Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 475:

Chương 475:Chương 475:
Chương 475:
Về tới khách sạn, trước khi ba người xuống xe, Tô Vân Thiều nói với Địch đạo diễn: "Trăn lớn đã rời khỏi chỗ đó, xung quanh cũng không có động vật nào nguy hiểm, đoàn làm phim có thể tiếp tục quay. Nếu ông thấy chưa yên tâm thì có thể đợi sau khi nhận được bùa bình an rồi tiếp tục quay phim.”
Địch đạo diễn gật gật đầu: "Được, được, cảm ơn Đại sư."
Tô Vân Thiều nhân lúc bốn mắt nhìn nhau, cô nhanh như chớp bắn ra một vệt sáng từ mắt mình, nhắm vào mắt của Địch đạo diễn.
"Địch đạo diễn, thứ ông gặp phải chỉ là một con trăn lớn bình thường, quên chuyện nó là Xà Yêu đi."
Địch đạo diễn lặp lại câu cô nói: "Thứ tôi gặp phải chỉ là một con trăn lớn bình thường."
Lặp lại xong, thần trí ông ấy cũng dần dần khôi phục.
Ngọc Bạch Y thắc mắc nhưng không hỏi, cho tới khi cậu ấy và Tô Vân Thiều cùng vào phòng khách sạn, dán bùa yên tĩnh xong, cậu ấy mới hỏi: "Vân Thiều, lúc nãy cậu làm gì thế?"
Tô Vân Thiều nói: "Trong nhóm người vừa mới lên núi lúc nãy có người của Huyền môn, xóa bỏ ký ức sẽ an toàn hơn.” An toàn này là cho cả bản thân Địch đạo diễn, cả cô lẫn Vân Tiêu và Vân Đình. Hơn nữa cô chỉ xóa bỏ phần trí nhớ có liên quan tới việc trăn lớn là Xà Yêu, không động tới những việc khác, sẽ không gây ra ảnh hưởng lớn gì.
"Cậu có khả năng này thế sao trước kia không thôi miên dì Hồng để hỏi chuyện cậu muốn hỏi, hỏi xong thì xóa bỏ ký ức là xong thôi mà?” Ngọc Bạch Y không hiểu lắm, sao trước kia Tô Vân Thiều không dùng cách này sớm, lại còn phải thâm nhập giấc mơ với cả ảo trận, phiền phức đủ đường.
Tô Vân Thiều nói: "Đây chỉ là một ứng dụng khác của thôi miên mà thôi, ký ức có thể bị xóa bỏ, bị sửa đổi, cũng có thể khôi phục lại, tớ không còn cách nào khác nên mới làm như thế." Hóa ra là thôi miên, Ngọc Bạch Y đã hiểu.
"Tớ còn tưởng rằng đó là khả năng đặc biệt gì của Huyền môn nữa chứ, kiểu như thôi miên thì đúng là không quá đáng tin. Nếu đối phương là người không có lòng đề phòng mạnh mẽ thì coi như có thể dùng được, nhưng nếu đối phương là người có lòng phòng bị cao, hoặc ý chí bản thân người đó quá kiên định thì rất khó để thôi miên, cũng rất dễ thất bại."
Cảnh sát được cử đi thực hiện nhiệm vụ nội ứng sẽ được huấn luyện đặc biệt về cách phản thôi miên.
"Chủ yếu là vì tự ý sửa đổi ký ức của người khác là chuyện rất không có đạo đức, trừ khi bắt buộc phải làm, nếu không tớ sẽ không dùng tới.”
Nói tới đây, Tô Vân Thiều không tiếp tục đề tài này nữa: "Nếu nhóm người kia tới là vì Vân Tiêu và Vân Đình nhưng lại không tìm thấy bọn nó, thì có thể tối nay bọn họ sẽ tới tìm cậu và Địch đạo diễn để tìm hiểu tin tức, cậu cứ ăn ngay nói thẳng là được."
"Đây là chuyện đương nhiên mà!" Ngọc Bạch Y phủi phủi bụi trên quần áo, nhướng mày một cái, cong khóe môi, vô cùng tự tin nói: "Tớ và Địch đạo diễn ở bên ngoài sơn động nói chuyện, cũng không vào trong, tớ chẳng biết cái gì cả."
Tô Vân Thiều nói: "Thế là được rÔi.” "Còn chuyện này..." Ngọc Bạch Y cảm thấy cần phải nói chuyện này một chút: "Tớ ở bên ngoài chờ rất nhàm chán nên có nói với Địch đạo diễn một chút về chuyện bùa chú của cậu, đương nhiên, tớ chỉ nói lúc ở nước ngoài có gặp phải nữ quỷ gì gì đó chứ không nói những chuyện có liên quan tới yêu quái."
Viên Viên và Nhu Mễ là động vật cần được bảo vệ, vốn không thể nói ra được, Đào Yêu thì vẫn luôn an úp, Ngọc Bạch Y cũng tự biết chừng mực.
Không chỉ mình cậu ấy, mà nhóm bạn tốt bọn họ cũng đều rất kín miệng.
Còn về con nữ quỷ mà cậu ấy gặp ở nước ngoài kia... Dù sao cũng là ở nước ngoài, không nằm trong sự quản lý của chính phủ, có bản lĩnh thì tự ra nước ngoài mà tìm đi.
Tô Vân Thiều giơ một ngón tay lên tán đồng với cậu ấy. Đột nhiên, ánh mắt cô thay đổi, rút bùa và bút ở trong túi bùa ra, vẽ hai lá bùa: "Cậu giữ lấy, có thể phòng ngừa và phản lại tổn thương nếu cậu bị bọn họ dùng biện pháp thôi miên hoặc các biện pháp áp bức tinh thần khác. Bọn họ biết sự có mặt của tớ, đồng thời có thể thăm dò được từ những người khác là chúng ta đi với nhau, tớ để lại cho cậu một ít món đồ phòng thân cũng là chuyện rất bình thường."
Không thể hy vọng ở sự tức giác và phẩm chất đạo đức của đối phương được.
Sau đó, Tô Vân Thiều dùng nguyên khí của mình để vẽ lá bùa trần hồn rồi dán nó lên ấn đường của Ngọc Bạch Y.
"Lá bùa này có thể bảo vệ hồn phách của cậu, là một dạng bùa bị động. Bình thường nó sẽ nằm sâu trong hồn phách của cậu, không có tác dụng gì, nhưng nếu có ai đó ra tay với hồn phách của cậu thì người đó sẽ bị tổn thương, lực công kích của nó tương đương với việc tớ dùng hết toàn bộ sức mạnh của tớ để đánh ra một quyền, không chết cũng sẽ tàn phế."
Lần đầu tiên Ngọc Bạch Y thấy một Tô Vân Thiều có tính công kích mạnh mẽ như thế này, cậu ấy còn định trêu chọc cô hai câu thế nhưng lại chẳng nói ra thành lời. Sau đó, Ngọc Bạch Y lại nghe Tô Vân Thiều nói: "Tối nay cậu ngủ bên chỗ tớ đi."
"4... .,Ỏ.Ỏ.
Tô Vân Thiều chỉ nói ra tám chữ mà đã dọa cho Ngọc Bạch Y tái mét, cậu ấy sợ hãi ôm lấy cơ thể mảnh mai của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận