Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 634:

Chương 634:Chương 634:
Chương 634:
BỊ ép nhớ lại bao nhiêu ký ức đau khổ đã chìm sâu trong trí nhớ từ lâu, trên mặt của Vân Lệ Lệ lộ ra vẻ hoảng hốt, cô hỏi gì thì cô ta đáp nấy: "Tôi không biết, tôi chỉ biết là tôi rất đặc biệt."
Tô Vân Thiều: "Có phải cô là người phụ nữ đầu tiên trong thôn nhận được sự đối xử như vậy không?"
Vân Lệ Lệ: "Đúng vậy.”
Phụ nữ sinh vào ngày toàn âm đúng là rất hiếm gặp, mà người phụ nữ sinh vào ngày toàn âm sinh ra con gái cũng sinh vào ngày toàn âm lại càng hiếm gặp hơn.
Tô Vân Thiều lại hỏi thêm mấy câu hỏi, đến khi Vân Lệ Lệ đã gần hoàn hồn lại, sau khi suy nghĩ lại, cô vẫn nói cho Vân Lệ Lệ biết: "Con gái của cô đã chết rồi."
Vân Lệ Lệ hoảng hốt ngắng đầu lên, trên mặt lộ đầy vẻ nghi hoặc, Tô Vân Thiều giải thích cho cô ta: "Cô và con gái cô đều có sinh bát tự phù hợp với đặc điểm của một cô gái thuần âm, cũng có nghĩa là cả hai đều sinh vào giờ âm, ngày âm, tháng âm, năm âm, người con gái như thế có rất nhiều tác dụng, cô hiểu ý tôi không?"
Vân Lệ Lệ trầm mặc, quay đầu đi một lúc lâu rồi ủ rũ nói: "Tôi không hiểu."
Không phải cô ta không rõ, chỉ là không thể nghĩ ra nỗi.
Bởi vì... Điều đó có nghĩa là cha cô ta đã tự tay đẩy cô ta vào đường chết, vốn chẳng có tương lai, nào có người cha ruột nào lại day con gái mình vào đường chết.
Vân Lệ Lệ là nhân vật nắm giữ rất nhiều bí mật quan trọng trong thôn Vân, sau khi Tô Vân Thiều và Cao Nhiên rời đi, Vân Lệ Lệ không được đưa đi mà vẫn ở lại trong phòng thẳm vấn một mình.
Thảm van Vân Lệ Lệ xong, giờ tới lượt Vân Gia Thụ bị thẩm vắn.
So với Vân Lệ Lệ bị nuôi nắng như một món lễ vật cho người đàn ông nọ, thì người kế thừa vị trí trưởng thôn như Vân Gia Thụ nhất định càng biết được nhiều bí mật hơn.
Cũng không cần chào hỏi gì nhiều, câu hỏi đầu tiên Tô Vân Thiều đặt ra cho Vân Gia Thụ chính là: "Vân Lệ Lệ có phải là con gái ruột của Vân Lập Căn không?"
Câu hỏi này khiến Vân Gia Thụ bối rối.
Ông ta vốn tưởng rằng mình bị đưa vào phòng thẩm van lâu như vậy, nhất định là cảnh sát sẽ phải hỏi chút chuyện mua bán người hay là mượn vận may, ai ngờ ngay câu hỏi đầu tiên lại là để hóng chuyện.
"Phải."
Nếu không phải Vân Lập Căn đã chết, không để lại một bức ảnh chụp nào, Tô Vân Thiều có thể dựa vào tướng mặt của Vân Lập Căn để đoán xem rốt cuộc ông ta có mấy đứa con gái, chứ không can phai hoi nhu the nay.
"Vậy tại sao những nhà khác trong thôn Vân chỉ sinh được một đứa con, sao Vân Lập Căn lại có thể có được hai người con?"
Vân Gia Thụ mỉm cười: "Có thể mang thai được hay không, có thể sinh được máy lần, không phải đều dựa vào vấn đề sinh vật học và xác suất học sao? Nhưng thật không may, tôi đã tốt nghiệp trung học nhiều năm rồi, chữ của thầy đã trả lại cho thầy hết, nên không thể trả lời câu hỏi này của cô được."
Tô Vân Thiều cảm thấy người như Vân Gia Thụ khá thú vị, ông ta biết rõ tất cả người dân trong thôn sẽ nói gì, vậy mà ông ta vẫn bình tĩnh ngồi ở đây. Hoặc là tính cách của Vân Gia Thụ không cho phép ông ta cúi đầu trước người khác, hoặc là do ông ta làm trưởng thôn nên còn cất giấu rất nhiều bí mật không thể nói cho người ngoài biết.
Tô Vân Thiều, Cao Nhiên và cả Tần Sóc đều nghiêng về vế sau hơn, một thôn Vân nho nhỏ như vậy mà an chứa thật nhiều bí mật.
"Vân Gia Thụ, tôi kể cho ông nghe một câu chuyện cũ nhé.”
Tô Vân Thiều bắt đầu từ câu chuyện cũ của Bạch Sương và Vân Văn Hiên từ ba trăm năm trước, để lấy được một số thông tin từ Vân Gia Thụ, cô còn cố ý thêm mắm dặm muối một chút.
Cô kể lại rằng Vân Văn Hiên đã sớm biết được thân phận rắn yêu của Bạch Sương, gã ta cố ý làm quen với Bạch Sương, rồi kết hôn sinh con, tất cả chỉ vì muốn lấy được lòng tin của Bạch Sương, sau này tiện cho việc lấy yêu nguyên của cô ấy.
Tô Vân Thiều kể chuyện rất rõ ràng mạch lạc, thái độ tự tin như thể chính mắt cô đã nhìn thấy mọi chuyện, và sự khinh thường dành cho Vân Văn Hiên của cô khiến Vân Gia Thụ rất khó chịu.
Tần Sóc đã học qua phân tích hành vi và biểu cảm, vì thế anh đã phát hiện ra biểu cảm của Vân Gia Thụ rất kỳ lạ.
Người bình thường khi nghe người ta nói tổ tiên của mình đã làm ra chuyện đáng khinh như vậy nhất định sẽ nghi ngờ, không tin, nhưng nhìn phản ứng của Vân Gia Thụ thì có vẻ như ông ta đã biết được hết những chuyện đã xảy ra rồi.
Điểm này không kỳ lạ, ông ta vốn là người của thôn Vân, lại còn là trưởng thôn nữa, nên nhất định ông ta đã biết được không ít chuyện từ trưởng thôn tiền nhiệm rồi.
Nhưng nhìn thoáng qua có vẻ như Vân Gia Thụ đang tức giận?
Có người bình thường nào sẽ tức giận vì chuyện này sao? Vân Văn Hiên cũng chẳng phải tổ tiên của ông ta.
Cũng lúc đó, Tô Vân Thiều cũng chú ý tới điều này, cô giả vờ như không phát hiện ra, tiếp tục nói hăng say. "Người trong thôn Van các người đều đồng lòng nhất trí, chỉ nói rằng Vân Văn Hiên cũng không biết cô ấy chính là Bạch Xà nương nương được thờ phụng ở trong từ đường, nhưng thông qua phân tích các chỉ tiết nhỏ, chúng tôi nhận định rằng vì để lấy được yêu nguyên của Bạch Sương, lấy được cơ thể trẻ mãi không già của cô ấy, Vân Văn Hiên đã vạch ra liên hoàn kế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận