Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1080:

Chương 1080:Chương 1080:
Chuong 1080:
Khuyên tai có thể cảm nhận được thật ra Tô Vân Thiều không muốn nó cho lắm, bèn vội vàng bay tới trên lỗ tai của Tô Vân Thiều, nó quyết định phải hoàn thiện bản thân càng sớm càng tốt, hiếm lắm mới tìm được một con người có thể khống chế được nó, không lập tức dán lấy Tô Vân Thiều thì có hợp lý không?
Nó đang mang dáng vẻ của một chiếc khuyên tai, mà Tô Vân Thiều lại không có lỗ tai,"Tôi có thể xỏ lỗ tai trên tai cô để "an toạ" không?”
Tô Vân Thiều: "... Xỏ đi."
Vừa dứt lời, chiếc khuyên tai màu đen kia đã lập tức xuyên qua tai của Tô Vân Thiều, tốc độ này rất nhanh, đương sự chỉ vừa kịp cảm thấy đau đớn một chút, một giọt máu rỉ ra đã bị chiếc khuyên tai hấp thụ.
Khuyên tai lại tự giác lấy ra một loại thuốc gì đó bôi lên lỗ tai của cô, lành lạnh, man mát, cô không hề thấy đau đớn nữa, miệng vết thương hình như còn có cảm giác hơi ngứa như đang hồi phục, dùng ngón chân để nghĩ cũng biết là báu vật được lấy ra từ trong kho báu.
Tô Vân Thiều đành vác mặt đi xin lỗi vua người cá: "Thật sự xin lỗi, vốn dĩ tôi chỉ muốn tìm không gian lưu trữ đơn giản thôi, không ngờ... Thật sự thực xin lỗi, tôi sẽ nghĩ cách để nó trả lại báu vật cho mọi người." Chuyện xin lỗi quan trọng hơn, nên cô không kịp hỏi tên chiếc khuyên tai đó là gì, chỉ đành gọi tạm là "nó".
Khuyên tai kêu lớn: "Vậy không được! Tôi đã canh giữ báu vật cho tộc người cá bọn họ đã mấy trăm năm, đề phòng biết bao tên trộm nhăm nhe kho báu của tộc bọn họ, có cả công lao lẫn khổ lao, nếu muốn tôi phun ra toàn bộ chỗ báu vật đó, không bằng cô giết luôn tôi đi còn hơn! Muốn báu vật thì không có, nhưng muốn mạng thì có một cái đầy!"
Thái độ này vô cùng lưu manh, Tô Vân Thiều nghe mà đau cả đầu.
Là do chính cô đã chọn không gian lưu trữ này, à không, là Thần Khí lưu trữ, thật đúng là không có cách nào thu dọn mớ hỗn độn này.
Các yêu quái nhìn thấy Tô Vân Thiều thật sự lâm vào hoàn cảnh khó khăn, cả một đám không dám bộc lộ thái độ gì, chỉ dùng ánh mắt cổ vũ khuyên tai: Làm tốt lắm!
Đặc biệt là Bách Hiểu Thử cũng có năng lực lưu trữ đồ vật tương tự như khuyên tai, anh ta rất hiểu tâm trạng của người bạn nhỏ lúc này.
Cảm giác bức bách khi bọn họ bị bắt phải lấy báu vật ra, cũng chẳng khác nào bị người ta đoạt mất vợ cả, là đàn ông thì sẽ không bao giờ thỏa hiệp!
Tô Vân Thiều cảm thấy vua người cá mất đi nhiều món báu vật như vậy chắc chắn sẽ nỗi giận, kết quả là vua người cá thật sự không hề nổi giận, mà còn rất tốt bụng thảo luận biện pháp giải quyết với Tô Vân Thiều nữa.
"Cô Tô, cô xem chuyện này đã như vậy rồi, không có cách nào bắt nó phun ra những món báu vật nó đã nuốt vào, ván đã đóng thuyền, không bằng chúng ta nghĩ ra cách thỏa hiệp để vừa lòng cả hai bên?”
Tô Vân Thiều: "Ngài nói đi."
Bởi vì cô là bên đuối lý, đã nói chỉ lầy một món báu vật mà thôi, kết quả không những dọn sạch cả kho báu nhà người ta mà mà đến cả cửa kho báu cũng bị cô khiêng đi nốt.
Vua người cá cảm thấy buồn cười, nhưng có một ông lớn đang đứng ngay bên cạnh nhìn mình chằm chằm, mà bản thân Tô Vân Thiều cũng không phải ngọn đèn đã cạn dầu, anh ta thật sự không cười nỗi.
"Tộc người cá chúng tôi nhất định phải đi ra thế giới bên ngoài, không bằng chúng tôi trở về cùng cô Tô, còn xin nhờ cô sau này quan tâm tới tộc của chúng tôi hơn.”
Vua người cá không nói thẳng ra, chỉ để lộ một chút ý muốn hy vọng Tô Vân Thiều có thể che chở bọn họ một chút.
Suy xét đến việc cho tới bây giờ Thiên Đạo vẫn chưa thể hiện rõ thái độ với tộc yêu quái thế nào, có tiếp tục đuổi cùng giết tận hay không, Tô Van Thiều có thể hiểu được một phan lý do tại sao vua người cá lại làm như vậy.
"Nhất định rồi."
Nhất định phải đi, còn rất nhiều chuyện phải làm nữa.
Bên tộc người cá còn cần phải thống kê số lượng yêu quái sẽ rời đi, ban đầu vua người cá còn lo lắng sẽ có tộc nhân không chịu rời khỏi quê nhà mà tiếp xúc với thế giới mới, nhưng mà anh ta không có cơ hội để nói ra những lý do mình đã chuẩn bị từ trước, mọi người trong tộc đều lần lượt thê sống nguyện chết trung thành, tuyệt đối không thể rời khỏi vua của mình.
Cũng vì lý do này, cả tộc người cá đều cần phải đi ra ngoài. Có ca Thái Cực Dương và cá đen nhỏ có năng lực liên kết các khu vực biển với nhau ở đây, chỉ cần tìm được một nơi có nước, muốn đi ra ngoài cũng không khó, thậm chí thời gian đi đường còn có thể được tiết kiệm ở mức lớn nhất.
Trong khi cả tộc người cá đang bận rộn thu dọn đồ đạc thì Tô Vân Thiều cũng bận rộn.
Đầu tiên cô muốn dẫn sét tới phá huỷ cơ thể kia của Ngao Khả Tâm, nhưng mà trước đó, công chúa người cá đã tận dụng khả năng thần kỳ của mình một cách tối đa, khóc ra một đống ngọc trai lớn.
"Tôi cũng không có gì khác để cảm ơn cô, mây món báu vật trong cung điện của tôi đều cho cô cả, những thứ khác cô có thể không thích, nhưng mấy viên Tị Thủy Châu nhất định có ích với cô, còn về phần chỗ ngọc trai này... Nếu cô có thể chiếm được tiện ích của Cố Trường Trạch thì nhát định không được nương tay!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận