Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1225:

Chương 1225:Chương 1225:
Chuong 1225:
Thực vật, yêu quái nữ, bạn bè, trong số ba tiêu chí này có cái nào mà nó lại không thỏa mãn chứ?
Ba Tô sợ chua vội vàng bỏ chạy mắt dạng, máy người và yêu quái khác cũng tức tốc di tản ra thật xa.
Từ lúc Phan Tây Tây và Phan Bối Bối đã nhập hội, yêu quái chanh cũng thường xuyên xuất hiện tại nhà họ Tô, cũng vì vậy mà cả đám đã luyện ra được phản xạ cứ ngửi thấy mùi chua là bỏ chạy rồi.
Sâm Sâm bị chua đến mức chảy cả nước mắt, vừa mở to đôi mắt sóng sánh nước vừa giải thích: "Ý tớ là trong nhà này, còn cậu là yêu quái của nhà họ Phan mà, không phải hả? Kiểu gì cậu cũng phải về nhà thôi, đâu thể nào ở chỗ này mỗi ngày được."
Đúng thế! Yêu quái chanh lập tức hiểu ra, cũng không tỏa ra mùi chua nữa.
Sau khi làm quen với hai yêu quái mới, mọi người cuối cùng cũng dời mắt về phía Hoàng cung đang đặt trong sân vườn.
Thành phố B từng là Kinh đô của máy triều đại trong lịch sử, thế nên nơi đó vẫn còn quân thể cung điện với bề dày lịch sử lâu đời. Trải qua sự tu sửa và mở rộng của mấy đời hoàng đế, nó đã trở nên vô cùng lộng lẫy, tráng lệ, trở thành một địa điểm du lịch nổi tiếng của Hoa Hạ.
Còn Hoàng cung Vân Quốc... trước đó, khi nhìn qua màn hình, họ đã có cảm giác nó rất bình dị, đơn giản rồi, giờ khi được tiếp cận ở cự li gần thì mới phát hiện nó đúng là quá tằm thường.
Mỗi một viên ngói, viên gạch đều được đúc từ chất liệu cực kỳ bình thường, điểm đặc biệt duy nhất có lẽ là các chỉ tiết từ bức tường, hành lang đến cung điện đều dựa trên quy định của hoàng cung ở hơn nghìn năm trước, thứ mà những bình dân tằm thường không được phép sử dụng.
Ngoại trừ điều đó thì thật khó để phát hiện điểm đặc trưng nào khác của hoàng cung, thậm chí còn bình dị hơn của lăng mộ của Vân đề nữal
Sâm Sâm ngồi trong lòng bàn tay Trúc Thanh, ngây thơ hỏi người bạn mới quen của mình: "Trúc Thanh à, tại sao Hoàng cung còn chẳng lớn cũng chẳng đẹp bằng lăng mộ của Vân đế vậy?"
Trúc Thanh: "Bởi vì Hoàng cung là do con người dựng nên, còn lăng mộ của Vân Vân là do yêu quái, Quỷ sai và cả con người cùng xây dựng, rất nhiều vật liệu của lăng mộ là do bọn chị tìm về. Vì Vân đế từng có lệnh không thể quá hao tài tốn của nên bọn chị lẫn con dân Vân Quốc không ai dám vi phạm hết."
Lôi Long: "Máy con người kia làm việc chậm chết đi được, cứ vài tiếng lại nghỉ ngơi một lần, đến tối còn phải đi ngủ, làm gì nhanh được bằng bọn tôi, thế là bọn tôi đã bắt tay hợp tác với quân đoàn quỷ sai, chưa day hai tháng là đã xây xong lăng mộ rồi."
Người, yêu lẫn quỷ ở hiện trường: "..." Các người cũng biết lợi dụng sơ hở ghê ha.
Tô Vân Thiều gõ nhẹ lên vòng tay làm từ gỗ hoè sét đánh để gọi Cát Cánh ra ngoài.
Là thị nữ được tin tưởng nhất bên cạnh Vân đế, quan hệ giữa Cát Cánh với Trúc Thanh và Lôi Trận không hề tệ, giờ khi có cơ hội gặp lại, cả ba đều cảm thấy bồi hồi xúc động.
Tô Vân Thiều bảo Vân Đình, Bách Hiểu Thử, Kim Trường Không ở lại: "Chuyện hôm nay vẫn chưa giải quyết xong, tôi phải quay về một chuyến, máy việc khác mọi người tự xem rồi lo liệu nhé."
Lôi Long thả nhóc rồng con đang giận đến bốc khói kia ra, vội vàng bay trở về, sau khi hóa nhỏ lại đã quấn lấy người Tô Vân Thiều như lúc trước, còn giận dữ hét lớn: "Cô đi đâu tôi đi đấy, không được bỏ tôi ở lại!"
Tô Vân Thiều: "Không đâu, đây là nhà tôi mà, người thân và bạn bè của tôi đều sống ở chỗ này hết, dù tôi có đi tới đâu cũng sẽ trở về thôi."
Nghe vậy, Lôi Long thoáng thả lỏng, không siết chặt lấy eo cô nữa, nhưng vẫn không chịu buông ra.
Nếu bắt ép Lôi Long ở nhà thì chỉ tổ khoét sâu vết thương trong lòng nó mà thôi, thế nên Tô Vân Thiều cũng không khuyên Lôi Long nữa.
Sau khi giải quyết xong mấy chuyện ở đây, cô quay về phòng khách sạn thông qua vòng xoáy của cá Thái Cực Dương, nhờ Đào Yêu gia cố huyễn cảnh che giấu Lôi Long kỹ càng, dặn di dặn lại Lôi Long: “Đợi một lát nữa cho dù có nghe thấy chuyện gì thì cũng be bé cái mồm lại, đừng có gây ra tiếng ồn nhớ chưa?"
Ngàn năm trước, Lôi Long cũng đã từng theo Vân de lên triều, thế nên nó rất có kinh nghiệm.
Nó biết Tô Vân Thiều muốn đi làm chính quan trọng, vì vậy nó tự thu nhỏ bản thân lại, hóa thân thành một cái vòng tay màu xanh lam hình rồng rồi bám chặt vào cổ tay phải của Tô Vân Thieu.
Tô Vân Thiều chạm vào một đoạn hoa văn hình rồng, mắt cong cong nét cười, quả nhiên yêu quái nhà cô rất thấu đáo mà.
"Đi thôi.”
Họ vừa bước ra khỏi gian phòng đã lập tức bị mấy người Tuệ Tâm nhìn thấy, cùng lúc đó cũng bị nhòm ngó bởi đám thí sinh của các quốc gia khác, đám người ấy lớn giọng kêu to: "Đội trưởng Tô quay lại rồi!"
Nghe được tiếng la hét, mọi người ở khắp nơi đều lập tức hành động, nhanh chân di chuyển tới tầng lầu này. Thời gian cũng không còn nhiều, Tuệ Tâm giải thích nhanh lại tình hình: "Trận chung kết trở nên gay cắn hơn rồi, có rồng xuất hiện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận