Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1089:

Chương 1089:Chương 1089:
Chuong 1089:
Bảo bối nhiều đến mức phải dùng tới cả không gian gấp bên trong khuyên tai mới đủ, Bách Hiểu Thử thì sợ Thiên Đạo sẽ tìm tới mình để tính sổ, trong không gian của anh ta còn có báu vật lấy được từ tầng ham nhà Cố Trường Trạch, tầm mắt của Bách Hiểu Thử không nông cạn như vậy đâu.
Khuyên tai khit mũi một cái, xem như vừa lòng, Bách Hiểu Thử yên tâm mà chui vào sợi len của mình, đánh một giấc ngon lành.
Tô Vân Thiều mở trận bàn ảo trận ra để tránh bị mấy người dân trên đảo Trường Thọ phát hiện, trên đường đi đến nhà trưởng thôn, cô tranh thủ hỏi khuyên tai: "Hôm qua bận quá, tôi còn chưa kịp hỏi tên của cậu."
Khuyên tai: "Huyền Mặc."
Tô Vân Thiều: "..." Huyền nghĩa đen, Mặc cũng nghĩa đen, gộp lại thành đen đen à?
Thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của Tô Vân thiều, khiến Huyền Mặc nhìn rất chướng mắt,"Cô làm sao, có gì muốn nói thì cứ nói thẳng, đừng dông dài như thế, tôi ghét nhất là người không dứt khoát!"
Tô Vân Thiều thực sự đã nói thẳng: "Người chủ đầu tiên của cậu là người không biết đặt tên đúng không? Sao lại lấy cho cậu cái tên đen đen như thế?"
Huyền Mặc:!!! Nó nghẹn thở, nếu nó là yêu quái, e là lúc này đã tức đến hộc máu rồi.
"Cô có thể có văn hóa một chút được không?! Cái tên Huyền Mặc cao thâm và ý nhị như thế, sao vào trong miệng cô lại biến thành đen đen rồi?"
Tô Vân Thiều thực sự không nghĩ ra hai chữ Huyền Mặc thì cao thâm và ý nhị ở chỗ nào, cái tên này có gì khác với mấy cái tên Tiêu Hắc, Đại Hắc chứ? Cô chợt cảm thấy khả năng đặt tên tôi của mình còn có thể cứu chữa được.
"Tên của Vân Tiêu và Vân Đình nhà tôi là do tôi đặt đáy."
Vân Tiêu Vân Đình đã moi ngọc trai khảm trên cột và dạ minh châu khảm trên tường suốt nửa ngày một đêm, đã mệt đến nỗi đuôi rắn run ray ngủ đến bắt tỉnh nhân sự, nghe Tô Vân Thiều gọi tên cũng chẳng có phản ứng gì.
Huyền Mặc: "..."
Sao nó cứ cảm thấy trong những lời này tràn đầy ý khoe khoang nhỉ?
Đào Yêu — Yêu quái trong nhà Tô Vân Thiều - biết rõ chuyện trong nhà Tô Vân Thiều: "..."
Cậu ta biết quá trình đặt tên cho may bé yêu quái trong nhà, nói thực ra, Tô Vân Thiều chỉ lấy được hai cái tên Vân Tiêu và Vân Đình là chấp nhận được, còn những cái tên khác... Viên Viên, Nhu Mễ, Đoàn Tử, ha ha.
Ngoại trừ may mắn cảm thấy vì mình đã có tên từ trước, không cần người đặt tên dở như Tô Vân Thiều đặt hộ, Đào Yêu không he có suy nghĩ gì nữa.
Suy nghĩ một lát, cậu nhóc ho khan một tiếng, trằm giọng nói: "Tên của tôi là lấy từ câu "Đào chỉ yêu yêu, chước chước kỳ hoa'"."
Huyền Mặc:?22?
Thấy Huyền Mặc không hé răng, Đào Yêu còn cho rằng nó chưa hiểu, nên bổ sung thêm: "Tên tôi lấy từ Kinh Thi ), tôi là một yêu quái có văn hoá, có nguồn gốc xuất xứ." Khác với cái tên đen đen của Thần Khí nhà cậu.
Huyền Mặc: "..."
Nó cảm giác chính mình bị nhận hơn một triệu điểm chế giễu, mau chốt là nó thật sự không nghĩ ra được một từ nào để phản bác, đáng ghét Thần Khí không có văn hoá khổ thế đáy!
Sau khi nó về nhà với Tô Vân Thiều, nhất định phải học thuộc tất cả các bài thơ có liên quan đến chứ "Hắc" (đen ) mới được!
Ừm, hình như có gì đó sai sai thì phải?
Vừa đi vừa nói chuyện, Tô Vân Thiều đã đến trước cửa nhà của trưởng thôn với tâm trạng rất vui vẻ, cô nhìn thấy ba người Tuệ Tâm vừa ăn sáng xong, nhìn thấy nhóm Tô Vân Thiều thì vội vàng đi theo sau bọn họ, mở rộng phạm vi ảnh hưởng của trận bàn ảo trận.
"Tôi tới rồi, thế nào, có điều tra ra được manh mối gì không?" Phương Hữu Đức: "Quỷ sai của tôi đã thám thính được tình báo từ các thôn dân trên đảo, nói là cơn lốc xoáy màu đen sẽ sớm xuất hiện thôi, bọn họ cần đem một cặp trẻ em nam và nữ cùng một đôi nam nữ trưởng thành xém xuống lốc xoáy đen vào ngày thứ ba sau khi nó xuất hiện, nhưng hiện tại đã tới thời gian rồi mà lốc xoáy vẫn chưa xuất hiện, người dân trong thôn đều có chút lo lắng."
Tuệ Tâm: "Có lẽ là kết quả từ việc Tô đạo hữu đã phá huỷ cung điện huyết tế."
Khúc Vu Hoa: "Lại nói tiếp, Vân Thiều, cô làm thế nào mà tới được cung điện huyết tế và cung điện người cá vậy, thu hoạch được lớn như vậy sao?” Tô Van Thieu không có thời gian kể chuyện lúc này,"Những chuyện đó thì nói sau ởi, mọi người có nhìn thấy quỷ sai Cát Nguyệt của tôi không?"
Phương Hữu Đức gật đầu: "Cô ay đã tới đi tìm chúng tôi, sau đó chúng tôi đã chuyển lời của cô cho cô ấy, cô ấy nói muốn đi kiểm tra xung quanh, tôi lo một mình cô ấy sẽ xảy ra chuyện, cho nên đã để quỷ sai của mình đi cùng cô ấy, vừa có thể giúp đỡ vừa có thể chăm sóc lẫn nhau, cô cứ yên tâm đi.”
Nghe vậy thì Tô Vân Thiều đã yên tâm, chuyến đi đến đảo Trường Thọ lần này quả thực đã thu hoạch được kết quả không nhỏ, nhưng mà chẳng có chút tin tức nào liên quan đến Cố Trường Trạch cả, khiến người ta lo lắng không biết ông ta có đang âm thầm làm loạn hay không.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận