Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 824:

Chương 824:Chương 824:
Chương 824:
"Cố Trạch đã sử dụng ảo trận, ban giám khảo sẽ không phát hiện ra được." Lạc Tam Lục dùng một câu nhẹ nhàng phá huỷ hết mọi ảo tưởng chờ người khác tới cứu viện của bọn họ, sức uy hiếp của câu này ngang với: Không có người cứu, các người cứ chờ chết đi!
Khúc Vu Hoa vẫn chưa chịu bỏ cuộc: "Còn có Hằng Thuật đạo trưởng mà, bản lĩnh về trận pháp của ông ấy cao thâm như vậy, chẳng lẽ lại không phát hiện ra được sao!"
Cả hai người am hiểu trận pháp là Tô Vân Thiều và Lạc Tầm Lục đều lắc đầu. "Rat khó để thông qua hình ảnh quay được mà phát hiện được ảo trận, hơn nữa cả ngày hôm qua chúng ta đã tìm kiếm ở dưới này rồi, nếu ông ấy lại nhìn thấy hình ảnh lặp lại thì sẽ không dễ phát hiện ra ảo trận."
Bởi vậy, chờ tới khi ban giám khảo phát hiện ra điểm không đúng mà tới cứu họ là điều gần như không thể, hoặc là dùng trận bàn mà Cố Trạch đã cho để liều một lần, hoặc là tự họ tìm ra cách thoát khỏi trận pháp.
Bốn người còn lại đều không am hiểu về trận pháp, cho nên họ đều dùng ánh mắt chờ mong nhìn Tô Vân Thiều.
Lạc Tầm Lục cười khổ, cô ấy đã làm ra những chuyện như: vậy, đương nhiên là sẽ không có ai dám tin tưởng cô ấy nữa, chỉ là trong lòng cô ấy cũng có chút đau khổ.
Trong một tuần mà chín người bọn họ ở thôn Cổ đã tin tưởng, hợp tác và giúp đỡ nhau, quả là một ký ức rất tốt đẹp, tốt đẹp đến nỗi đối lập hoàn toàn với bây giờ, khiến cho trong lòng Lạc Tầm Lục tràn đầy chua xót.
Tô Vân Thiều suy ngẫm: "Muốn phá ảo trận cũng không khó, chỉ cần tìm được mắt trận hoặc người kích hoạt ảo trận là được. Chúng ta đang ở tằng thứ sáu, hiển nhiên là không có được nhiều giếng Tỏa Long như vậy, cho nên hẳn là chúng ta vẫn luôn loanh quanh tại tầng đầu tiên thôi." Cho nên ao trận không có lực sát thương chính là tốt ở điểm này, tùy tiện di chuyển cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà, Tô Vân Thiều không cho rằng giếng Tỏa Long chỉ là một trận pháp thông thường, nếu chỉ đơn giản như vậy, nó đã chẳng cam bùa chú, quỷ sai, hay bói toán... rồi.
Khoan đã, những năng lực đó có thực sự bị cắm không?
Tô Vân Thiều nhìn về phía Lạc Tầm Lục: "Năng lực thực sự bị cắm trong trận pháp này là gì?"
Trong nhận thức của cô, trong Huyền môn không có trận pháp nào lợi hại như vậy, nếu có thì nhất định phải dùng cắm chế cấp cao hơn. Lạc Tầm Lục hoang mang lắc đầu, cô ấy chỉ là một con cờ biết nghe theo lệnh mà làm việc, làm sao mà biết được nhiều chuyện quan trọng như vậy?
Tuệ Tâm: "Tô đạo hữu, có chỗ nào không ổn à?"
Nếu không phải trên đường tới đây họ không phát hiện ra được mắt trận và lối ra, họ cũng sẽ không đặt tất cả sự hy vọng lên một mình Tô Vân Thiều, gây cho cô gánh nặng lớn như vậy.
"Những gì chúng ta gặp phải có lẽ không phải là một trận pháp, mà là một cắm chế mạnh mẽ hơn, bởi vậy, Cố Trạch và Tào Kỳ mới phải mắt một năm để hoàn thành công việc bồ trí này."
Tô Vân Thiều thở dài, nói thật là cô chẳng có bao nhiêu tự tin,"Cam chế này rất mạnh, trừ khi có thể vượt qua thực lực của người đặt ra cắm chế, nếu không sẽ rất khó tìm được đường ra.”
Thật không khéo là thực lực của cô còn lâu mới có thể vượt qua được Có Trạch.
Sáu người, bao gồm cả Đào Yêu đều im lặng.
Vân Tiêu thò cái đầu nhỏ ra: "Vân Vân, để em đi dò đường nhé."
Vân Đình cũng nói: "Dù các năng lực khác đã bị cắm, nhưng thân thể của em và anh trai rất khoẻ mạnh, có thể thử một chút."
Người thuộc phái vũ lực như Phương Hữu Đức cũng bị cắm dùng sức lực, Vân Tiêu Van Đình có cơ thể to lớn và sức khoẻ vượt trội có thể cũng sẽ bị cắm ché, nhưng đây là một tia hy vọng có thể đi ra ngoài, cho nên cô không thể từ bỏ được.
Tô Vân Thiều đồng ý, điều kiện là: "Có thể thử một chút, nhưng không được cố sức, cũng không được miễn cưỡng."
Vân Tiêu Vân Đình đồng ý, hai anh em họ biến trở lại nguyên hình, sự xuất hiện của hai con rắn lớn, một vàng một bạc đã khiến hang động đột nhiên trở nên chật chội.
Khi hai anh em còn đóng giả thành vòng tay quấn quanh cổ tay của Tô Vân Thiều thì còn chưa phát hiện ra, nhưng một khi đã trở lại nguyên hình, thì cả cơ thể và uy lực đều tăng cao vèo vèo, chỉ tính riêng vòng eo kia đã có hơn một mét rồi!
Cái miệng rắn kia cắn một người trưởng thành cũng không gặp khó khăn gì, càng đừng nói tới một chú chuột hamster chỉ nhỏ bằng một lòng bàn tay, khéo còn chẳng đủ rắn lớn nhét kẽ răng.
Bách Hiểu Thử: 山
Hô hấp nghẹn lại, nếu không phải vì giữ mặt mũi cho cánh mày râu, suýt chút nữa anh ta đã lùi lại theo phản xạ, ôm chặt lấy sợi dây mà run cầm cập: Mẹ ơi, Thử Thử sợ quá à hu hu hu...
Khi cấp dưới báo tin cho anh ta chỉ nói Vân Tiêu và Vân Đình là rắn yêu, chứ không ai nói họ là rắn lớn khổng lồ cal
Tuệ Tâm và Phương Hữu Đức còn đỡ, một người đã ở trong rừng già tu luyện hơn nửa năm để tâm lý rất vững, còn một người ngày nào cũng chạy tới mấy nơi kỳ quái để thu nạp quỷ sai, thường xuyên bay nhảy, cho nên nhìn thấy rắn lớn cũng không ngạc nhiên, cùng lắm chỉ cảm thán rắn lớn ghê!
Bạn cần đăng nhập để bình luận