trí vứt xương người quá đặc biệt, công tác kiểm kê số lượng người bị hại lập tức trở nên cực kỳ khó khăn.
Nhóm quỷ sai lúc sinh thời đều là con người, cho dù họ có thể biến thân thể của mình trở nên trong suốt để đi xuống, cũng không thực sự tiếp xúc với hố phân, nhưng loại bóng đen tâm lý này vẫn rất khó xoá bỏ được, họ đều cảm thấy cả người mình bị ám mùi hôi thối, có tắm tới mười lần vẫn còn ngửi thấy mùi trên người.
Sau quá trình lên men lâu dài, ở những hố phân sẽ toả ra khí metan và hydro sulfua, đồng thời cũng có tính ăn mòn ở một mức độ nhất định, nếu xương người bị ném vào đó mấy ngày trước thì còn không sao, nhưng thời gian càng lâu thì rất khó tìm được dấu vết.
Bách Hiểu Thử che mặt: "Thực xin lỗi, là do tôi không suy nghĩ kỹ càng.”
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Anh ta chỉ nghĩ nơi ném thi thể và xương người sẽ có chút mùi hôi thối là chuyện bình thường, nhưng không ngờ nguồn gốc thực sự của mùi hôi lại là thứ này, thật quá bắt cần rồi! "Không sao đâu." Tô Van Thiều là người đầu tiên xoay đầu rời đi, cách để tìm manh mối còn có rất nhiều, cũng không đến mức bắt nhóm quỷ sai phải đi vào trong hố phân để tìm kiếm xương người.
Huyền môn làm việc chú trọng vào sự thật, cảnh sát làm việc thì phải chú trọng vào chứng cứ, nhóm Tô Vân Thiều thì không cần đi xuống đó, nhưng e là phía cảnh sát lại không thể bỏ qua được bước này rồi.
A di đà phật!
Diêm Vương: “Đi đâu vậy? Có muốn anh dùng quỷ môn đưa em tới đó không?”
Tô Vân Thiều gật đầu: "Đi tới nhà của cha mẹ Ái Nhi." Cái hố phân này nằm ở Cố gia thôn, hướng Tây Bắc của đảo Trường Thọ, nằm cách thôn Trường Thọ hơn hai mươi mấy dặm ( khoảng hơn 10km ), người dân trong thôn Trường Thọ sẽ vượt cả một quãng đường xa xôi như thế để tới đây ném xác người sao? Quá tốn công rồi.
Nếu họ thực sự làm như thé, vậy mục đích là gì? Vu oan giá họa sao? Cho dù là Cố gia thôn hay là thôn Trường Thọ, không một thôn nào có thể chịu nỗi cuộc điều tra của cảnh sát.
Cho nên, chỉ có một khả năng duy nhất là: Người trong Cố gia thôn cũng ăn thịt người.
Ngay cả khi thông tin mà Bách Hiểu Thử nhận được từ đám anh em chuột là sai, bên trong hố phân kia không hề có xương người, nhưng với thân phận của cha mẹ Ái Nhi, nhất định sẽ biết được một số chuyện trong này.
Họ nhanh chóng bước qua quỷ môn, an giấu thân hình rồi tới nhà của cha mẹ Ái Nhi.
Tô Vân Thiều hỏi xin vài bức ảnh chụp từ chỗ Bách Hiểu Thử, rồi dặn dò Thiện Nhi mấy câu. Thiện Nhi ghi nhớ kỹ từng câu, sau đó nhanh chóng lẻn vào trong giấc mơ của cha và mẹ Ái Nhi, kết nối giác mơ của hai người đó lại với nhau.
Trong giấc mơ là một mảng sương mù, tầm nhìn bị cản trở rất nhiều, mẹ của Ái Nhi không thể nhìn rõ được thứ gì, bà ta lấy tay đặt lên miệng mình để làm loa, lớn tiếng gọi: "Ái Nhi, con ở đâu?"
Tiếng gọi vang xa, rất nhanh có tiếng bước chân đi về phía bên này, là cha của Ái Nhi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận