Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1020:

Chương 1020:Chương 1020:
Chuong 1020:
"A ——" Tiểu Tiểu che miệng kinh hãi,"Sao lại như thế? Thôn chúng ta đâu có ăn thịt người đâu!"
Ý của cô ta là không có lý nào những người ngoài kia có tới mà lại không có về, nhưng không biết Đạt Đạt nghĩ gì mà ánh mắt nhìn em gái trở nên quái lạ,"Ai nói với em là thôn của chúng ta không ăn thịt người?"
Tiểu Tieu:???
Trong mắt Đạt Đạt léo lên một tia lạnh lẽo khiến cho Thiện Nhi cảm thấy kinh hãi, cậu nhóc cười để lộ ra một chiếc răng nanh nho nhỏ màu trắng,"Chờ đến khi em lớn rồi thì có thể biết được một số chuyện, có rất nhiều người vì để được trường sinh bất lão ( sống mãi không già, sống mãi không chết ) mà chuyện gì cũng dám làm.”
Lúc ấy Tiểu Tiểu cũng không hiểu được ý của anh trai.
Anh trai chỉ lớn hơn cô ta bốn tuổi, nhưng lại hiểu biết hơn cô ta rất nhiều, cho nên cô ta rất hâm mộ anh trai, Tiểu Tiểu luôn cảm thấy nếu mình cũng hiểu biết được như anh trai thì người thiếu niên đó có thể sẽ nói thêm vài lời với cô ta.
Cô ta tới nhà của trưởng thôn thường xuyên như vậy, mà người thiếu niên nọ lại bủn xỉn tới nỗi không cho cô ta biết tên của mình, khiến cho Tiểu Tiểu nản lòng. Người thiếu niên và người đàn ông lạ mặt kia chỉ ở lại thôn trên một tuần rồi trở về, lúc tới đây sắc mặt của người thiếu niên trắng bệch, cơ thể suy nhược, nhưng khi rời đi thì sắc mặt đã hồng hào, thoạt nhìn vô cùng khỏe mạnh, giống như đã được uống thuốc bổ có hiệu quả cao vậy.
Tiểu Tiểu không nỡ để người thiếu niên kia rời đi, cô ta muốn nói lời tạm biệt với người thiếu niên ấy, muốn nói với cậu ta "Cậu chờ tôi lớn, tôi sẽ tới tìm caul , nhưng mà đến cả cơ hội tiễn người ta lên thuyền cô ta còn không có. Bởi vì mẹ Tiểu Tiểu không cho phép cô ta tới gân người kia, trong mắt mẹ Tiểu Tiểu còn để lộ ra nỗi hoảng sợ không thể lý giải được. Một tháng sau, trong thôn tổ chức lễ cúng Thần Biển như thường lệ, ném một bé trai và một bé gái về phía vũng nước xoáy, lần này còn có thêm cả một đôi nam nữ nữa.
Hai đứa nhỏ một nam một nữ kia là trẻ con trong thôn, sau khi lên thuyền thì chẳng giãy giụa lấy một cái, có thể là chúng không biết mình lên thuyền để làm gì, hoặc cũng có thể do chúng đã sớm chấp nhận số phận của mình rồi.
Còn đôi nam nữ kia là người tới từ nơi khác, bị trói chặt tay chân rồi bị ném xuống biển, tiếng chửi mắng và nguyễn rủa theo gió biển mà bay tới bến tàu, lọt vào trong tai của Tiểu Tiểu. "Ác quỷ! Toàn bộ thôn này đều là quỷ đội lốt người!"
"Trời xanh không có mắt, để cho lũ người độc ác như các người còn được sống như vậy! Tôi nguyên rủa các người chết không được tử tế, sau khi chết tôi sẽ biến thành ác quỷ trở về tìm các người trả thù!"
"Ăn thịt người trong thôn này
"Tôi nguyền rủa các người
Ị"
Hai người kia còn chưa mắng hết hai câu đã bị ném vào trong xoáy nước, chẳng mấy chốc đã không nhìn thấy bóng dáng của họ đâu nữa.
Lễ tế Thần Biển trước kia một năm mới phải tổ chức một lần, nhưng sau lần đó thì trở thành một tháng tổ chức một lần.
Tất cả những điều này bắt đầu xảy ra sau khi người thiếu niên và người đàn ông kia tới thôn, Tiểu Tiểu mơ hồ hiểu ra được điều gì đó, nhưng lại không dám nghĩ về nó.
Người thiếu niên kia xinh đẹp đến như vậy, vì sao phải làm ra những chuyện như thế?
Chẳng lẽ vì lòng dạ của người thiếu niên đó quá xấu xa, cho nên ông trời mới trừng phạt cơ thể của cậu ta sao? Liệu việc hiến tế Thần Biển này có khiến cơ thể của cậu ta tốt hơn không?
Nếu điều đó sẽ làm cho mọi thứ tốt hơn, thì... Tiểu Tiểu lén cầu nguyện Thần Biển sau lưng mẹ, cầu Thần Biển có thể phù hộ cho người thiếu niên kia có thể sống lâu trăm tuổi.
Tiểu Tiểu tỉnh lại, đầu cô ta đau như búa bổ, bụng cũng đau, tay chân thì lạnh cóng.
Cô ta không biết vì sao mình lại có giấc mơ như vậy, sờ lên gương mặt lành lạnh của mình, không biết từ lúc nào nước mắt đã chảy xuống nhiều như vậy, Tiểu Tiểu ôm bụng từ từ trở về.
Tô Vân Thiều và nhóm quỷ sai không phát hiện ra điều gì bất thường ở trên thuyền, vì vậy họ chỉ đơn giản đi về hướng Tây Bắc đã được định từ trước.
Đào Yêu, Kim Trường Không và Bách Hiểu Thử đều đã trở lại, họ vừa đi theo Tô Van Thiều vừa nghe Thiện Nhi kể lại hết thảy những chuyện đã xảy ra trong mơ, ai nấy đều cảm thấy tam quan của mình bị vỡ vụn.
Đào Yêu nâng chiếc cằm nhỏ sắp rơi xuống vì kinh ngạc: "Không phải chứ, đám người này rốt cuộc bị làm sao vậy? Tìm những người xa lạ không có chút liên quan nào tới mình để hiến tế cho Thần Biển, cái này tôi còn tạm hiểu được, cứ cho là họ vì de thỏa mãn được dục vọng và lợi ích cá nhân mà không màng chuyện gì đi, nhưng đến cả con ruột do mình sinh ra cũng ném luôn xuống biển để hiến tế cho Thần Biển, đây là bị chập mạch à? Chẳng lễ họ cảm thấy dùng con ruột để hiến tế cho Thần Biển sẽ có hiệu quả tốt hơn, có thể giúp mình sống lâu hơn chăng?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận