Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1285: Tong Linh

Chương 1285: Tong LinhChương 1285: Tong Linh
Chương 1285: Tong Linh
Để được như vậy thì phải kể đến công lao của ông ngoại tôi vì đã biết giữ mình trong sạch, biết cân bằng mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu, biết dạy dỗ con cái... nhưng tôi sẽ không nói nhiều về chuyện này làm gì.
Công việc hằng ngày của bà ngoại tôi chính là đi dạo phó, đi spa làm đẹp cùng với các quý bà khác. Sau này, khi dì tôi trở về, bà ngoại bắt đầu chịu trách nhiệm chăm sóc đám yêu quái của dì, rồi khi bọn họ bắt đầu đi đóng phim thì bà ngoại lại trở thành người quản lý cho họ, thậm chí còn từng ngồi lên vị trí chủ tịch của một công ty giải trí nữa. Có điều, không phải người phụ nữ nào cũng thích làm việc ở bên ngoài, bà ngoại tôi cũng thế.
Sau khi công ty giải trí đã đi vào quỹ đạo thì bà ngoại đã giao hết công việc cho nhân viên cấp dưới, còn bà thì về nhà phơi nắng, nuôi mèo, nghỉ hưu, hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã - niềm mơ ước của biết bao nhiêu phụ nữ trên đời, ke cả tôi.
Khoảng thời gian trước, thành phố B lại vừa phát hiện ra một vụ án ôm sai con. Không phải bị nhân viên y tế sơ say ôm nhằm giống như mẹ và dì tôi, mà là phía tình nhân cố ý đổi con gái của mình với người vợ chính thức, mấy năm sau mới bị phát hiện, ồn ào cả lên. Đoạn trên là do lúc đầu tôi tưởng thế, mãi về sau tôi mới biết năm đó chuyện mẹ và dì tôi bị ôm sai cũng là do có người cố tình bày mưu, mà kẻ làm ra chuyện đó lại còn chính là bạn thân của bà ngoại nữa chứ.
eb o o k sh op . vn - e b o ok t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ
Người ta nói phòng cháy, phòng trộm, phòng bạn thân. Hồi ấy, bà ngoại tôi có hơi khờ, không biết đề phòng người khác, nên bị người bạn thân Chu Hồng làm hại một thời gian dài.
"Bà ngoại, bà có hận bà Chu Hồng không?"
Bà ngoại hơi giật mình: "Ngay cả Linh Linh mà cũng biết từ hận thì bà đã già thật rồi."
"Bà ngoại không già một chút nào đâu nhé." Tôi chu miệng lên, không vui.
Không phải là tôi cố ý dỗ dành cho bà ngoại vui đâu, sự thật cả đấy.
Dì tôi đã bày Tụ Linh trận và Tụ Nguyên trận ở nhà của tất cả mọi người, còn cho mọi người rất nhiều thứ tốt, cho nên trông bà ngoại còn rất trẻ.
"Lúc bà biết bà ấy cố ý đổi Vân Vân và Y Y với nhau, khiến cho Vân Vân phải chịu khổ ở bên ngoài hơn mười bảy năm, lúc đó bà rất hận bà ấy. Nhưng sau này bà lại nghĩ, nếu như không có bà ay thì bà đã không có hai cô con gái. Chờ tới khi bà ấy hiến tế chính bản thân mình để chữa trị hồn phách cho hai người con trai thì bà đã không còn hận nữa." Bà ngoại tự cười nhao bản thân: "Bà ngoại vô dụng lắm phải không con?"
"Sao lại vô dụng chứ?" Tôi gác đầu lên đầu gối bà ngoại, dùng hai bàn tay nhỏ của mình nắm lấy bàn tay to của bà ngoại: "Hận một người rất dễ, muốn tha thứ cho một người mới khó... Ít nhất thì... Con sẽ không bao giờ tha thứ cho kẻ đã trộm con vịt của con."
Bà ngoại: 222
Trộm con vịt nào cơ? Con vịt mà Linh Linh ấp ra không phải đã biến thành món vịt quay và bị con bé ăn hết rồi hay sao?
"Bà ngoại ơi, người ta biết ôm nhằm con thì chỉ giữ lại đứa con ruột, vì sao bà và ông ngoại lại giữ cả mẹ con ở lại luôn vậy?" Tôi tò mò hỏi.
Câu hỏi này không chỉ xuất phát từ lòng tò mò cực nặng của con nít mà còn vì vụ án ôm nhằm kia đã giải quyết như vậy, thế nên tôi mới không hiểu vì sao ông bà ngoại tôi lại không làm giống họ.
Bà ngoại: "Dù không phải là ruột thịt nhưng mẹ của con cũng là con gái mà ông với bà đã nuôi nắng hơn mười bảy năm, sao có thể nói bỏ là bỏ được? Cho dù ông bà ngoại ruột của con vẫn còn sống thì ông bà cũng sẽ bàn bạc xem sau này hai bên gia đình có thể thường xuyên qua lại với nhau hay không, dù là con gái ruột hay con gái nuôi thì ông bà cũng sẽ cố gắng để cho cả hai bên gia đình có cảm giác như có cả hai cô con gái, không từ bỏ bất cứ một ai cả."
Ông ngoại tôi nói: "Linh Linh còn nhỏ nên có lẽ vẫn chưa hiểu rõ. Đối với ông bà mà nói thì con gái ruột và con gái nuôi đều quan trọng như nhau, không thể vứt bỏ một ai, chỉ có thể cố gắng tìm một điểm cân bằng giữa hai người, cũng may là tình cảm giữa mẹ và dì con rất tốt nên gia đình của chúng ta mới có thể hài hòa hạnh phúc như thế."
Ông ngoại nói sai rồi, tôi hiểu hét cả đấy.
Bởi vì hai cô gái bị ôm nhằm ở trong bản tin đều là bạn cùng lớp của tôi, tôi biết rõ gia đình của bọn họ mấy ngày qua đã tệ đến mức nào.
Cô thiên kim thật bị ả người tình thao túng tâm lý từ nhỏ đã trở về, cô thiên kim giả được yêu thương sủng ái từ nhỏ thì bị đuổi ra khỏi nhà. Thế là cô con gái giả đó ngày nào cũng khóc, gặp ai cũng ke lễ, còn cô con gái thật thì rất nhát gan, thường xuyên trốn trong góc lớp không dám nói chuyện với ai hết.
Vì chuyện này mà gia đình đó lập tức xáo xào hết cả lên, ầm ï tới cả trường học, cuối cùng bị rất nhiều người cười chê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận