Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 515:

Chương 515:Chương 515:
Chuong 515:
Tô Van Thiều chỉ cảm thấy buồn cười, bởi vì trước giờ Tô Y Y chưa từng để lộ việc bản thân muốn học Huyền học trước mặt cô.
Nghe tiếng "anh rể" này, cả người Diêm Vương vui sướng vô cùng, nhưng anh vẫn lắc đầu không chút do dự: "Em không học được."
Một giây sau, nụ cười trên khuôn mặt của Tô Y Y lập tức biến mắt.
Hừ, uống công cô ấy gọi tiếng "anh rễ" này, nếu biết trước như vậy thì cô ấy đã không gọi rồi.
Diêm Vương nói tiếp: "Trong nhà của mọi người chỉ có Tô Húc Dương là hơi có thiên phú thôi, sau vụ việc này thì mắt Âm Dương của Trác Kinh Luân cũng sắp mở ra, nhưng mà hai người họ lại không có hứng thú với chuyện này.
Hứng thú là người thầy tốt nhất cho việc học tập.
Khi có hứng thú thì việc học một môn nhàm chán và phức tạp như Huyền học sẽ trở nên dễ dàng hơn, có thể làm ít hưởng nhiều. Nhưng khi học một thứ mà mình không có hứng thú thì sẽ cảm thấy rất khó chịu, thậm chí còn làm nhiều hưởng ít, vì vậy không cần thiết phải ép buộc họ.
Tô Y Y tức giận lườm Tô Húc Dương một cái, tại sao người muốn học thì không có thiên phú, còn người không muốn học thì lại có thiên phú ngập đầu cơ chứ?!
Tô Húc Dương xấu ho sờ mũi, hiện giờ anh chỉ có hứng thú trong việc đầu tư và kiếm tiền thôi.
"Chuyện đó thì, đợi đến khi nào tôi có hứng thú với Huyền học thì tôi sẽ học vậy." Tuy nói như thế nhưng bản thân anh cũng không biết mình sẽ phải đợi đến năm nào tháng nào nữa.
Tô Y Y bu môi, trong lòng càng tức giận hơn.
Người không có thiên phú dù có muốn học đến mấy cũng không được, thế mà người có thiên phú lại có thể nói ra những lời chói tai này. Thấy thế, Tô Van Thiều vội nháy mắt ra hiệu với Viên Viên, nó thở dài một hơi rồi gượng gạo gật đầu, sau đó cô lập tức ôm nó bỏ vào trong lòng của Tô Y Y.
"Không sao cả, Huyền học cũng không hay ho gì đâu, em đừng thấy chị vẽ một lá bùa bình an nhanh như vậy mà lầm, có rất nhiều người mới học vẽ cả ngày muốn xui tay luôn mà cũng không vẽ được bao nhiêu lá đó. Chủ yếu là khả năng thích ứng của chúng ta, em nhìn xem, em học giỏi quá chừng mà, chị đâu thể sánh bằng em ở phương diện học tập đâu, đúng không?”
Tô Vân Thiều nói như vậy là vì muốn chứng minh cho Tô Y Y thấy mỗi người sẽ có một sở trường khác nhau, hai chị em họ có thể phân công hợp tác.
Nhưng Tô Y Y lại không thích việc Tô Vân Thiều tự hạ thấp bản thân mình như vậy, cô ấy dùng một tay ôm lấy Viên Viên tròn vo, tay còn lại ôm lấy Tô Vân Thiều không buông, thân mật dựa vào người chị gái.
"Do chị quá bận rộn, không có thời gian học thôi chứ chị có phải người học dốt đâu!"
Ngay cả những bùa chú, trận pháp và lời nguyền phức tạp như vậy mà Tô Vân Thiều cũng biết, nếu cô chịu tập trung và dành nhiều thời giờ hơn vào việc học thì việc thi đậu Thanh Bắc chắc chắn không phải là một giác mơ.
"Ừm." Tô Vân Thiều xoa đầu và vỗ vai Tô Y Y: "Chị không thể giành được vinh quang trong học tập về cho gia đình mình, cho nên chị giao việc này cho Y Y nhé, có được không?”
Tô Y Y gật đầu thật mạnh: "Được al
Hệ thống thở phào nhẹ nhõm, nó rất sợ kí chủ sẽ chạy đi học Huyền học thật, trong kho thông tin của nó không có bất cứ dữ liệu gì về phương diện này cả, những kinh văn hay gì đó thì không được tính.
Sau khi thấy hai chị em họ nói xong thì ba Tô mới tiếp tục hỏi Diêm Vương: "Người bình thường không thể làm được gì thật sao?"
Diêm Vương: "Huyền môn đã suy tàn nên rất nhiều nguyên liệu quý báu đều được bán với giá trên trời, ai không có người dắt mối thì không thể mua được, cho nên rất nhiều người trong Huyền môn sẽ giúp người khác xem phong thủy để kiếm tiền và xây dựng mối quan hệ với những người giàu có. Nếu gia đình mình có thể kiếm được thật nhiều tiền, có mạng lưới quan hệ rộng rãi thì sẽ có thể mượn sức được rất nhiều người trong Huyền môn, điều này cũng có thể giúp ích cho Vân Vân."
"Làm như thế thì vất vả lắm." Tô Vân Thiều không đồng ý.
Chỉ mỗi việc điều hành công ty xây dựng của mình thôi mà thỉnh thoảng ba Tô còn phải bận đến tối khuya mới về nhà, bởi vậy ông không có thời gian bầu bạn bên người của vợ con. Nếu còn mở rộng việc kinh doanh của công ty ra nữa thì hiển nhiên sẽ càng thêm vất vả, sự êm ám của gia đình nhất định sẽ bị ảnh hưởng theo.
Diêm Vương nắm lấy tay của Tô Vân Thiều, nhẹ nhàng dùng sức tách cô ra khỏi Tô Y Y.
Tô Y Y đột nhiên mắt đi chị gái: ".." Nếu mình mà còn gọi anh ấy là anh rễ nữa thì mình là heol
"Mong muốn bảo vệ gia đình của em không sai, nhưng người nhà của em cũng muốn bảo vệ em mà." Diễm Vương nói: "Người nhà thực sự sẽ không quan tâm đến vấn đề có vất vả hay không, họ chỉ quan tâm đến việc..."
Ba Tô tiếp lời: "Ba chỉ quan tâm đến việc phải làm sao mới có thể giúp được cho con."
Mẹ Tô nắm lấy tay của ba Tô, âm thầm bày tỏ rằng mình sẽ ủng hộ mọi quyết định của ông: "Mẹ sẽ kiên trì qua lại với các bà vợ của nhà khác, cũng sẽ tham gia các bữa tiệc xã giao với ba con nhiều hơn, tích cực mở rộng mạng lưới quan hệ xã hội. Có thêm một người bạn tương đương với việc có thêm một con đường, mẹ mong rằng một ngày nào đó khi con gặp phải chuyện gì, mẹ cũng có thể bôn ba khắp nơi vì con chứ không phải chỉ có thể ngồi ở nhà đợi Lâu Cảnh và con trở về."
Bạn cần đăng nhập để bình luận