Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1142:

Chương 1142:Chương 1142:
Chuong 1142:
Tô Van Thiều hỏi: "Khế ước chính thức và khế ước tạm thời có gì khác nhau sao?”
"Một khi ký vào khế ước chính thức, nó sẽ trở thành thần thức của tôi, còn khi ký khế ước lâm thời, tôi có thể có triệu hồi nó." Không đợi Tô Vân Thiều hỏi tiếp, Abe Shota đã nói,"Điều kiện là tôi phải giúp nó tìm được người ký khế ước phù hợp."
Những chỉ tiết cụ thể khác, vì liên quan đến truyền thừa và bí mật của Âm Dương Sư, nên cậu ta không tùy tiện tiết lộ cho người ngoài.
Tô Vân Thiều cũng không đến mức ngu ngốc, không biết điều mà nhất quyết tìm hiểu thuật pháp gia truyền của nhà người ta đến cùng.
"Vậy tôi là người thứ bao nhiêu mà cậu tìm tới rồi2"
Abe Shota đếm mấy ngón tay rồi nói: "Tôi không nhớ rõ, vốn tôi nghĩ người nọ là pháp sư chưa đăng ký thông tin trong nước tôi. Tôi đã tìm kiếm ở trong nước rất lâu, sau ngẫm lại thấy không cần phải tuân theo ranh giới quốc gia, có thể tìm được người có duyên với nó là được."
Những người giỏi bói toán trong Huyền môn khá mẫn cảm với các con số, chỉ có những người thuộc phái vũ lực như Phương Hữu Đức và Quách Uyễn Thanh mới có thể yên tâm rèn luyện thân thể và võ thuật, tên hồ ly Abe Shota thế mà nói là mình không nhớ rõ, quả thực là trò cười.
Tô Vân Thiều thật sự cười thành tiếng: "Cậu cũng thật hào phóng."
Rái cá nhỏ nghe hai người nói chuyện vãng lai, khách khí với nhau, nó cảm thấy trong này còn có chuyện gì mình chưa biết, nó trợn mắt to, ôm móng trước ngực, đặt mông lên bàn, ngồi bắt chéo chân.
Nó móc ra con nhím biển từ trong túi da của mình vốn định tặng cho Tô Vân Thiều, lây thêm cả một hòn đá cũng được giấu trong túi da ra đập vào con nhím biển ba lần, rồi dùng móng vuốt thuần thục móc nội tạng nhím biển ra, miệng nhỏ ăn liên tục.
Tô Vân Thiều và Abe Shota đồng thời nhìn về phía nó, còn vật nhỏ này cũng thật là nhàn nhã đấy.
"Nhìn tôi làm cái gì?" Rái cá biển nhỏ mắt trợn trắng,"Tôi ăn của tôi, các người nói chuyện của các người, hai bên không ai quấy ray ai."
Tiếng Hoa của rái cá biển nhỏ tốt hơn so với Abe Shota khá nhiều.
Tô Vân Thieu liếc nhìn thoáng qua Abe Shota day ẩn ý: "Xem ra đây chính là rái cá biển của Hoa Hạ chúng tôi rồi."
Người nào đó mới vừa rồi còn nói rái cá biển nhỏ phải được cô đặt tên mới có thể nói chuyện đáy, đây chẳng phải là bị vả mặt rồi sao?
Abe Shota bị vả mặt nhưng không tỏ ra xấu hỗ chút nào, dừng như cậu ta đã quên mat lời mình vừa nói.
"Trước mắt không có bất cứ chứng cứ gì cho thấy có rái cá biển tồn tại trong phạm vi biển của Hoa Hạ.
Tô Vân Thiều: "Cũng không có chứng cứ nào cho thấy trong phạm vi biển của Hoa Hạ không có rái cá biển."
Abe Shota : "..."
Hai người vừa dừng lời, tiếng rái cá biển nhỏ đang ăn nhím biển có vẻ đặc biệt lớn, không biết nó vô tình hay cố ý mà còn chép miệng một cái, phát ra tiếng cảm thán dài: "Thật —— ngonl”
Đáy mắt Tô Vân Thiều lập tức hiện lên ý cười, nó đúng là một đứa trẻ thông minh.
"Nếu đã là rái cá biển của nước chúng tôi, xem ra tôi phải liên hệ với đội đặc biệt ngay trong đêm nay để nhanh chóng hoàn thành việc đăng ký hộ khẩu cho nó mới được, tránh cho ngày mai vừa mở mắt ra đã thấy nó trở thành rái cá biển của nước khác."
Lỗ tai của rái cá biển nhỏ khẽ động đậy một chút, có ý gì? Nó có thể biến từ một con rái cá biển hoang dã thành rái cá biển được nuôi dưỡng rồi sao?
Abe Shota cười miễn cưỡng: "Nếu cô ký khế ước với nó rồi mang nó về nhà cũng không sao, nhưng nếu chỉ dựa vào việc nó biết nói tiếng Hoa mà nói nó là rái cá biển của Hoa Hạ, có phải quá gượng ép rồi hay không?"
"Không phải chính cậu đã nói sau khi nó mở miệng ra nói ngôn ngữ nào thì có thể chứng minh được rốt cuộc nó là rái cá biển của nước nào sao?" Tô Vân Thiều hỏi ngược lại.
Abe Shota nghẹn lời.
Cậu ta nhìn biểu cảm vô tội của Tô Vân Thiều, lại nhìn rái cá biển nhỏ đang ngồi bắt chéo chân ăn nhím biển, bất đắc dĩ mà thở dài: "Thôi vậy, coi như tôi chưa từng gặp được nó vậy.”
Tay Abe Shota kết ấn, có một làn phù văn rơi ra khỏi cơ thể của rái cá biển nhỏ, rồi chui vào lòng bàn tay của cậu ta, sau đó Abe Shota nhanh chóng rời đi.
Tô Vân Thiều tiễn Abe Shota rời đi, cửa phòng vừa đóng lại, Đào Yêu liền xoá ảo cảnh đi, rái cá biển nhỏ lập tức nhìn thấy trong góc phòng có rất nhiều yêu quái và quỷ sai đang trốn ở đó, nó sợ hãi vội ôm chặt lấy thân người mập mạp của mình.
Dù bị dọa sợ, nhưng nó vẫn không quên nhìn rõ xem trong phòng có bao nhiêu yêu quái.
Hai con rắn lớn, một con hamster, một tên nhóc lúc trước nó đã gặp rồi, không có gấu trúc, còn cả những quỷ sai không cùng giống loài không cần phải nhìn rõ kia.
Rái cá biển nhỏ thở phào nhẹ nhõm, xem ra con gấu trúc kia không được yêu quý như nó tưởng tượng.
Tô Vân Thiều đốt mảnh bùa Abe Shota để lại, ném con nhím biển mà rái cá nhỏ ăn thừa vào thùng rác, tiện tay dán bùa cách âm lên, đồng thời bày một trận bàn ảo trận phòng ngừa có người nghe lén, làm xong hết thảy cô mới lên tiếng: "Sao cậu lại đi theo người nọ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận