Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 737:

Chương 737:Chương 737:
Chuong 737:
Nói đến công việc, đám đàn ông cũng không giả câm giả điếc nữa mà nhanh chóng chạy tới tham gia cùng, chỉ còn lại mấy con quỷ sai tiếp tục tìm kiếm ở bên kia.
Tiêu Thành: "Đa số phụ nữ đều có khuôn mặt già hơn rất nhiều so với tuổi thật, tôi cứ cảm giác cổ trong cơ thể bọn họ cũng không phải thứ tốt đẹp gì."
Tuệ Tâm: "Trong thôn có rất nhiều người gần hết tuổi thọ mà sức khỏe vẫn còn rất tốt, không hề có cảm giác đèn cạn dầu như người thường."
Đông Kiến Bạch: "Vậy cổ đó có ảnh hưởng tới tuổi thọ không?" Phương Hữu Đức: "Nếu là như vậy, tất cả mọi người đều có cổ thì không nên có sự khác nhau giữa nam và nữ mới phải."
Phùng Thành: "Chỉ có phụ nữ có tuổi thọ ngắn, vậy chắc là do sinh quá nhiều con nên mới như vậy."
Tiêu Thành: "Vốn dĩ sinh con đã làm tiêu hao thể lực và nguyên khí, nhưng cơ thể bọn họ lại không bị tổn hại vì điều này, vậy thứ bị ảnh hưởng có lẽ là tuổi thọ.”
Sau một hồi phân tích, Tô Vân Thieu nghĩ tới cuộc đối thoại giữa cặp vợ chồng già lần trước. Người vợ già nói thời gian của bà không còn nhiều lắm, nhưng khi cô kiểm tra thì xác nhận rằng cơ thể của bà ấy không có bất kỳ biểu hiện xấu nào.
Bằng cách này, suy đoán của Tiêu Thành rất có khả năng là đúng.
"Hơn bốn trăm năm trước, người người dân trong thôn C6 đã lập khế ước với Cổ Vương..." Tô Vân Thiều chia sẻ tin tức có được từ Thiện Nhi và Thiện Nhi áo đỏ cho mọi người: "Chúng tôi đã đi khắp toàn bộ thôn Cổ nhưng không hề tìm được nơi nào có người dân nuôi cổ với số lượng lớn, vậy bọn họ đã ném thi thể của những đứa trẻ chết non đi đâu?"
Mọi người cũng không vội hỏi làm thế nào mà Tô Vân Thiều biết được chuyện từ hơn bốn trăm năm về trước. Quá trình này đã được ghi lại, nếu thật sự muốn biết diễn biến tiếp theo thì sau khi rời khỏi đây bọn họ xem lại bản ghi chép là được.
Bây giờ, chuyện quan trọng nhất là tìm cách giải quyết tất cả khí độc và cổ trùng ở đây.
Lúc này, quỷ sai của Phương Hữu Đức và Phùng Thành đã phát hiện ra cái gì đó.
Quỷ sai tìm được một chiếc hộp gõ phía sau tắm bảng hiệu của từ đường, bên trong là một mảnh vải vô cùng cũ kỹ.
Trên đó có nội dung của khế ước được viết bằng bút than mà năm đó người dân và Cổ Vương lập ra, hy vọng con cháu mai sau có thể sớm ngày nuôi được Cổ Vương để giải trừ khế ước. Phía sau có viết một số biện pháp nuôi cổ, bao gồm nuôi độc trùng thu thập được ở xung quanh để vào trong bình nuôi dưỡng, ném thi thể của trẻ chết non vào trong hố xác và hài cốt của người trưởng thành, cần phải khoan một lỗ trên quan tài cho Cổ Vương, v. v... Phía dưới cùng còn vẽ hình một con tằm với hai cái râu thật dài.
Mọi người nhìn nhau, tại sao bốn trăm năm trước người ta lại biết Cổ Vương thứ hai trông thế nào nhỉ?
Nói Cổ Vương đầu tiên có hình dạng là một con rết thì cũng không có gì làm lạ, nhưng tại sao Cổ Vương thứ hai lại là một bé tằm mập mạp chứ? Khả năng bam tay tính toán của Tô Vân Thiều cũng không quá giỏi, nhưng cô có nghĩ thế nào thì cũng đều cảm thấy khả năng của những người khác trong lĩnh vực này có khủng khiếp đến may cũng không đến mức này, đã hơn bốn trăm năm rồi đó!
Trong một khoảng thời gian dài như vậy, nó không còn là bắm tay tính trước tương lại nữa mà là dự đoán tương lai luôn rồi, đây là hai loại năng lực hoàn toàn khác nhau.
Mọi người lật tung các ngóc ngách còn lại trong từ đường nhưng cũng chẳng tìm được thứ gì khác.
Nghĩa trang, từ đường và hai nơi đặc biệt nhất trong thôn Cổ đều đã tìm hết rồi, chỉ còn một nơi nuôi cổ còn lại là không biết ở đâu thôi.
Tuệ Tâm không thể hiểu được: "Ban tăng đã đi khắp thôn Cổ rồi, làm gì còn có nơi nào mà chúng ta chưa tìm đâu?”
Khúc Vu Hoa: "Chi bằng ngày mai chúng ta trực tiếp hỏi xem? Cổ Vương cũng đã tìm được rồi, trừ khi bọn họ không muốn giải quyết khí độc ở đây, nếu không thì chắc chắn sẽ phối hợp."
Mọi người đồng loạt gật đầu.
Lúc này, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới thật sự có người không muốn giải quyết khí độc.
Sáng sớm, Tô Vân Thiều tới hỏi ông lão: "Ông ơi, đã có Cổ Thần rồi, ông có biết làm thế nào để giải quyết khí độc trong thôn Cổ không?"
Ông lão nói: "Chuyện này phải hỏi trưởng thôn đã, cháu đến nhà Thiết Thụ đi."
Ba của Thiết Thụ chính là trưởng thôn của thôn Cổ trong thế hệ này, cũng không biết là con cháu đời thứ bao nhiêu của Thiết Minh Húc nữa.
Nhắc tới chuyện có liên quan tới cả thôn, cả hai vợ chồng già đều đi cùng với Tô Vân Thiều.
Phát hiện ở đây có động tĩnh, những người tham gia khác cũng theo tới nơi, còn có cả người dân trong thôn thấy nhiều người quá nên cũng đến hóng chuyện, chẳng mấy chốc, quanh nhà Thiết Thụ đã có rất nhiều người tụ tập lại.
Tô Vân Thiều giải thích mục đích mình tới đây và đưa Bé Mập ra: "Bé Mập, em cho mọi người xem râu đi.”
Bé Mập nhanh chóng phối hợp, nó ngắng đầu, ưỡn ngực khoe thân hình trắng trẻo mập mạp và hai cọng râu ngắn ngủi của mình ra, hình ảnh này cũng khá giống đang bắn tim đây.
Mọi người đánh giá Bé Mập từ trên xuống dưới, nhỏ giọng rỉ tai nhau xem rốt cuộc nó có phải là Cổ Thần không.
"Nhìn cũng giống đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận