Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 111:

Chương 111:Chương 111:
Chuong 111:
Cuộc gọi thứ hai vẫn chờ đến khi điện thoại tự động ngắt máy mà vẫn chưa có ai nghe.
Vì điều này mà trong lòng Tần Giản có chút bồn chồn, chắc Chúc Dân Học sẽ không bận thật đâu nhỉ?
Lôi Sơ Mạn nhìn thời gian, "Đã ba giờ rưỡi chiều rồi, muộn thêm chút nữa thì đến giờ ăn chiều, nếu cậu ta không phải đang trên đường về nhà thì chắc cũng đang chuẩn bị tan lớp học thêm."
"Chẳng lẽ là...' Triệu Tình Họa cân thận liếc nhìn Trần Tỉnh Nguyên không nói tiếp nữa, nhưng trong lòng mọi người đều có suy đoán giống nhau. "Không đâu!" Trần Tinh Nguyên kiên quyết,"Bình thường em đều tò chuyện với cậu ấy trên WeChat chứ ít khi nào gọi điện thoại cho nhau, cậu ay coi trong việc học, thường xuyên biến mất giữa cuộc trò chuyện..."
Khi mối quan hệ đang tốt đẹp, người ta sẽ tự động viện lý do cho những thiếu sót của đối phương: Di động đang đặt trong chế độ im lặng và không chú ý tới cuộc gọi, đang làm giở chuyện gì đó nên khi quay lại đã quên mất cuộc trò chuyện trước đó.
Nhưng một khi trong lòng đã xuất hiện sự hoài nghi, thì người ta lại có suy nghĩ khác: Có phải cậu ta đang có thành kiến gì với mình, cho nên mới không muốn trả lời mình? Có phải cậu ta cảm thấy mình không quan trọng, cho nên không quan tâm gì đến cuộc trò chuyện trước đó?
"Rất nhiều người cho dù có đi học, vào WC, hay tắm rửa cũng không thể rời khỏi điện thoại, đó chỉ là một lớp học thêm thôi, lại không phải đang kiểm tra sao lại không cho phép mang di động theo, sao lâu như vậy cũng chưa có động tĩnh gì?”
Câu nói đó của Tần Giản đọng lại trong lòng Trần Tinh Nguyên một lúc lâu,"Nếu cậu ấy thật sự rất bận rộn, sau khi thấy hai cuộc gọi nhỡ của cậu cũng nên gửi một tin nhắn hỏi cậu xem có việc gì gấp không?”
Lôi Sơ Mạn không tin: "Học sinh lớp mười thì có thể bận tới đâu chứ? Ba tớ quản lý một công ty lớn như thế, cho dù có gặp hội nghị cao cấp đi chăng nữa thì ông ấy vẫn dành ra một chút thời gian để nhắn tin cho tớ trước."
Triệu Tình Họa túm một góc áo của Lôi Sơ Mạn, khẽ lắc lắc đầu, thân phận của bạn bè và ba vốn không giống nhau, không nên đánh đồng như vậy.
Vẻ mặt của Trần Tinh Nguyên càng trở nên cứng nhắc và cô đơn, có lẽ tận đáy lòng cậu cũng đồng ý với cách nói của bọn Tần Giản, chỉ là không muốn tin rằng mối quan hệ bạn bè thân thiết của mình càng ngày càng nhạt đi.
Bách Tinh Thần: "Có lẽ cậu ta không nhìn thấy được cuộc gọi nhỡ thật, chờ một chút đi."
Tần Giản tặc lưỡi một cái, kéo Phó Diệp đầy đầu nghi ngờ ra ngoài.
Thời gian từng phút trôi qua, phải đến bảy phút sau, rốt cuộc Chúc Dân Học cũng gọi điện thoại lại.
"linh Nguyên, cậu tìm tớ có chuyện gì à?"
Trần Tinh Nguyên cố gắng dùng giọng điệu tự nhiên và thoải mái nhất có thể để trả lời: "Cũng không có việc gì đâu, chỉ là hôm nay đi ngang qua tiểu khu nhà cậu, muốn tìm cậu để cùng đi ăn cơm, cậu có tiện không.”
"Được chứ, tớ đang ở bên ngoài, cậu chờ tớ một chút nhé." "To đi đặt phòng riêng trước, sẽ chia sẻ địa chỉ cho cậu trên WeChat, chút nữa cậu tới đó luôn nha.”
"Được."
Hẹn cậu ấy xong, Trần Tinh Nguyên đi ra ngoài đặt phòng riêng.
Trùng hợp phòng bên cạnh phòng riêng mà họ đặt không có ai, vì vậy họ đặt nốt phòng bên cạnh.
Chúc Dân Học nói là đợi một chút, nhưng đến khi Tần Giản và Phó Diệp trở về, cậu ta vẫn chưa tới.
Tần Giản đổ toàn bộ đồ đựng trong túi ra, toàn là những sản phẩm điện tử đen đen trắng trắng, có bé có nhỏ, có cái nhìn rất quen mắt, có cái lại không biết dùng để làm gì.
"Đây là những thiết bị điện tử mới nhất mà tớ nhờ người tìm hộ, bút ghi âm, máy nghe trộm, cameras mini, camera cúc áo, mắt kính..."
Mỗi một câu cậu ta nói ra, sắc mặt của Bách Tinh Thần lại đen thêm một chút,"Cậu lại muốn được anh Tần 'giáo dục tình thương' nữa à?”
Lần trước Tan Giản bị đánh đến mức mông nở hoa, phải xin nghỉ học mất hai ngày, nếu lần này để Tần Sóc biết được, không cần hỏi cũng biết cậu ấy sẽ bị phạt gấp đôi.
Tần Giản cảm thấy mông mình lại đau am ï, nhưng sau khi nghĩ đến nguyên nhân ẩn sau chuyện này, cậu ấy không cảm thấy hành vi của mình có gì sai, vì vậy đã trả lời rất tự tin.
"Trong nước không có luật cắm ngược đãi động vật, bây giờ tớ không quay video làm bằng chứng, chẳng may xong việc cậu ta trở mặt, không chịu thừa nhận thì phải làm sao?"
"Sau cậu biết nước ta không có luật và những quy định liên quan đến chuyện này, mà muốn quay video lại làm chứng cứ?” Bách Tỉnh Thần nhắc nhở cậu điều quan trọng nhất cũng là điều khiến họ bất lực nhất,"Chúc Dân Học còn chưa trưởng thành đâu."
Phó Diệp: "Cho dù cậu thực sự cầm chứng cứ có liên quan đi báo án, cùng lắm thì cảnh sát cũng chỉ có thể khuyên nhủ hay cảnh cáo thôi, chứ không áp dụng các hình phạt thực chất được."
Tô Y Y tốt bụng nhắc nhở: "Cậu có muốn đăng video này lên mạng thì cũng sẽ bị đánh một gậy cảnh cáo, đây là video cậu quay trộm và chưa được sự đồng ý của người ta, hơn nữa đối tượng còn là trẻ vị thành niên, nếu đăng lên thật, người ta còn có thể kiện cậu đấy."
Trần Tỉnh Nguyên còn muốn trực tiếp hỏi cậu ta thì mới hết hy vọng, Tần Giản rất tin tưởng vào năng lực của Tô Vân Thiền, không cần đối phương tự mở miệng thừa nhận thì đã xác định được Chúc Dân Học là người ngược đãi mèo.
Khi nghe Phó Diệp nói những thứ mình tìm được không có tác dụng gì, Tần Giản không cam lòng: "Chẳng lẽ không làm cái gì sao, cứ bỏ qua cho cậu ta như vậy sao? Tớ không làm được!"
Những người khác cũng không muốn, nhưng bọn họ thật sự không có cách nào đối với một đứa trẻ vị thành niên ngược đãi mèo.
"Trí nhớ của cư dân mạng rất ngắn ngủi, cho dù có đầy chuyện này tên top đầu tìm kiếm, người trên mạng chỉ tức giận trong nhất thời, trách cứ đạo đức của cậu ta, chửi mắng hai câu, rất khó có được kết quả mà cậu muốn." Hai ngày trước, Bách Tinh Thần cũng nói câu này, cả hai lần đều chọn giữ bí mật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận