Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 423:

Chương 423:Chương 423:
Chương 423:
"Là em tự nguyện đi theo anh tới tìm Vân Vân, chắc là không ảnh hưởng gì đâu?”
Bách Tinh Thần lắc lắc đầu, bi thương mà nhìn Viên Viên: "Viên Viên, nếu anh vì giúp em và Vân Thiều đoàn tụ mà bị bắt ngồi tù, em ở bên ngoài liệu có nhớ tới anh không?"
Tô Vân Thiều: "..."
TôYY:"..."
Một khi chuyện này bị lộ ra, Bách Tinh Thần sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý, Viên Viên cũng sẽ bị đưa vào vườn bách thú. Cùng là bị nhốt, chỉ có chỗ nhốt, hoàn cảnh và đãi ngộ là khác nhau thôi. Viên Viên không ngờ lại nghĩ theo hướng đó, vuốt cằm suy nghĩ, rồi xoè bàn tay đầy thịt của mình ra: "“Coi như vì anh đã hy sinh cho em, cho anh sờ em hai cái, em đếm đấy, cho nên không được ăn gianl”
Sắc mặt Bách Tinh Thần buồn bã, nằm lấy tay của Viên Viên, quý trọng mà sờ đúng hai lần, rất chỉ là quy củ, không làm ra chuyện xấu gì.
Cậu ấy nghiêm túc quá, khiến Viên Viên không quen nổi, nó cảm thấy chắc bởi vì Bách Tinh Thần còn trẻ mà sắp phải ngồi tù, cho nên không còn gì đáng buồn bằng trái tim đã chết, không đành lòng mà giơ cánh tay còn lại ra.
"Lại, lại cho anh sờ thêm hai cái nữa đấy, lần này chỉ được sờ đúng hai lần thôi, không thể nhiều hơn đâu!”
"Vậy...' Bách Tinh Thần làm một cuộc thảo luận,"Anh có thể đổi hai lần sờ này thành một cái ôm được không?"
Viên Viên suy nghĩ một chút, cảm thấy một bên là sờ hai cái, một bên là một cái ôm, bấy lâu nay nó vì Tô Vân Thiều mà giữa thân gấu trúc như ngọc, chưa được người khác sờ sờ ôm ôm bao giờ.
"Được thôi."
Viên Viên xiêu xiêu vẹo vẹo bò nửa người từ trong lòng Tô Vân Thiều ra, ôm lấy Bách Tinh Thần đang cúi người sẵn, ôm xong một cái lập tức đây người ra, rồi xoay người lại vội vàng nhào vào trong lòng Tô Vân Thiều.
Tô Y Y kêu lên một tiếng, vừa hâm mộ vừa ghen tị, đáng ghét, cậu ta thế mà được quốc bảo chủ động ôm một cái!
Sớm biết có được phúc lợi như vậy, cô ấy sẽ tự mình làm, còn không phải là đưa quốc bảo nhập cư bất hợp pháp vào thành phố thôi sao, ai chẳng biết làm chứ?
Bách Tinh Thần cảm thấy vô cùng hài lòng mà trở lại vị trí, giây tiếp theo cậu ấy đã nghe thấy Tô Vân Thiều hỏi: "Không giả vờ nữa?”
Bách Tinh Thần: "Ôm được rồi, không giả vờ nữa."
Viên Viên: 222 Tô YY: 222
Hệ thống: [???]
Nhu Me là người phản ứng lại đầu tiên, nó cười ha ha, cười đến mức lăn qua lăn lại trên chỗ ngồi: "Em quả nhiên là đồ gau ngốc, bị lừa cũng không biết, ha ha ha..."
Đào Yêu không khỏi cảm thấy may mắn vì mình chỉ là một cây đào hết sức bình thường, không có gì đặc biệt, nếu không nhất định sẽ bị học sinh ba tốt Bách Tỉnh Thần lừa bán đi còn vui vẻ đếm tiền giúp cậu ta.
Viên Viên "Oa" một tiếng, khóc lóc đau khổ, nó bày ra vẻ mặt "Tôi bị làm bẩn", liều mạng rúc vào trong ngực Tô Vân Thiều để trốn,"Trừ Vân Vân ra, con người đều là đồ lừa đảo, dám lừa gấu! Dám lừa cả trẻ con!"
Bách Tinh Thần cúi đầu ôm ngực, để cho vài lời không hay vào tai trái lọt qua tai phải, Nhu Mễ thì cười đến mức lăn xuống khỏi chỗ ngồi, Viên Viên bị cười nhạo càng khóc lớn hơn nữa.
Tô Vân Thiều ôm Viên Viên nói vài câu an ủi, nếu không an ủi nổi thì cô hôn nó một cái vậy, khi tiếng khóc của Viên Viên nhỏ lại, cô lại hôn nó thêm một cái.
Viên Viên được an ủi, Nhu Mễ thì chưa, nó vội nhảy thân mèo lên cũng muốn được hôn một cái, Đào Yêu trên đầu vươn một cành đào nho nhỏ ra, rũ xuống trước miệng của Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều: "..." "Ôi——" Tô Y Y che miệng, nhỏ giọng nói,"Đại trận tranh sủng Tu La tràng."
Hệ thống rất kích động: Í Ký chủ, cô còn nhớ Thống đã từng nói "Vạn vật đều có thể đẩy thuyền" không? Đây là thắng lợi của đảng CP chúng tai Đẩy lên! 】
Tô Y Y: "..." Cậu có bản lĩnh thì day thuyền CP chị em tôi này!
Viên Viên và Nhu Mễ đã tới, cô cũng không thể để Bách Tinh Thần dùng cách tương tự đưa chúng trở về được.
Tô Vân Thiều chỉ có thể liên lạc với Cao Nhiên: 【 Đội trưởng Cao, đội đặc biệt các anh có nhận quản lý yêu quái không? ] Cao Nhiên trả lời rất nhanh:
[ Nhận hắt. ]
Tô Vân Thiều: Í Vì sao? ]
Cao Nhiên: Í Bởi vì chịu ảnh hưởng từ quy tắc "Sau khi kiến quốc không được thành tinh, số lượng yêu quái đã suy giảm rất nhiều, mà đội đặc biệt vốn đã thiếu người tài, đã tốn không ít thời gian và sức lực phái người đi tuyển dụng và quản lý chúng. 】
Tô Vân Thiều: [ Nếu bây giờ gặp được thì phải làm sao? 】
Cao Nhiên: 【 Em gặp được cái gì? ]
Cao Nhiên: 【 Thôi, chúng ta gặp mặt rồi nói, đúng lúc em có việc cần tìm anh. ]
Tô Vân Thiều không thể đưa Nhu Mễ và Viên Viên tới lớp học cùng mình được, vì vậy cô yêu cầu tài xế của nhà họ Bách đi đường vòng, đem hai đứa chúng nó và Đào Yêu tới chung cư trước.
Bách Tinh Thần và Tô Y Y tới trường học, còn cô di tới địa chỉ Cao Nhiên đã gửi.
Tới nơi, cô phát hiện ra Cao Nhiên cùng Hằng Thuật đã ở đó.
Hai bên đều là người quen, gặp mặt cũng không nói thêm mấy câu vô nghĩa, trực tiếp nói vào chủ đề chính.
Điều quan trọng trước tiên là: Công trường của Vương tổng.
Cao Nhiên: "Vân Thiều, chúng tôi đã cân nhắc rất nhiều cách di dời và tiêu huỷ, cuối cùng quyết định tiêu huỷ oán khí trong Truyền Tống Trận, phương pháp này rất hiệu quả, chờ khi nhóm đại sư của chùa Viễn Sơn tiêu trừ xong oán khí còn thừa, công trường đó có thể lập tức khởi công, mà bên này anh cũng có được một lời giải thích..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận