Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 934:

Chương 934:Chương 934:
Chương 934:
Hệ thống: [ Ký chủ đừng lo lắng, tôi đã biết Cố Phóng có dáng vẻ thế nào rồi, chỉ cần ông ta đến gần thì tôi chắc chắn sẽ nhắc cô. ]
Có máy lời chọc cười này của hệ thống, cộng thêm việc Tô Y Y cố gắng dời lực chú ý nên cô ấy quả thật đã không còn thấy đau như trước nữa.
Ánh sáng màu vàng nhạt lóe qua trong một chớp mắt, Tô Vân Thiều nhanh chóng nhắc bút lên, cô chịu đựng cảm giác yếu ớt do cơ thể bị rút ra một lượng lớn nguyên khí mà sờ đầu Tô Y Y an ủi: "Y Y giỏi lắm, vừa rồi anh trai còn khóc rất to đấy."
Trên thực tế, Tô Húc Dương cũng chỉ kêu ra tiếng vào lần đầu tiên do không nhịn được mà thôi, sau đó anh ấy đều cố gắng nhịn lại, chẳng qua bây giờ vì để an ủi em gái, Tô Vân Thiều cũng chẳng quan tâm tới hình tượng của anh trai làm gì nữa.
Tô Y Y đã biết chân tướng cũng không nói gì, cô ấy lo lắng nhìn gương mặt trắng nhợt của Tô Vân Thiều: "Chị mệt rồi ạ2"
Tô Vân Thiều lắc đầu: "Chị không mệt."
Sao lại không mệt chứ?
Tô Y Y biết rất rõ, cô ấy lại càng rõ mục đích Tô Vân Thiều vẽ bùa cả đêm cho người nhà là gì, chỉ có thể giấu phần cảm động này vào sâu trong lòng. Cô của hiện tại dù nỗ lực hay đấu tranh thế nào đi chăng nữa đều chỉ là phiền phức của chị, nhưng tương lai sẽ không như vậy nữal
Nhất định! Cô nhất định phải học tập nghiêm túc, nghiên cứu ra cách để người bình thường có thể sử dụng các công cụ của huyền học!
Hồn phách thuần trắng giống như một trang giấy trắng, vô cùng dễ bị ảnh hưởng, đã có thể dùng nó để vẽ tranh người tí hon đáng yêu thì cũng có thể dùng nó để vẽ tranh máy móc tinh vi.
Tô Y Y đời này vì bảo vệ chị gái luôn quan tâm, bảo vệ mình, cô sẽ vứt bỏ đi tất cả những yếu đuối, đi tới mục tiêu chính mình đã định ra.
Điên cuồng mà chạy.
Nghỉ ngơi một lát, Tô Vân Thiều lại vẽ lên người Tô Y Y một lá bùa Kim Chung Tráo cực phẩm.
Bùa bình an chính là bùa bình an, cấp bậc của nó có cao hơn nữa thì khả năng cũng có hạn, bùa Kim Chung Tráo thì không giống vậy.
Cô đã vẽ bùa này trên người Tô Húc Dương một lần rồi nên đợi đến khi vẽ lên người Tô Y Y thì vô cùng dễ dàng.
Sau khi vẽ xong, nguyên khí của Tô Vân Thiều đã hoàn toàn trống rỗng, cô xoa đầu Tô Y Y, nói một câu chúc ngủ ngon rồi đi ra ngoài.
Diêm Vương đang đứng đợi ở cửa, đợi khi Tô Van Thiều vừa đi ra, anh đã ôm lấy eo cô, nửa ôm nửa kéo cô trở về trong phòng.
"Cậy mạnh để làm gì chứ?"
Giọng nói của Tô Vân Thiều mang theo chột dạ: "Thời gian gấp gáp, còn phải sắp xếp cho mọi người và mấy bé yêu quái nữa."
Hơi cố ép chính mình còn có thể thúc ép ra một chút tiềm lực, nói chung là tốt hơn so với việc đến lúc xảy ra chuyện gì đó rồi mới hối hận sao khi đó mình không làm.
Diêm Vương quá hiểu tính cách và tinh thần trách nhiệm của vợ mình, đây cũng chính là nguyên nhân anh biết rõ Tô Vân Thiều muốn làm gì nhưng cũng không ngăn cản lại. Chung quy có anh ở đây rồi, dùng hết nguyên khí chỉ làm cơ thể bị yếu đi thôi, có chút không thoải mái chứ không hề làm cơ thể bị hành hạ quá mức. Nếu thật sự có khả năng làm thân thể bị tổn thương, anh tuyệt đối sẽ không cho Tô Vân Thiều đi làm.
Ngày hôm sau, Tô Vân Thiều chặn ba Tô đã ăn cơm sáng xong đang chuẩn bị ra ngoài.
"Ba, chúng ta đến phòng sách một chuyến đi."
Ba Tô: 2
"Hải! À được."
Ba Tô cho là con gái có chuyện gì muốn thương lượng với mình nên rất vui vẻ khi được con gái dựa dẫm vào, ông hoàn toàn không phát hiện ra trong ánh mắt của Tô Y Y và Tô Húc Dương đang nhìn mình lộ ra sự đồng tình.
Mẹ Tô thấy vậy thì truy hỏi, sau khi biết được tối qua đã xảy ra chuyện gì thì bà cũng có chút sợ hãi.
"Thật sự đau vậy à?”
Tô Húc Dương còn muốn bảo vệ hình tượng không sợ đau của đàn ông con trai nên đành nói trái lòng: "Cũng tạm ạ, có thể nhịn được.”
Tô Y Y nói lời thật lòng: "Chị gái sợ con đau nên đã làm con ngất đi, nhưng con vẫn bị đau mà tỉnh lại."
Mẹ Tô muốn nói với Tô Vân Thiều hay là thôi đi, nhưng nghĩ tới nếu bà không vẽ bùa này thật thì sẽ làm Tô Vân Thiều lo lắng hơn, rồi con bé sẽ phái yêu quái và quỷ quái vốn đã không còn nhiều bên người đến bên mình nên chỉ đành cắn răng đồng ý.
Không phải chỉ là đau một chút thôi à?
Chẳng lẽ còn có thể đau hơn so với sinh còn chắc?
Suy nghĩ này đã được chứng thực vào lúc đến lượt bà được vẽ bùa, hu hu hu thật sự là đau đến mức có thể so sánh với việc sinh conl
Trên thực tế, cảm giác đau đó cũng không đến nỗi như khi sinh con, chẳng qua lần sinh con trước của mẹ Tô đã là chuyện cách đây mười bảy năm rồi, qua lâu vậy rồi, cái loại đau đớn đó bà đã quên gan hét.
Cả ngày hôm đó Tô Vân Thiều đã liên tục trải qua việc ngồi tĩnh tọa hồi phục nguyên khí và vẽ bùa cực phẩm cho mấy bé yêu quái trong nhà.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận