Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1146:

Chương 1146:Chương 1146:
Chương 1146:
Hôm trước những vị đội trường và thí sinh này còn tỏ vẻ hữu hảo, nhưng đến khi thực sự thi đấu, liên quan đến van đề vinh dự quốc gia, miệng lưỡi của họ đã không còn nói ra những lời thân thiện như trước nữa.
"Đối phó với cương thi rất khó, trong cuộc thi này nếu có thương vong thì đó là lỗi của nước chúng tôi rồi," Tô Vân Thiều lộ ra một nụ cười đạo đức giả mà ai nhìn vào cũng có thể nhận ra ngay.
Cô còn chưa nói những lời khách sáo khác, nhưng biểu cảm trên mặt lại dường như đang nói: Những người yếu đuối nên rút lui sớm, kẻo sau này xảy ra thương vong lại trách nước chúng không không cảnh báo trước.
"Quá kiêu ngạo!"
"Không phải chỉ là cương thi thôi sao? Cũng không phải là tôi chưa từng thấy."
"Chúng ta kết hợp lại, tôi không tin là không thể thắng cô ta!"
"Cô ta có giỏi đến đâu cũng chỉ có một người mà thôi!"
Không biết là thí sinh nào nói câu đó, những thí sinh khác nghe được cũng rất tán thành, đồng thời tất cả các thí sinh đều lựa chọn tiếp tục thi đấu, không ai chịu rút lui.
Hết nửa tiếng suy nghĩ, các thí sinh của các quốc gia đều đeo máy ghi hình và máy ghi âm lên, rồi lần lượt lên xe đi tới địa điểm thi đấu.
Tại nhà họ Tô ở thành phố B, tất cả các thành viên trong nhà họ Tô, yêu quái và quỷ sai đều đang ôm di động hoặc máy tính bảng để xem phát sóng trực tiếp, vua người cá và Thời Luyện cũng ngồi xem cùng.
Nhìn thấy Tô Vân Thiều ngày thường vẫn luôn lạnh lùng mà nay lại có biểu cảm như vậy, mọi người đều cảm thấy rất lạ lẫm, chờ tới khi nhìn thấy kết quả đều vỗ tay cười ha ha.
Mẹ Tô vỗ đùi: "Tôi đã nói Vân Vân nhất định đang dùng phép khích tướng mài”
Tô Y Y: "Chị gái muốn những lao động miễn phí kia giúp mình một tay đây mà.”
Tô Húc Dương: "Không phải bọn họ không chịu nổi khiêu khích, chỉ là do sự tình quan trọng, không thể bỏ cuộc trước khi trận đấu bắt đầu được."
Về vấn đề này, Thời Luyện rất có quyền lên tiếng: "Chuyện liên quan đến vinh dự của đất nước, dù biết rõ là phải hy sinh trong nhiệm vụ này, chúng ta vẫn sẽ chấp hành, huống chỉ bọn họ đã là những nhân tài hàng đầu một nước, người trẻ tuổi hay háo thắng, họ lại còn là người có tài cao, sẽ không dễ dàng lùi bước đâu."
Tộc người cá vốn sống trong biển, vua người cá cũng chưa từng đánh nhau với cương thi, cũng không rõ việc đối phó với hàng nghìn con cương thi và huyết thi ngàn năm khó đến mức nào.
"Vòng bán kết thì tổ chức ở đây, vậy trận chung kết họ tính đi đâu?"
Tô Y Y lắc đầu: "Chị vẫn chưa nói."
Vì để có thể mau chóng bắt đầu thi đấu, cũng tránh để khán giả xem Đại hội từ khắp nơi trên thế giới chờ lâu, lễ khai mạc được tổ chức ngay trên sa mạc, các thí sinh chỉ cần đi xe hơn một tiếng đồng hồ là tới đích, không hề gặp bất cứ trở ngại nào.
Lối vào lăng mộ đã được dọn sạch từ trước, Khúc Vu Hoa và các vị đệ tử khác đều đứng chờ ở lối vào.
Trong tay Khúc Vu Hoa ôm một cái rương: "Mời các vị đội tưởng tới đây rút thăm, quyết định thứ tự vào lăng mộ. Tôi xin giải thích một chút, rương rút thăm này chính là một món Bảo Khí, có thể ngăn chặn bất cứ thủ đoạn gian lận nào.”
Các vị đội trưởng các nước xếp hàng rút thăm, Tô Vân Thiều rút được lá thăm số bảy, không trước không sau, nằm ngay vị trí ở giữa, vận may rất tốt.
Trùng hợp là: Đội trưởng nước R rút được lá thăm số tám, ngay sau bọn họ.
Khúc Vu Hoa: "Lối vào lăng mộ hơi nhỏ, người tham gia thì quá nhiều, nên cứ cách năm phút sẽ có một đội tiến vào, mời các vị đi vào.”
Đội trưởng của nước D rút lá thăm số một, không hề có chút do dự, dẫn theo đồng đội của mình bước vào lăng mộ.
Năm phút không đủ thời gian để làm bắt cứ điều gì, nhưng cũng đủ thời gian để kéo dài khoảng cách với đội đi sau, chiếm được vị trí có lợi, còn có thể bố trí bẫy từ trước. Quy tắc của Đại hội không cho phép giết người, nhưng lại không nói không thể khiến người khác bị thương, đặt bẫy chỉ là một thao tác bình thường mà thôi.
Đội đi vào trước sẽ là đội gặp cương thi sớm hơn, có thể đánh bại phần lớn cương thi, hoặc sẽ bị đội đi sau hạ gục, quả thật sẽ đối mặt với rủi ro cao hơn, nhưng đội đi sau cũng đánh mat một số ưu thế, có được có mắt, còn tùy vào việc sắp xếp và hợp tác của các đội như thế nào.
Mỗi một đội chỉ có thể cử ra ba người, Tô Vân Thiều dẫn Tuệ Tâm và Quách Uyễển Thanh vào lăng mộ.
Đông Kiến Bạch đã vẽ bùa chú lên cả người, nếu anh ta không đi xuống, Tô Vân Thiều sẽ ở trên anh ta, còn quỷ sai của Phương Hữu Đức chẳng có tác dụng gì với cương thi, nhưng kiếm gỗ đào và kiếm đồng tiền của Quách Uyễn Thanh lại rất có ích, còn Tuệ Tâm thì biết bói toán, kiến thức sâu rộng, vững vàng, anh ấy còn có cả kinh văn có thể khắc chế được am ta.
Các đội viên của nước R ở ngay bên cạnh ba người nhóm Tô Vân Thiều, người xuất chiến chính là đội trưởng nước R, Abe Shota cùng một người đàn ông thấp bé có khuôn mặt khá thô tục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận