Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 117:

Chương 117:Chương 117:
Chương 117:
Mười một giờ tối thứ hai, Tô Vân Thiều kéo Tô Y Y vào nhóm, Tô Y Y lại mời thêm Phó Diệp.
Thấy mọi người đã đầy đủ, Tô Vân Thiều bắt đầu cuộc gọi video.
"Mọi người vào hết chưa?"
Tần Giản là người đầu tiên nhận cuộc gọi: "Vào rồi đây, để tớ đi đổi tên nhóm đã.”
Từ khi Trần Tỉnh Nguyên gia nhập, tên nhóm vẫn luôn là "Nhóm chín người thám hiểm thần bí", nhưng đêm nay lại có thêm hai người nữa, Tần Giản cảm thấy cái tên "Nhóm mười một người thám hiểm thần bí" quá khó nghe, vì thế đã đổi thành "Nhóm bạn thám hiểm thần bí".
Nhóm cú đêm lần lượt tham gia.
Tô Y Y: "Chị, chị vẫn chưa ngủ ạ?"
Lôi Sơ Mạn: "Van Thiều gọi video nhóm, hiếm có lắm đó nha."
Bách Tinh Thân: "Có chuyện gì thế?"
Tần Sóc: "Các cô cậu thanh thiếu niên, thức khuya là không cao lên được đâu đấy."
Chờ các thành viên trong nhóm có mặt đông đủ, Tô Vân Thiều mới lên tiếng: "Tớ liên lạc với mọi người là để thông báo về kết quả của việc xâm nhập vào giấc mơ của Chúc Dân Học." Cô nói xong thì nhường lại màn hình cho ba người giấy nhỏ. Tiếp đến, tất cả mọi người đều tập trung vào câu chuyện.
Ba con quỷ bọc bá bắt đầu kể lại lần đầu tiên nhập mộng vào đêm thứ bảy: ban đầu Chúc Dân Học vẫn vô cùng cợt nhả, khi bị bọn họ vặn đầu xuống rồi đá như quả bóng, cậu ta vẫn còn rất ngoan cố, ngoài ra bọn họ còn nói, đêm nay sẽ là trận chiến quan trọng nhát.
Khi nghe kể đến hai từ "bị thiến" kia, mấy thành viên nam trong nhóm cảm thấy dưới đũng quân thật lạnh lẽo, theo bản năng kẹp chặt hai chân lại.
Mặc dù tính chất việc Chúc Dân Học ngược đãi mèo mà chết cũng không biết hối cải này rất tôi tệ, nhưng thân là một người đàn ông, ở trong giấc mơ mà mất đi bộ phận quan trọng nhất của mình, chỉ cần nghĩ tới thôi cũng đã biết bóng ma tâm lý lớn đến nhường nào rồi.
Hy vọng sau này vẫn có thể dùng được, A Di Đà Phật.
Sau khi báo cáo tình hình hiện tại, nữ quỷ ngắng đầu lên nói: "Vân Thiều, mới có thế mà cậu ta đã sợ rồi, chị còn rất nhiều chiêu chưa sử dụng đến đâu, nhịn lại mà khó chịu luôn đấy."
Nam quỷ đeo kính lên tiếng: "Chúng tôi đã bàn bạc qua, nhận thấy loại người ngược đãi động vật này nếu không thể bị trừng phạt bởi pháp luật hiện hành thì phải sáng tạo ra hình phạt độc đáo một chút." Nam quỷ đầu đỉnh tiếp lời: "Ba người chúng tôi chỉ có thể thâm nhập giấc mơ vào ban đêm, cơ thể của người giấy không có cách nào đi ra ngoài do thám tin tức được, đội phó Tần Sóc có thể châm chước một chút được không?”
Ba người giấy nhỏ chớp chớp đôi mắt tròn đen láy, nhìn vào màn hình với vẻ vô cùng mong đợi.
Nghĩ đến việc bọn họ còn đang tuổi xuân xanh mà đã bị lệ quỷ ám đến nhảy lầu, trong lòng Tần Sóc rất đồng tình, nhưng khi nghe ba người bọn họ vui vẻ kể lại chuyện đã thiến Chúc Dân Học như thế nào, anh lại cảm thấy việc này không được ổn cho lắm.
Trong lúc Tần Sóc còn đang do dự thì Tần Giản đã đồng ý: "Chuyện này thì có gì khó chứ?”
Cái Khiết cũng nói: "Em cũng sẽ tìm người hỏi thăm."
Hứa Đôn: "lên hành hạ động vật cần phải bị trừng phạt, em sẽ dốc sức tìm kiếm thông tin, phần còn lại thì làm phiền ba người rồi."
Trần Tinh Nguyên cho rằng nếu Chúc Dân Học đã ngược đãi mèo, thì cũng có thể làm hại đến Đậu Đậu của cậu ấy, vậy nên cậu ta nhất định phải trả cái giá tương xứng, nhưng cậu ấy cũng cảm thấy Chúc Dân Học bị trừng phạt thật quá đáng thương, không kìm được mà đồng cảm một chút.
Những nếu những cách đó được sử dụng lên người khác, cậu ấy chắc chắn sẽ không đồng ý.
Trần Tỉnh Nguyên thầm nghĩ, thật ra mình cũng chẳng phải là người tốt gì cho cam.
"Để em lên diễn đàn hội yêu mèo hỏi xem, bên đó hẳn sẽ có nhiều người biết hơn."
Phó Diệp: "Cả anh nữa."
Việc học phụ đạo hay trừng phạt trong giac mơ cũng không vi phạm pháp luật, cho nên Tần Sóc nhắm mắt làm ngơ, giả vờ như không nhìn thấy.
Anh là đội phó đội điều tra tội phạm của thành phố nên không thể đích thân tham gia, nhưng việc tiết lộ tin tức cho một người yêu mèo như Bộc Tử Duyệt ngược lại cũng không có vấn đề gì.
Cuộc gọi video nhóm vẫn tiếp tục, các thành viên thảo luận rất sôi nổi, chủ yếu là phân công cho mỗi người một phạm vi tìm kiếm thông tin cụ thể, để tránh lãng phí thời gian cho việc tìm thông tin bị trùng lặp.
Tô Vân Thiều không tham gia mà gửi một tin nhắn cho Tô Y Y: "Y Y, có tiện qua phòng chị không?"
Sau khi nhận được tin nhắn, Tô Y Y lập tức ôm lấy chiếc gối, chạy qua phòng bên cạnh.
Tô Vân Thiều vừa mở cửa thì thấy Tô Y Y mặc một bộ đồ ngủ, nhìn cô nở nụ cười e thẹn, ngón tay lo lắng siết chặt lấy cái gối. "Em vào đi."
Sau khi đóng cửa lại, Tô Vân Thiều gọi Tô Y Y ngồi lên giường.
Bốn người giấy nhỏ đang ngồi trên cửa số vuốt ve bé mèo cam, hệ thống cũng sáp lại gần, dùng những xúc tu dữ liệu của mình len lén sờ bé mèo vài lần.
YY quan hệ của mẹ và dì Hồng tốt lắm hả?"
Tô Y Y đáp: "Hai người họ quen nhau từ thời còn là sinh viên. Ba mẹ kết hôn sớm, dì Hồng còn tới làm phù dâu cho mẹ đó chị. Chồng của dì Hồng cũng là anh em tốt của ba, nhưng do vợ chồng họ sống ở nước ngoài quanh năm, ít khi trở về nên hai gia đình mới íf liên lạc. " Mối quan hệ này thật phức tạp, nếu dì Hồng có vấn đề gì, ba mẹ Tô nhất định sẽ rất đau lòng, Tô Vân Thiều cảm thấy hơi nhức đầu.
"Dì Hồng đối xử với em thế nào?"
Tô Y Y nắm lấy một góc gối, vô thức vặn nó thành một chiếc bánh xoắn.
"Em thấy dì Hồng có hơi trọng nam khinh nữ, dì ấy đối xử với anh trai tốt hơn em, cùng là tặng quà, nhưng quà cho anh trai nhất định là những thứ mà anh ấy cần và yêu thích, còn quà cho em thì mười năm như một, đều là đồ trang sức. Không bàn đến giá trị của món quà ra sao, nhà của chúng ta cũng đâu thiếu chút tiền này, nhưng mà em cảm giác tắm lòng không bằng, dường như quà của em..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận