Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 514:

Chương 514:Chương 514:
Chuong 514:
"Không còn nữa hả?" Anh ta vô thức sờ vào xương bướm sau lưng mình rồi xoay người sang nói: "Huc Dương, cậu xem giúp tôi thử."
Tô Húc Dương kéo lớp quần áo trên cổ của Trác Kinh Luân ra rồi nhìn thoáng qua bên trong: "Có hoa văn gì đâu? Hay cậu cởi quần áo ra đi để tôi xem kỹ cho."
Trác Kinh Luân: "Không cần đâu...”
Đúng lúc đó, Nguyễn Mai lên tiếng: "Không cần kiểm tra nữa đâu, đúng là trên người anh ấy không có hoa văn gì thật, chúng tôi đã xem rồi." Trac Kinh Luân nghe thế thì hốt hoảng quay đầu lại: "Ai, ai nhìn cơ?"
Nguyễn Mai ngượng ngùng gãi sống mũi: "Thì lúc anh thay quần áo tôi có nhìn thử một chút, sau đó vì để xác nhận lại xem trên người anh có còn nguyễn rủa nào không nên Đào Yêu cũng đi nhìn lại lần nữa. Nó vẫn chỉ là một đứa trẻ thôi, anh sẽ không để ý đâu đúng không?”
Trác Kinh Luân nhìn cậu nhóc Đào Yêu, nó thấy Trác Kinh Luân nhìn mình thì nhoẻn miệng cười vô cùng đáng yêu. Trác Kinh Luân thấy vậy thì im lặng siết chặt quần áo, nở một nụ cười xấu hỗ nhưng lại rất lễ phép.
"Ừ, tôi không để ý đâu..." Không biết nữ quỷ kia đã âm thầm nhìn trộm anh ta thay quần áo bao nhiêu lần rồi, giờ chỉ là một đứa trẻ ba tuổi thôi mà, anh ta cần gì phải để ý.
Như thể hiểu rõ suy nghĩ trong đầu Trác Kinh Luân, Nguyễn Mai giơ tay thề thốt: "Vân Khê quay chụp mẹ anh, tôi thì quay chụp anh, tôi thề là tôi chỉ nhìn anh đúng một lần thôi. Tôi có video làm bằng chứng, những khi tôi quay phim anh đều là những lúc anh đang xem luận văn hoặc nói chuyện với giảng viên và bạn bè. Lần duy nhất nhìn thấy anh thay đồ đó tôi cũng vội vàng lia máy quay đi chỗ khác rồi, không hề quay trúng gì cả, nếu không tôi đã không bảo Đào Yêu tới xem thêm lần nữa rồi." Cảm giác khó xử trong lòng Trác Kinh Luân đã dịu đi mấy phần, Tô Húc Dương cũng đứng ra hòa giải: "Chỉ nhìn thấy cái lưng thôi mà, giải thích nhiều như vậy làm gì? Kinh Luân giỏi bơi lội lắm, lúc bơi ngoài biển hay trong hồ bơi còn lộ da thịt nhiều hơn vậy nữa. Tôi còn nhớ có một lần cậu ấy còn làm rơi quần bơi trong lúc bơi nữa cơ..."
Trác Kinh Luân sợ gan chết, vội vàng che miệng Tô Húc Dương lại nhưng không kịp nữa rồi.
Bởi vì những người đang có mặt ở đây, bao gồm cả yêu quái và quỷ sai đều đã nghe thấy hết trơn, hơn nữa do nội dung nghe được còn chưa hoàn chỉnh nên họ đã tự tưởng tượng ra những hình ảnh vô cùng đặc sắc.
"Rơi quần bơi á?" Đào Yêu chớp mắt, vô thức liếc về phía cái quần của Trác Kinh Luân, thấy anh ta đang nhắm mắt lại như muốn tàng hình tại chỗ, nó an ủi: "Không sao, hàng họ của anh trông cũng được lắm, để người ta nhìn một tí thì có mắt miếng thịt nào đâu."
Trác Kinh Luân: "..."
mm...
Để làm dịu nỗi xấu h6 của Trác Kinh Luân, Tô Vân Thiều bắt đầu giảng giải về lời nguyên.
"Nếu nhìn thấy trên người ai đó có hoa văn như này thì tuyệt đối đừng nhận những gì họ đưa. Nhưng nếu đã nhận lấy rồi thì cũng không sao, nếu con đang ở nhà thì đưa cho con xem trực tiếp luôn, còn nếu con đi vắng thì mọi người hãy chụp hình hoặc quay video gửi cho con nhé."
Tô Vân Thiều đã dặn dò những điều này với đám bạn của mình rất nhiều lần, cho nên bây giờ cô nhắc lại vô cùng nhuan nhuyễn.
Mọi người đều gật đầu đồng ý.
Chỉ là một dì Hồng đến từ thôn Vân thôi mà đã đủ khiến cả nhà họ Tô và Trác Kinh Luân phải chết thảm ở kiếp trước, thậm chí kiếp này cũng suýt chết luôn, cho nên họ đã rút ra được bài học rồi.
Diêm Vương nói đúng, họ không hiểu rõ những phương pháp quái lạ đó của Huyền môn nên không thể giúp ích được gì cho Tô Van Thiều, nếu thế thì ít nhất họ cũng sẽ không gây trở ngại cho cô, để cô bớt lo được phần nào hay phần đó.
Nếu có thể trở nên mạnh mẽ hơn, tự bảo vệ được bản thân và giúp đỡ Tô Vân Thiều thì...
Ba Tô nảy ra một ý tưởng: "Vừa rồi Diêm Vương nói chúng tôi là biến số, có thể giúp được cho Vân Vân, vậy chúng tôi phải làm thế nào?"
Những yêu quái và quỷ sai đã được nhắc đến trước đó đều nhằm mục đích bảo vệ họ thôi, thuộc về phương diện tự vệ, chứ chưa thấy ai nói gì về phương diện chủ động tan công cả.
Kể từ khi biết Tô Vân Thiều là Đại sư Huyền môn thì Tô Y Y cũng từng nghĩ đến việc gia nhập vào Huyền môn chung với chị của mình, nhưng ngặt nỗi cô ấy không thể thấy được ma quỷ, mà hệ thống học bá còn giao rất nhiều nhiệm vụ cần làm cho cô ấy, vậy nên cô ấy đành phải từ bỏ chuyện này thôi.
Nhưng bây giờ thấy Diêm Vương nhắc đến chuyện đó, ý tưởng nhen nhóm trong lòng Tô Y Y lại bùng lên: “Anh rễ, có phải em cũng có thể vẽ bùa và bày trận như chị không?”
Hệ thống giật mình, sợ hãi hỏi: "Kí chủ, cậu định bỏ rơi tôi hả?"
Tô Y Y an ủi nó: "Có đâu mà, tôi chỉ hỏi thế thôi."
Hệ thống: "..." Đúng là miệng lưỡi phụ nữ, chỉ toàn giỏi lừa gạt hệ thống thôi! Rõ ràng là cậu đang muốn chuyển từ vòng tay của khoa học sang vòng tay của Huyền học, hệ thống đã nhìn thấu cậu rồi!
Tiếng "anh rể" bất ngờ của Tô Y Y khiến ba mẹ Tô, Tô Húc Dương và Trác Kinh Luân đều nhìn cô ấy với ánh mắt ngạc nhiên, họ rất kinh ngạc khi thấy kẻ ba phải này đột ngột rời khỏi phe trung lập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận