Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 650:

Chương 650:Chương 650:
Chương 650:
Báo tuyết nhỏ vừa bước vào xe, còn chưa kịp mở mắt đã vội lao vào lòng Tô Vân Thiều, nó nép vào lòng cô như ban ngày, khuôn mặt nhỏ day lông lộ ra sự tức giận, như thể đang nói: Chị thế mà không đưa em theol
Tô Vân Thiều: "..."
Ban ngày nó còn là một túi chườm nóng nhỏ, thế mà buổi tối đã biến thành một túi chườm nước đá rồi, không biết sao nó lại lạnh thành thế này, cô cũng không no đẩy nó ra, tránh cho con vật nhỏ yếu đuối này bị lạnh cóng đến chết.
Tô Húc Dương phàn nàn: "Vân Vân thực sự rất có duyên với mấy con vật nhỏ nhỏ có bộ lông xù xù đấy."
Ba Tô cố nhịn cười: "Đây không phải là biến khéo thành vụng sao?"
Mẹ Tô không nhịn được mà bật cười: "Rõ ràng là không muốn đưa báo tuyết nhỏ theo, ai ngờ nó vẫn đuổi theo tận cửa, lại còn tha thêm một con đại bàng đến, mua một tặng một, ha ha.”
Nếu như mỗi lời nói của người nhà mà biến thành vật thực, vậy thì nó sẽ biến thành những mũi tên bắn vào ngực Tô Vân Thiều, mỗi một mũi tên đều bắn thẳng vào hồng tâm, khiến tim cô đau đớn.
Tô Y Y rất thích chị gái mình, nhìn thấy dáng vẻ im lặng của Tô Van Thiều, cô ấy đau lòng mà xoa xoa đầu Tô Vân Thieu.
"Báo tuyết nhỏ này đã được xác định là yêu quái rồi, nhưng còn con đại bàng kia thì chưa chắc đâu, chưa chắc đã là mua một tặng một như mọi người nói."
Hệ thống: Í... Ký chủ, con chim đại bàng kia rất có khả năng chính là yêu quái. ]
Tuy Tô Y Y đã ngủ say, nhưng nó không có ngủ, có thể nghe được tiếng động và nhìn thấy động tác rất giống con người của con chim đại bàng kia, càng đừng nói tới con chim đại bàng kia cho nó cảm giác không khác với đám yêu quái nhỏ.
Cùng lúc đó, Tô thiên sư bày ra vẻ mặt nhăn nhó, nói: "Là yêu quái."
Tô Y Y kêu lên: "ÒI"
Ba mẹ Tô và Tô Húc Dương: "OaIl"
Sau khi chấp nhận sự thật, ba Tô thân mật hỏi đại bàng: "Con tên là gì? Có đói bụng không?”
Đại bàng lắc lắc đầu, cũng không có nói lời nào.
Nhà họ Tô có nhiều bé yêu quái như vậy, họ ở chung với yêu quái đã lâu, cho nên lập tức hiểu ra tuy đại bàng là yêu quái, có thể nghe hiểu bọn họ nói gì, nhưng nó chưa thể nói chuyện được như mấy bé yêu quái trong nhà.
Tô Y Y nắm chặt tay phải gõ vào lòng bàn tay trái: "Vậy chị đặt tên cho nó đi." Mắt Tô Húc Dương bừng sáng: "Đúng vậy, đặt tên dil Anh còn chưa được nhìn thấy bao giờ đâu."
Không chỉ Tô Húc Dương, cả ba mẹ Tô và Tô Y Y cũng chưa từng nhìn thấy Tô Vân Thiều đặt tên cho yêu quái bao giờ, cả nhà mắt sáng lên, vừa lo lại vừa háo hức, Tô Vân Thiều nhìn biểu cảm của họ mà suýt chút nữa cô cho người sắp được đặt tên chính là bọn họ đấy.
Đặt tên chỉ là tốn chút sức lực chọn một cái tên, cũng không khó, Tô Vân Thiều cũng không từ chối, cô cũng muốn biết nguyên nhân vì sao hai đứa nó lại đuổi theo bọn họ cả một quãng đường tới đây, nếu không thể nói chuyện thì không thể giao tiếp được.
Phải biết rằng phương tiện di chuyển của bọn họ là 6 tô, trong một buổi chiều đã đi được hơn trăm km, đuổi theo bọn họ từ nhà của Nam Nam quả là rất khó khăn.
Đặc biệt là con báo tuyết nhỏ còn chưa mở mắt, lông tơ trên người nó cũng rất ngắn, phỏng chừng mới sinh ra được mấy ngày, đoán chừng nó cũng không có khả năng chạy xa như vậy.
Cách giải thích duy nhất là đại bàng đã cắp nó bay lên, đây cũng chính là nguyên nhân khiến người nó lạnh còng tới như vậy.
Tô Vân Thiều hiểu rất rõ mình không có khả năng đặt tên, nên trước khi đặt tên cô hỏi ý kiến người nhà trước.
"Lấy tên gì cho hay bây giờ?"
Ba Tô: "Đại bàng oai phong mãnh liệt như thế, nhất định phải lấy một cái tên thật chất mới được! Hùng Bá, được không?”
Mẹ Tô: "Không được, đặt tên như vậy giống với cái tên nhân vật mà em đã xem trên phim, hơi hung dữ, đổi tên khác đi."
Tô Húc Dương: "Đại bàng bay ở trên không trung, vậy đặt là Truy Phong đi!"
Tô Y Y: "... Sao em cứ cảm thấy cái tên này là dùng cho ngựa ấy nhỉ?"
Tô Vân Thiều: "..."
Tự nhiên cô lại biết được tại sao mình lại có khả năng đặt tên dở như vậy rồi.
Hỏi mọi người không bằng đi hỏi mấy bạn nhỏ thông minh của con còn hơn
Tô Vân Thiều vừa lấy di động ra, lại phát hiện cả nhà mình đi ngủ sớm quá, bây giờ mới hơn mười một giờ, các bạn nhỏ có thói quen thức khuya nhất định chưa đi ngủ.
Tô Vân Thiều đã chụp một vài bức ảnh đại bàng đang ngoan ngoãn ngồi xổm rồi gửi vào nhóm chat những người bạn thích thám hiểm thần bí: [ Có ai không? Nghĩ giúp tớ một cái tên với. 】
Hứa Đôn: Í Trời, trời, trời, trời al Chị Vân lại gặp được yêu quái rồi sao? Động vật chạy trên mặt đất không thỏa mãn được chị Vân của chúng ta, nên duỗi móng vuốt về phía bầu trời, e rằng lần sau chị lại vươn tay cả vào trong nước mất :) ]
Lôi Sơ Mạn: 【 Cảm giác như một lời tiên tri vậy. ]
Tô YY: Í[ Cả nhà chúng tớ đặt tên đều dở tệ, các cậu mau mau giúp đi, đặt tên cho con chim này xong còn có một con báo tuyết nhỏ đang chờ đặt tên đáy. ]
Cao Nhiên: [!!! Vân Thiều, từng đó con vật còn chưa đủ khiến em vừa lòng sao? Một lần tóm được hai con, có phải lần sau đổi thành ba, bốn con không?]
Bạn cần đăng nhập để bình luận