Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 160:

Chương 160:Chương 160:
Chuong 160:
Giận thật đáy!
Bách Tinh Thần: Thức ăn cho mèo, cho chó và các loại thuốc có liên quan có thể đợi chọn được vị trí cho trạm cứu hộ rồi bàn sau, chung quy thì diện tích của trạm cứu hộ liên quan đến số lượng động vật có thể chứa được trong tương lai, những điều này còn phải liên kết lại với số lượng nhập hàng vào nữa.
Tô Y Y: Em vẫn chưa có nhiệm vụ, mọi người mau nghĩ giúp em dil
Tần Giản: Tuyển tình nguyện viên?
Hứa Đôn: Chúng ta phải tuyển tình nguyện viên sao? Có lễ sẽ hơi lộn xộn đấy.
Tô Vân Thiều: Tạm thời không tuyển tình nguyện viên, lúc đầu sẽ có Vân Khê và chúng quỷ canh chừng, những người không biết chuyện có thể sẽ bị dọa sợ.
Ngọc Bạch Y: Tại sao lại bị dọa sợ?
Tần Giản: Đó là quỷ sai của Vân Thiều, hiể»u chưa?
Ngọc Bạch Y:...
Ngọc Bạch Y càng ngày càng sâu sắc nhận ra sự thật "Bạn cùng bàn của tôi là một đại lão”!
Cậu ấy không rõ quỷ sai là gì, nhưng hiểu theo mặt nghĩa bên ngoài thì "quỷ" chắc chắn có nghĩa là quỷ hồn,"sai" có lẽ mang nghĩa kiểu như tay sai gì đó.
Tô Vân Thiều có thể thu phục quỷ hồn làm tay sai cho mình mình... Hu hu hu, thật ghen tị!
Khi đến nhà cậu ấy, Tần Giản đã nói rằng sẽ kể cho cậu ấy nghe về những trải nghiệm kinh thiên động địa trong một tháng nay, khi thực sự kể ra thì Tần Giản cũng chỉ nói về vụ án ngược đãi mèo và vụ án bạo lực gia đình.
Trong lòng Ngọc Bạch Y ngứa ngáy bộn phần, cần được gãi ngứa gapl
Cậu ấy nhắn tin riêng cho Tần Giản, muốn biết rốt cuộc đã xảy ra bao nhiêu chuyện lớn trong vòng một tháng qua, nhưng Tần Giản đang bận, bận đến không có tâm trạng khoác lác. Đêm nay, Ngọc Bạch Y đã mơ thấy đại lão cùng bàn hát tay lên, một tiếng hô trăm lời đáp, hàng trăm triệu quỷ sai kỷ luật nghiêm minh nhẹ nhàng san bằng một tòa thành.
Tần Giản, Bách Tinh Thần và các bạn cùng lớp khác đều là phụ tá ở bên cạnh đại lão, mà chỉ có cậu ấy đứng nhìn từ xa và rơi nước mắt hối hận như một khán giả.
Đã từng có một cơ hội đi theo đại lão đánh chiếm thiên hạ đặt ở ngay trước mặt vậy mà cậu ấy lại không hề biết trân trọng.
Nếu có thể làm lại từ đầu, cậu ay chắc chắn sẽ nói..."Đại lão cùng bàn, tớ đến đây!"
Hôm nay là ngày đầu tiên sau khi ba ngày thi đại học kết thúc, các học sinh lớp 10 và 11 đã quay lại trường, họ thấy sân trường thật vắng vẻ khi không có các học sinh lớp 12, nhưng độ sôi nổi không hề giảm đi, bởi vì học sinh là nghệ sĩ không đến trường quanh năm - Ngọc Bạch Y hôm nay đã đến đây!!!
Tô Vân Thiều vừa đi lên lầu thì thấy tầng này chật ních người, các nữ sinh lớp 11 khác và các đàn em lớp 10 đứng tụ tập ở trước cửa lớp học, sắc mặt ửng đỏ, ánh mắt lắp lánh ánh sao, trong miệng cố kìm nén không hét lên, họ rõ ràng là các cô gái đu idol.
Cô đã nhiều lần kêu lên "cho qua", vất vả lắm mới đi qua được đám đồng và vào được lớp học. Sau khi đi vào thì cô đã biết tại sao những cô gái đó lại cư xử như vậy —- cậu nghệ sĩ cùng bàn đi học rồi này.
"Bạn cùng bàn, chào buổi sáng!" Ngọc Bạch Y mỉm cười dè dặt, mang đến cho Tô Vân Thiều một cảm giác khác với những gì cô đã thấy ở trong nhà cậu ấy ngày hôm qua.
Tô Vân Thiều không rõ tình hình lắm, sau khi đáp lại câu "chào buổi sáng" thì ngồi vào chỗ của mình.
Ngay lúc đó, ánh mắt mà các cô gái đổ dồn vào cô đã trở thành ngưỡng mộ, ghen tị, thậm chí có cả căm hận.
Điện thoại bỗng rung lên. Tần Giản: Vân Thiều, gánh nặng thần tượng của bạn cùng bàn khá nặng, cậu ấy luôn như thế này khi ở trước mặt những người lạ.
Lôi Sơ Mạn: Cậu ấy có hai mặt, khi cậu quen rồi thì sẽ ổn thôi.
Triệu Tình Họa: Tớ luôn cảm thấy cậu ấy thích hợp đi đóng phim hơn.
Ngọc Bạch Y: Cảm ơn lời khen ngợi, tớ đang chuẩn bị gia nhập showbiz đấy.
Tô Vân Thiều: Có cần tớ tìm giáo viên cho cậu không?
Bách Tinh Thần: Cần! Tớ trả lời thay cho cậu ấy!
Tân Giản: Tinh Tinh, cậu hư lắm đấy! Lôi Sơ Mạn: Ha ha ha, giáo viên dạy kỹ năng diễn xuất miễn phí với chế độ chờ hai mươi bốn tiếng, lần này tớ đã ấn hai lần vào màn hình, đỉnh đỉnh đỉnh!!!
Triệu Tình Họa: Tớ cũng thấy được đấy.
Ngọc Bạch Y: Mặc dù tớ không biết các cậu đang nói gì, nhưng tớ cảm thấy dường như đó không phải chuyện tốt lành gì.
Tô Vân Thiều: Vừa hay việc xây dựng trạm cứu hộ đang thiếu kinh phí, gần đây mọi người chú ý nghe xem ở đâu có tin đồn về ma quỷ, cần xem phong thuỷ cũng được, để tớ đi kiếm chút tiền mua sữa bội.
Bách Tinh Thần: Đã rõl Ngọc Bạch Y luôn thắc mắc về chuyện này cho đến khi mọi người cùng nhau bước vào phòng riêng ở nhà ăn tầng ba trong giờ nghỉ trưa, khi đang ăn cơm, các bạn mới tốt bụng nói cho cậu ấy biết về ba con quỷ học bá dạy kèm miễn phí hai mươi bốn tiếng.
Tần Giản cười hỏi: "Cậu còn cần không?"
Điều bat ngờ là: Bản thân Ngọc Bạch Y không he thấy phản cảm khi tìm quỷ làm giáo viên.
"Tại sao không chứ? Thời gian của con người là có hạn, tớ có thể học cách nắm bắt kỹ năng diễn xuất trong giấc ngủ, không cần phải chiếm dụng thời gian buổi sáng đã có thể làm được nhiều việc ý nghĩa hơn. Không ai biết được tớ học trong giấc ngủ, điều thể hiện ở bên ngoài chính là tớ có năng khiếu trong ngành diễn xuất, cộng thêm sự chăm chỉ, điều đó rất cộng điểm đấy!"
Mọi người: "...”
Những học tra đã hứa cùng nhau tay trong tay, ai học trước thì người đó là chó đâu rồi?
Học bá Bách Tinh Thần và Tô Y Y rất đồng ý với thái độ tích cực, nhiệt tình và hiếu học của Ngọc Bạch Y, người của nhóm học tra thì tặc lưỡi, người thì quay đầu, tỏ rõ thái độ "Tôi không chơi với chó”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận