Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1134:

Chương 1134:Chương 1134:
Chuong 1134:
Không ngờ rằng, thật sự để cô gặp được vận may.
Hải Tử nói: "Không phải lần đó tôi xuống mộ sao? Bình thường mà nói, xác xuất xuống mộ mà gặp cương thi là rất thấp, còn không bằng nói trước khi tới trấn Bàn Thạch tôi căn bản chưa từng gặp được cương thi, không ngờ rằng vận may của tôi lại tệ đến vậy!"
Từng có lời đồn đãi bên trong sa mạc phía tây của thành phố X có một vị đế vương không được ghi chép vào sử sách đang ngủ say mà Hải Tử chính là hướng tới mộ đề vương ấy.
Anh ta cảm thấy trên người mình có bùa bình an của đại sư cho, lại thêm vòng gỗ đào bị sét đánh có thể trừ tà, cho dù có gặp phải chút chuyện không nằm trong dự liệu vẫn có thể bình an vô sự mà vượt qua. Bọn họ đào bới trong sa mạc, thật sự đã đào đến một huyệt mộ siêu lớn.
"Bên trong thế nhưng có hơn một ngàn con cương thi, còn có huyết thi ngàn năm từng gặp ở trấn Bàn Thạch!"
Chỉ nói chuyện qua di động, Tô Vân Thiều không thể phán đoán những gì Hải Tử nói có phải là sự thật hay không.
"Một ngàn con cương thi, lại thêm cả huyết thi ngàn năm, làm sao mà anh có thể chạy ra ngoài được?"
Lúc ấy Cát Nguyệt vẫn còn là huyết thi ngàn năm, mấy người Tuệ Tâm và Hằng Thuật cùng xông lên cũng không phải là đối thủ của cô ấy, vậy mà Hải Tử chẳng có một chút tu vi nào lại có thể chạy thoát an toàn, thực không thể tưởng tượng nỗi.
"Không phải tôi đã từng nhìn thấy một con huyết thi ngàn năm sao? Lúc ấy chỉ nhìn từ xa, tôi đã có dự cảm chẳng lành, vội vàng kéo đồng đội của mình bỏ chạy." Hải Tử do dự mà nói,"Những con cương thi đó hình như bị mắc kẹt ở một chỗ, không thể thoát ra được."
Nếu đúng theo như lời anh ấy nói, những cương thi bị mắc kẹt ở đó, rất có thể là do bị con người cố tình giam cầm.
Ba chữ to Cố Trường Trạch nhanh chóng hiện lên trong đầu Tô Vân Thiều.
"Sau khi đi ra từ nơi đó, tôi vốn muốn liên lạc với cô, tôi nghĩ trước kia chỉ có một con huyết thi ngàn năm đã không ai đánh lại được rồi, bây giờ ở đó lại xuất hiện nhiều "cương thi" như vậy khẳng định sẽ xảy ra chuyện lớn, nhưng mới ra khỏi đó chúng tôi đã gặp được một đạo sĩ, ông ta nói sẽ tìm người tới xử lý."
Sự thật chứng minh là Hải Tử đã bị lừa, phía bên Tô Vân Thiều không hề nhận được bat cứ tin tức nào.
Sam sét là khắc tinh của cương thi, nếu có người trong Huyền môn muốn tiêu diệt cương thi nhất định sẽ liên lạc với cô, mặc dù lúc trước thân phận người thay trời hành đạo của cô chưa bị lộ ra, nhưng Cao Nhiên cũng sẽ nói cho cô biết.
"Anh từng gặp qua người đạo sĩ kia chưa? Vì sao lại tin tưởng lời ông ta nói?”
"Tôi cũng không biết, chỉ cảm thấy người nọ vô cùng đáng tin cậy."
"Anh còn nhớ rõ người nọ trông như thế nào không?"
"Nhớ rõ."
Tô Vân Thiều lại hỏi: "Chuyến đi này anh còn gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn nữa không?" "Làm cái nghề này của chúng tôi, trước khi ra tay đều phải làm tốt chuẩn bị thì mới được đi, tuy rằng lúc khai quật lăng mộ phải tốn không ít công sức, nhưng rốt cuộc đều nằm trong dự tính của chúng tôi, nhưng sau khi ra khỏi lăng mộ chúng tôi lại lạc vào sa mạc."
Sa mạc mênh mông vô bờ chỉ có cát vàng, nước và thức ăn là thứ khan hiếm nhất, một khi bị lạc đường trên sa mạc, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Rắc rối nhất là thiết bị liên lạc của Hải Tử và những người khác đã bị mắt khi chạy trốn, không thể tìm được người tới cứu, họ chỉ có thể giúp đỡ lẫn nhau, cố gắng xác định phương hướng và tìm kiếm lối thoát.
Ở trên sa mạc, bọn Hải Tử còn gặp phải mấy con bọ cạp độc, suýt chút nữa cả đám đã đi đời nhà ma.
Bùa bình an đã cứu Hải Tử một mạng, những người khác thì không được may mắn như vậy. Chờ sau khi Hoa Tử dẫn người chạy tới, lúc này họ mới thoát khỏi nguy hiểm.
Tô Vân Thiều liên lạc với Cao Nhiên và nhờ anh ấy cử người đến chỗ của Hải Tử để phác họa chân dung tội phạm, kết quả cuối cùng thu được đã khiến mọi người phải ngạc nhiên.
Tên lừa đảo Hải Tử thế mà lại là Đặng Hán, là vị tán tu duy nhất trong số chín vị giám khảo của Đại hội Huyền môn.
Chuyện này giống như một cái tát, giáng một cái tát nặng nề lên mặt tất cả các môn phái trong Huyền môn. Sau khi phát hiện ra sự kỳ lạ của tập đoàn Cố thị, họ lại bỏ qua một kẻ tình nghi ngay dưới mí mắt mình.
Vốn tưởng rằng Đặng Hán có được tu vi như hiện tại là nhờ may mắn và khổ luyện, nhưng nếu Đặng Hán bí mật nuôi dưỡng cương thi, rất có khả năng ông ta đã cùng một giuộc với Cố Trường Trạch.
Các vị giám khảo nhớ lại khi Đại hội Huyền môn diễn ra, Đặng Hán và Cố Trường Trạch không hề giao tiếp gì với nhau, giống như thể họ hoàn toàn không quen biết gì, ban giám khảo chỉ có thể nghien răng nghiến lợi rồi lại thở dài, kỹ thuật diễn xuất của hai người kia quá tốt, khiến tất cả mọi người chẳng hay biết gì.
Sau đó mọi người cảm thấy thật may mắn, khi Tô Vân Thiều lên kế hoạch bắt Cố Trường Trạch, không thông báo cho Đặng Hán, nếu không sợ là cô sẽ làm việc vô ích rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận