Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 538:

Chương 538:Chương 538:
Chương 538:
Yêu quái không thể tự chủ động xin khẩu phong từ con người, những yêu quái làm như vậy là làm láo, sẽ không có tác dụng.
Mà câu nói đó của Phan Tây Tây và Phan Bối Bói đều xuất phát từ đáy lòng của hai người, mặc dù hai cô ấy đòi quả chanh nhỏ bằng chứng chứng minh nó là yêu quái nhưng trong lòng hai cô ấy đã tin quả chanh nhỏ là yêu quái thật rồi.
Sự ăn ý của hai chị em sinh đôi khiến cho lời nói của hai chị em họ phát ra cùng một lúc, biến thành hai khẩu phong chồng lên nhau, cũng làm cho quả chanh nhỏ vốn còn chưa tới giai đoạn được hóa hình lập tức biến thành người. Có thể biến thành người một cách đơn giản như thế làm cho may con yêu quái đang trốn dưới ảo ảnh của Đào Yêu để nghe trộm đều ghen tị không thôi.
Viên Viên chọt chọt hai ngón tay với nhau, nói: "Mình cũng muốn biến thành người giống Vân Vân y như đúc."
Nhu Mễ lắc lắc cái đuôi: "Mình cũng muốn gặp được người sẽ cho mình khẩu phong."
Vân Tiêu không gấp nhưng Vân Đình thì lại rất gấp, nó muốn đi tham quan thế giới loài người, cũng muốn đi báo thù cho ba mẹ mình, không biến được thành người thì sẽ rất yếu.
Nghe xong quá trình được nhận khẩu phong thì Tô Vân Thiều tò mò hỏi: "Vì sao em lại muốn đi dạo núi ngắm biển?"
Còn mạo hiểm đi trên đường, không sợ bị người hay động vật ăn luôn sao? Với lại không sợ đang di dưới lòng đường sẽ bị các phương tiện giao thông nghiền nát sao?
Nói đến chuyện đó thì quả chanh nhỏ vô cùng tức giận: "Những động vật khác đều có thể đi tới đi lui, muốn đi đâu thì đi đó, vì sao em lại không được? Bởi vì em chỉ là một quả chanh không có tay chân thôi sao?”
Mọi người: ".." Hiểu rồi, cuối cùng thì cũng là do ghen ti thôi.
Không hỗ là yêu quái chanh, nhìn thấy cái gì cũng ghen tị, ngay cả khác biệt cơ bản nhất của động vật với thực vật cũng không buông tha.
Nhưng cũng nhờ thế nên quả chanh nhỏ mới có được khẩu phong và hóa thành hình người, Phan Tây Tây và Phan Bối Bối cũng được quả chanh nhỏ bảo vệ suốt đường đi, tổ hợp kỳ lạ này của bọn họ đã khiến Tuệ Tâm chú ý, sau khi bói ra chuyện này có liên quan đến Tô Vân Thiều, anh ay đã tốt bụng đưa họ về lại thành phố B.
Chỉ có thể nói là, không chỉ con người mới có duyên phận với nhau mà cả yêu quái cũng thế.
Tô Vân Thiều hỏi tiếp: "Sao em lại biến thành hình dạng của Tây Tây và Bối Bồi thế?" Sâm Sâm luôn sống ở trong núi, chưa thấy qua người khác nên mới không có sự lựa chọn, mà quả chanh nhỏ thì luôn đi du lịch và thăm thú khắp mọi nơi, chắc chắn đã từng gặp qua không ít người, cho nên nó có rất nhiều sự lựa chọn để biến hình mà.
Nhắc tới chuyện này, quả chanh nhỏ buồn bã vỗ đùi cái đét: "Thì do em cũng đâu có ngờ là hai người họ lại cho em khẩu phong đâu, làm em đùng một cái đã biến thành hình người. Niềm vui đến quá bất ngờ, em còn chưa kịp định thần thì đã biến hình rồi, lúc đó trong đầu của em trống rỗng, không nghĩ ra được mặt mũi của các chị gái xinh đẹp khác, cho nên chỉ đành biến thành hai người họ thôi.” Mọi người: "..."
Đây cũng là lần đầu tiên Phan Tây Tây và Phan Bối Bối nghe nói về lý do mà quả chanh nhỏ lựa chọn biến thành y hệt họ, thật không ngờ là vì nguyên nhân này.
Phan Tây Tây giả vờ buồn bã: "Thì ra chị không phải người mà Manh Manh thích nhất, ôi buồn quá."
Phản ứng của Phan Bối Bối cũng nhanh không kém: "Thì ra Manh Manh còn thích những chị gái khác sao? Vậy thôi em đi tìm may chị gái mà em thích đó đi, chị và Tây Tây có thể đi tìm thêm một em gái khác.”
"Không được!" Có lẽ ban đầu quả chanh nhỏ còn có một ít ý đồ khác, nhưng sau mấy ngày lang thang với Phan Tây Tây và Phan Bói Bối, thậm chí còn giúp đỡ và bảo vệ nhau thì nó đã thật lòng thích hai người chị của mình.
"Em sẽ không từ bỏ các chị gái xinh đẹp bên ngoài vì hai chị đâu, nhưng hai chị mãi mãi là hai chị gái đẹp nhất trong lòng eml"
Phan Tây Tây: "Chị không muốn làm người đẹp nhất trong lòng của Manh Manh, chị muốn trở thành người duy nhất trong lòng em cơ."
Phan Bối Bói: "Chị không muốn trở thành một bông hoa trong vườn hồng của em, Manh Manh à, em nói xem phải làm sao bây giờ?"
Lần đầu tiên trong đời, quả chanh nhỏ cảm thấy vô cùng bối rối, nó mới làm "thợ vườn lăng nhang”chua được bao lâu cho nên không rõ bây giờ cần phải nói gì cho lắm, thế là nó quyết định tin tưởng vào bản năng của mình.
Manh Manh ôm Phan Tây Tây và Phan Bối Bối vào ngực rồi hôn họ hai cái: "Ôi hai cục cưng à, người em yêu nhát là hai chị đó!"
Mọi người: "..."
Ba cô gái có gương mặt giống nhau như đúc đang đóng vai "người thợ vườn lăng nhăng” và "hai đóa hoa trong vườn hồng", cảnh tượng này thật đúng là kỳ quặc.
Lữ Thư Nam đã có thể tưởng tượng ra cảnh ba cô con gái sẽ trình diễn "bộ phim tình cảm" này mỗi ngày sau khi về nhà, đúng là trong nhà sẽ đông vui hơn thật, nhưng chắc mức độ đau đầu cũng sẽ tỷ lệ thuận với sự nhộn nhịp đó luôn quá.
Tô Vân Thiều mở miệng đập tan bau không khí kỳ quái ở đây: "Ba em có dự tính gì không?”
Phan Tây Tây trả lời: "Ban đầu em và Bối Bối chỉ muốn chạy trốn được khỏi đó thôi, về sau không biết vì sao lại đột nhiên rất muốn đến thủ đô, bây giờ tới nơi rồi, cũng có thể là do con cổ trong người đã được lấy ra cho nên bọn em cũng không còn khát khao mãnh liệt như thế nữa, cho nên em tính đến cục cảnh sát để báo án trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận