Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 283:

Chương 283:Chương 283:
Chương 283:
Còn hơn là để Trường Tôn Thụy thuận lợi trở thành Quỷ Vương, không có cách nào thoát khỏi trói buộc, bị kẻ đứng trong bóng tối lợi dụng triệt để, đến khi ấy không ai biết sẽ gây ra hậu quả gì.
Đêm đó, cả nhóm bọn họ được xếp ở trong phòng tổng thống, hưởng thụ đãi ngộ VIP cao cấp bậc nhất của khách sạn.
Tô Vân Thiều đã có được một số vật liệu mà người nhà họ Hứa mua cho, cô ở một mình trong phòng để chuẩn bị, còn những người khác tụ tập ở một phòng tổng thống khác để chơi ma sói.
Hứa Đôn cảm thán: "Lần trước ở trong phòng tổng thống, tớ còn cảm than được anh Phó ban phúc, lần này chính là được dính chút hào quang của đàn chị, không phải là đã đi được đến đỉnh cao của đời người hay sao?"
Tần Giản bị cậu ta ôm chặt cánh tay, không rút tay ra được, bèn đá chân cậu ta một cái, Lúc này mới tới đâu hả? Đừng không có triển vọng như vậy."
Lời này được nói ra khiến cho một người khác cũng là lần đầu tiên được ở trong phòng tổng thống là Cái Khiết tự giác ngậm miệng.
Ba ván ma sói liên tiếp, lần nào Bách Tinh Thần cũng bị tố giác đầu tiên, rốt cuộc cậu ta phải giơ tay phải lên để đầu hàng: "Tha cho tớ đi.” "Ai bảo Tinh Tinh nhà cậu là người thông minh nhất." Tần Giản hừ hừ, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, cậu ta quay lại nhìn về phía bốn cô gái,"Đúng rồi, các cậu đã nói chuyện với mẹ của Thụy Thụy chưa?”
Lôi Sơ Mạn: "Tớ vừa mới mở miệng, mẹ của Thụy Thụy đã lập tức đồng ý."
Triệu Tình Họa: "Tớ cứ cảm thấy nếu Vân Thiều nói thuật phá giải cần phải rút hết máu của Trường Tôn Triết, mẹ của Thụy Thụy cũng có thể nghĩ cách để làm được."
Tô Y Y: "Nói thực lòng, lúc ấy trong đầu tớ chỉ có một ý tưởng duy nhất chính là trói Trường Tôn Triết lại mỗi ngày rút một ống máu, vừa đủ lượng máu cần thiết cũng không gây chết người."
Mọi người: "...”
Hệ thống: [... }
Cả đám Tần Giản yên lặng mà tặng cho Phó Diệp một ánh mắt đồng tình: Có vị hôn thê như vậy, anh tự cầu phúc cho mình trước dil
Phó Diệp: "..."
Trước kia Y Y là một cô gái yếu đuối đến mức nào, trong mắt trong tim đều chỉ có mình anh ta, sao lại đột nhiên lại có thay đổi lớn như thế?
Không khí trong phòng trầm xuống, Cái Khiết đột nhiên kêu lên một tiếng,"A, tớ biết cái này, hình như là trong một bộ phim trinh thám, người nọ đã dùng chính biện pháp đó để tích góp một túi máu lớn, sắp xếp thành một hiện trường tử vong giả do mắt quá nhiều máu, hình như là để lừa tiền bảo hiểm."
"Hả? Bộ phim tớ xem thì sau khi giết người, hung thủ đã sử dụng cách này để giả chết, sau đó chạy trốn ra nước ngoài." Tô Y Y lấy di động ra tìm kiếm một lúc lâu cũng không nhớ ra tên của bộ phim kia, Thôi vậy, sau này tớ nhớ ra thì sẽ nói cho các cậu biết."
Bách Tinh Thần kéo cả nhóm quay lại chủ đề cũ: "Khi nào mẹ của Thụy Thụy chuẩn bị ra tay?"
Lôi Sơ Mạn: "Trong đêm nay hoặc đêm mai."
Triệu Tình Họa: "Còn muốn nhân cơ hội đó lấy 400ml máu đấy."
Cái Khiết: "Đánh cược một cái chân gà, cô ấy tuyệt đối sẽ không dừng lại ở con số 400 mil"
Tô Y Y: "Đánh cược một bình nước trái cây, anh ta sẽ vì mắt máu quá nhiều mà phải vào bệnh viện!"
Các chàng trai: "..." Sự độc ác đang ập vào mặt họ.
Ở phòng bên cạnh, Tô Vân Thiều đang vội vàng vẽ bùa thì nhận được điện thoại của mẹ Tô.
"Vân Vân, ở bên ngoài chơi vui không?"
"Khá vui ạ.”
"Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi." Hôm qua Tô Van Thiều mới chào tạm biệt ba mẹ Tô, rời khỏi nhà xuất phát tới thành phố S, trong thời gian một ngày thì có chuyện gì để kể chứ?
Mẹ Tô gọi cuộc điện thoại này, còn ấp a ấp úng, hẳn là có chuyện muốn nói.
"Mẹ, mẹ gặp phải chuyện gì rắc rối à?"
"Không có gì, Vân Vân, con đừng suy nghĩ lung tung, chỉ là, chỉ là..." Mẹ Tô khẽ cắn môi, nói một hơi cho xong,"Dì Hồng của con muốn giới thiệu cho con một người bạn mà thôi."
Giới thiệu một người bạn bình thường thì không có gì khó mở miệng như thế, như vậy, chỉ có một cái khả năng thôi: Bạn trai. Vân Khê đã ngầm nhắc nhở Tô Vân Thiều vài lần, mẹ Tô muốn tìm cho cô một vị hôn phu môn đăng hộ đối, nhân phẩm tốt, ngoại hình đẹp, đáng tin cậy, nhưng mỗi lần tìm được một người lại bị ba Tô tìm đủ mọi lý do để từ chối, Tô Húc Dương cũng chối bỏ vài người.
Chỉ là những suy tính này không được bày ra trước mặt Tô Vân Thiều, cô cũng coi như không biết, rốt cuộc mẹ Tô cũng không phải muốn đuổi cỗ cô ra khỏi nhà.
Chắc vì sinh nhật mười tám tuổi của cô và Tô Y Y sắp tới rồi, đến lúc đó lễ trưởng thành của Tô Y Y cũng sẽ là lễ đính hôn, mà cô chỉ có lễ trưởng thành, mẹ Tô sợ cô cảm thấy thua thiệt nên mới nghĩ ra cách này de bồi thường.
Tô Vân Thiều cười, dì Hồng không mượn được đồ vật từ chỗ cô, sợ là đang sốt ruột nhỉ? Nên bây giờ mới không nhịn được nữa mà tìm người khác tới thử.
"Hiện tại không tiện lắm, chờ con trở về được không?"
"Nhất định rồi, dù sao cũng phải gặp mặt nhau mà." Thấy Tô Vân Thiều cũng không từ chối, mẹ Tô thở phào một hơi, lời nói cũng trôi chảy hơn,"Mẹ đã thấy ảnh chụp của người nọ, cũng biết sơ sơ về người nọ, đó là một chàng trai khá tốt, chờ con trở về ba mẹ sẽ từ từ nói chuyện này với con.”
Tô Vân Thiều đồng ý, lại nói chuyện tâm sự với mẹ Tô một lát về chuyện hôm nay đi tới công viên giải trí thần bí, lúc này mới ngắt điện thoại.
Vừa ngắng đầu lên, cô đã nhìn thấy Đào Yêu cứ ở trong phòng cả buổi sáng không chịu ra ngoài đang ngồi bắt chéo chân, cằm nhỏ hếch lên, cười như không cười mà nhìn cô: "Xem mắt hả-"
Âm cuối kéo ra rất dài, như sợ người khác không biết cậu đang xem trò hay vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận