Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 344:

Chương 344:Chương 344:
Chuong 344:
"Được lắm, tôi đã nói anh ta là chồn chúc tết gà mà..."
Tư Đồ Viễn vội vàng trần an cô ấy: "Đừng tức giận, đừng tức giận, tức giận hại gan, không tốt cho thân thể."
"Tôi có thể không tức giận sao?" Nữ trợ lý byu môi, Tư Đồ Viễn bị nhìn đến mức đầu muốn to ra, anh ta xoay mũi chân, theo bản năng lại muốn chạy trốn.
"Anh ra mắt chưa được bao lâu tôi đã đi theo anh rồi, nhiều năm qua người anh họ kia có quan tâm anh được máy lan chưa? Anh vừa nổi tiếng, chốc chốc thì anh ta muốn anh làm người đại diện sản phẩm miễn phí cho mình, chốc chốc lại muốn anh quảng cáo trên Weibo của anh, người ta căn bản không để ý đến danh tiếng của anh. Tôi vất vả lắm mới nghĩ ra cách đẩy được anh ta đi, thế mà vừa quay đầu đi anh lại tự chui đầu vào lưới của người ta."
Nữ trợ lý lau nước mắt, nhưng cô ấy không khóc lớn tiếng, chỉ khóc thút thít để tránh gây phiền phức cho Tư Đồ Viễn.
"Thành thật nói cho anh biết nhé, khi nhìn thấy tắm bảng gỗ mà anh đã đeo nhiều năm đó, tôi đã cảm thấy có gì không ổn rồi, cho nên tôi đã quấn nó trong miếng băng vệ sinh rồi đốt đi rồi, sau đó tài nguyên của anh mới dần dần tốt lên được. Chẳng qua là tôi chưa tìm được cơ hội lấy được chiếc vòng tay này thôi, nếu không tôi đã đem nó đi đốt từ lâu rồi!"
Ngọc Bạch Y và Bách Tinh Thần trợn mắt, há mồm, chị gái nhỏ ơi, chị lại định gói, gói vào đâu để đốt vậy?
Tô Vân Thiều cũng rất kinh ngạc, cô vốn tưởng rằng tắm thẻ gỗ kia là do Tư Đồ Viễn không cần thận làm mắt, không ngờ tới thế mà được người có lòng tốt lấy đi.
Quan trọng là: Thế mà giúp anh ta phá vỡ thuật tráo đổi vận may, đúng là chó ngáp phải ruồi!
Tư Đồ Viễn đang an ủi nữ trợ lý cũng không nói nên lời, Này, cô này..."
"Này cái gì mà này?" Nữ trợ lý tức giận trừng mắt,"Khi còn nhỏ tôi còn có thể gặp được ma quỷ đấy, nhưng giờ lớn rồi nên không thấy nữa thôi, nhưng đối với mấy thứ không sạch sẽ đó vẫn còn mẫn cảm lắm!"
Lời này vừa nói ra liền khiến cho Ngọc Bạch Y hứng thú: " Chị trợ lý, có thật là chị đã từng nhìn thấy được ma quỷ không? Chị có mắt Âm Dương hả?"
"Tôi có linh cảm xấu, cho nên tôi vẫn luôn giữ chiếc vòng đó bên mình, không cho anh ta chạm vào." Nếu không phải Tư Đồ Viễn đột nhiên muốn lấy chiếc vòng, nữ trợ lý sẽ không khăng khăng phải đi theo anh ta.
Bách Tinh Thần nhìn về phía Tô Vân Thiều: Mắt Âm Dương?
Tô Vân Thiều lắc đầu: Không phải.
"Chị trợ lý có tiện để em xem qua mắt của chị không?"
Nữ trợ lý không rõ Tô Vân Thiệu định làm gì, nhưng người muốn nhìn vào mắt cô ấy là một cô gái, không có gì là không thể xem cả, vì vậy cô ấy gật gật đầu, nhắc mũ lên.
Tô Vân Thiều nhìn chăm chú vào đôi mắt của nữ trợ lý một lát, sau đó tụ hợp lại một chút âm khí trên tay,"Chị có thể nhìn thấy cái gì không?"
Nữ trợ lý nhìn chằm chằm một hồi lâu,"Hình như trên tay em có thứ gì đó, là do chị nhìn nhằm rồi sao?"
"Không, trên tay em đúng là có thứ gì đó thật." Tô Van Thiều sử dụng âm khí tạo thành một cái cung màu xám, cô tuỳ ý vung tay lên, âm khí bay lên và tản ra không trung,"Đôi mắt của chị khá nhạy cảm với âm khí, nhưng chưa đạt tới trình độ của mắt Âm Dương, khi còn nhỏ chị có thể nhìn thấy ma quỷ, hẳn là vì linh hồn trẻ nhỏ sạch sẽ cho nên chị mới thi thoảng nhìn thấy được chúng."
Nữ trợ lý nghe thế thì gật đầu liên tục,"Bà thầy cúng chỗ tôi cũng nói như vậy."
Tô Vân Thiều kéo chủ đề quay lại chuyện vòng tay mượn vận may,"Vậy chị trợ lý có biết anh ta bị thương khi nào không, có bị người ta lấy trộm máu không?" Tư Đồ Viễn không chắc chắn: "Hình như tôi chưa từng bị thương.”
Vừa nghe được lời này, nữ trợ lý tức giận mà trừng mắt với Tư Đồ Viễn một cái, trừng đến mức Tư Đồ Viễn phải xấu hỗ ra mặt, không dám mở miệng nữa, tránh cho mình lại chọc cô ấy nỗi giận.
"Anh ta quá xui xẻo, lúc thì bị người ta va phải tới mức chảy cả máu mũi, lúc cắt rau thì cắt cả vào tay, khi thì ngã trầy da, lần trước tới bệnh viện kiểm tra sức khoẻ, gặp phải một bệnh nhân cần truyền máu gấp mà anh ta còn dám đi hiến máu."
Ba người: "..."
Tai nạn liên quan đến máu xảy ra thường xuyên như vậy, họ không thể nào điều tra được Tu Đồ Viễn bị người ta trộm máu từ lúc nào.
Tô Vân Thiều hỏi Tư Đồ Viễn: "Có phải gần đây tính tình của chị trợ lý hay gắt gỏng, có đôi khi nói khóc là khóc luôn, cảm xúc tới rất mau, rất dễ dàng nổi nóng hay không?"
"Đúng vậy!" Tư Đồ Viễn vội vàng gật đâu.
Tô Vân Thiều: "Tôi đề nghị anh mau chóng đưa chị ấy đến khoa phụ sản của bệnh viện để kiểm tra, hỏi bác sĩ về những điều cần chú ý có liên quan đến việc dưỡng thai."
"Hả?2?"
Nữ trợ lý còn đang ngắn người, Tư Đồ Viễn đã vui mừng đến mức muốn nhảy cẵng lên.
Anh ta còn cho rằng gần đây tính tình của bạn gái hay gắt gỏng là dấu hiệu khi kỳ kinh nguyệt đến muộn, cho dù có nằm mơ anh ta cũng chưa từng nghĩ đến việc cô ấy sẽ mang thai nhal
Sự thay đổi này khiến Ngọc Bạch Y và Bách Tinh Thần nhận thấy được điều gì đó, cười chúc mừng: "Chúc mừng anh."
Tư Đồ Viễn nhếch miệng cười: "Cùng vui cùng vui."
Nữ trợ lý đánh lên lưng của Tư Đồ Viễn một cái, dở khóc dở cười: "Nhân viên của anh là tôi mang thai, muốn xin nghỉ thai sản, anh còn phải đi tìm một trợ lý mới, vui cái gì mà vuil"
Bạn cần đăng nhập để bình luận