Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1064:

Chương 1064:Chương 1064:
Chương 1064:
Tô Vân Thiều bước qua các khe hở của sắm sét và trận pháp, kiên quan tài bằng ngọc trắng đã nhẹ hơn không ít mà bỏ chạy rất nhanh.
Bước đi nhanh nhẹn và vững vàng của cô giống như đang nhảy múa trên dao, trên lửa, khiến Nguyễn Mai và cá Thái Cực Dương nhìn mà hít khí lạnh liên tục, sợ cô không cần thận mà đặt chân sai chỗ sẽ bị sắm sét và các trận pháp kia tấn công, mà bọn họ lại không có cách nào lao vào trong cắm chế cứu cô được.
Nguy hiểm thật, may mà không có việc gì.
Từ khi Tô Vân Thiều khiêng quan tài lên, cung điện bắt đầu sụp xuống, đến khi Tô Vân Thiều xuyên qua phạm vi của cung điện, còn chưa tới mười giây sau, cá Thái Cực Dương đã bơi tới và triệu hồi một lốc xoáy hút cô vào bên trong.
Cá Thái Cực Dương chưa từng làm chuyện xấu cho nên cũng không sợ sắm sét, cái đuôi nhỏ của nó quẫy rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến gần bờ biển.
"Phốc ——"
"Xôn xao 一一
Các yêu quái và nhóm quỷ sai nghe thấy tiếng nước thì quay lại nhìn chăm chú, liền thấy Tô Vân Thiều kéo một quan tài từ trong biển ra, Vân Tiêu và Vân Đình lập tức biến về nguyên hình, dùng đuôi rắn kéo quan tài giúp cô.
Sau khi kéo quan tài lên, họ mới có thời gian suy nghĩ tại sao Tô Vân Thiều lại xuống biển lâu như thế, không những vậy khi đi lên còn mang theo một cỗ quan tài.
Đến cả lũ trộm mộ chuyên nghiệp cũng không trộm quan tài của người ta đâu.
Lúc này Tô Vân Thiều đang nhớ lại cảm giác khi còn ở dưới đáy biển.
Thật sự giống như những gì Ngao Khả Tâm nói, Tô Vân Thiều có thể hô hấp, không hề có cảm giác bị đè nén, vô cùng thoải mái, như cá gặp nước, rất tốt, có he đến cung điện của tộc người cá rôi! Cá Thái Cực Dương thử vươn vây cá ra: "Xong chưa? Tôi còn phải về nhà trông em gái đấy."
"Từ từ." Tô Vân Thiều kéo đuôi cá Thái Cực Dương lại,"Còn phải làm phiền cậu thêm lan nữa."
Cá Thái Cực Dương: "..."
Thật sự muốn tron mắt cá mà,"Cô chỉ cho tôi mỗi một nguyện vọng, vậy mà muốn tôi giúp cô tới hai lần sao?"
Nghiêm túc mà nói, kỳ thật là ba lần.
Nhưng mà bởi vì nó là con cá tốt, cho nên mới tính là hai lần, nếu đổi thành con cá khác, làm sao có thể dễ tính được như nó đây? Vậy mà vị thiên sư nào đó còn chưa biết đủ, thật đáng giận mal
Tô Van Thiều dùng mắt ra hiệu cho Bách Hiểu Thử, Bách Hiểu Thử tiếp nhận được thông tin thì xoa xoa gò má, lấy ra ba viên linh thạch,"Cái này hẳn có thể coi là thù lao của cậu."
Cá Thái Cực Dương:!!!
Không biết trong cung điện kia đã bố trí những trận pháp gì mà Tô Vân Thiều có thể đi vào, còn nó thì không làm cách nào vào được. Nếu không phải như vậy, nó cũng không đến mức chỉ có thể bơi qua bơi lại ở bên ngoài, nhìn những viên linh thạch chất đống mà thèm chảy nước miếng.
Sau lại có sét trời giáng xuống, cung điện sụp xuống, nó lo nếu mình bơi vào lấy linh thạch thì chẳng còn mạng mà dùng, nó còn lo lắng cho cả Tô Vân Thiều to gan lớn mật kia, cho nên không nhân cơ hội đó mà bơi qua lấy hai viên, đến khi trở về thì nó mới thấy đau lòng cá muốn chết!
Không ngờ tới ở chỗ của Tô Vân Thiều còn có hàng cắt trữ.
Cũng đúng, nếu không có nhiều linh thạch, vậy thì cây đào yêu kia chắc chắn không thể đồng tu linh nguyên được!
"Cô nói trước đi, muốn tôi giúp cô cái gì." Cá Thái Cực Dương đã rút được kinh nghiệm.
Tô Vân Thiều: "Tới cung điện của tộc người cá."
Cá Thái Cực Dương:!!H
Con mẹ nhà nó, thật đúng là còn sâu hơn cả đáy biển vừa rồi, may mắn mà nó đã tu luyện rồi, cá quả thật có khả năng nhìn xa trông rộng!
"Nơi đó đã bị phong ấn rồi, cô còn tới đó làm gì?"
Tô Vân Thiều cùng Ngao Khả Tâm đều kinh ngạc, "Cậu tới đó rồi sao?"
"Là em gái tôi đã tới đó." Trên mặt cá Thái Cực Dương lộ rõ vẻ tang thương,'Không phải tôi đã nói với cô là em gái tôi nuốt yêu nguyên của mẹ tôi sao? Tuổi con bé còn quá nhỏ, cho nên không biết cách khống chế sức mạnh, thường xuyên sẽ đến những nơi kỳ lạ, cho nên chỉ khi nhìn thấy con bé đi ngủ rồi tôi mới dám ra ngoài, kẻo khi quay về tôi phải tìm em gái mình khắp các vùng biển trên thế giới."
"Có một lần không biết con bé làm thế nào mà chạy được tới cung điện của tộc người cá, còn vui vui vẻ vẻ mà nói chuyện với một người cá sắp chết héo vì bị nhốt trong cấm chế, cách đó không xa là một đám người cá ngồi xổm quan sát chúng tôi với những đôi mắt sáng choang nữa, làm cho lúc tôi mới tới còn suýt bị doa chết khiếp."
Tô Vân Thiều hơi kinh ngạc, em gái của cá Thái Cực Dương mới sinh cách đây không lâu, cho nên những người cá sống trong cung điện người cá năm đó bị Ngao Khả Tâm phong ấn đều không có việc gì sao? Ngao Khả Tâm hien nhiên cũng nghĩ đến khả năng đó, hô hấp trở nên dồn dập,"Mau mau mau, chúng ta mau tới cung điện đi, anh trai tôi, anh hai tôi có khả năng còn sống!"
Giọng nói kia xen lẫn cả sự nghẹn ngào, nghe như công chúa người cá đang sắp khóc tới nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận