Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 525:

Chương 525:Chương 525:
Chương 525:
Nếu không có sự trợ giúp của Tô Vân Thiều, rất có thể hai đứa con của Trác Nhiên đã lìa đời từ lâu, mà ngay cả Trác Nhiên cũng chẳng hay biết mình sẽ bị Chu Hồng giết từ khi nào luôn.
Hơn nữa, Tô Vân Thiều còn trẻ như vậy mà đã có thực lực đạt được chức đại sư Huyền môn, không chừng tương lai sẽ rất giúp ích, nhưng Trác Nhiên cũng không dám giao phó hết tất cả.
Thương nhân xem trọng lợi ích, ba Tô biết đề nghị của Trác Nhiên phần lớn là vì nễ mặt tình nghĩa hồi còn trẻ, nhưng cũng có vài phần là do nhìn trúng năng lực của Tô Vân Thiều. "Đến tận bây giờ tôi cũng chưa từng có suy nghĩ mở rộng sự nghiệp ra nước ngoài, cái nghề xây dựng này chẳng dễ làm, gốc rễ đều chôn ở đây, không cần lăn lộn làm gì. Có điều, hiện Húc Dương vẫn đang học cách đầu tư, không chừng tương lai vẫn còn cần ông quan tâm một chút."
Đây cũng là kết quả mà Trác Nhiên đã đoán được từ trước, ông ta gật đầu, mỉm cười: "Con của ông chẳng phải chính là con của tôi sao? Nhất định sẽ giúp cháu nó rồi."
Chu Hồng đã qua đời được mấy ngày, Trác Nhiên phải tranh thủ thời gian chạy tới thành phố J lo liệu tang lễ, tránh qua mát giỗ tuần đầu nên cũng không ở lại thành phố B quá lâu. Thế là ông ta cầm hũ tro của Chu Hồng, dẫn theo Trác Kinh Luân cùng tới thành phố d.
Chuyện của dì Hồng đến đây là kết thúc.
Đêm ấy, ba quỷ sai sắp xếp lại may đoạn video mà họ từng quay lén dì Hồng và Trác Kinh Luân lúc trước, sao lưu lên đám mây, sau đó gửi tới hòm thư của ba Tô một bản, còn đánh dấu sẵn những video mà bọn họ nghĩ là có ích nữa.
Hôm sau, ba Tô đến văn phòng, lúc kiểm tra hộp thư điện tử thì mới phát hiện ra các đoạn video đó. Ông mở một video mà Vân Khê đã đề nghị trong số đó lên xem thử, sau khi tua đi tua lại đoạn Chu Hồng thốt ra câu nói kia cũng như biểu cảm u sau của dì ta lúc ấy, cuối cùng ông cũng hiểu.
Mẹ kiếp, năm ấy người trộm thư tình Oản Oản viết cho ông lại là Chu Hồng!
Tuy nhờ vụ đó mà ông mới biết Oản Oản tương tư mình, còn Chu Hồng thì trộm gà không thành còn mắt nắm gạo, trái lại trở thành bà mai cho hai người, nhưng cũng vì chuyện đó mà Oản Oản đã đánh mat một người bạn vô cùng thân thiết thời cấp ba, bởi khi đó, toàn bộ bằng chứng đều hướng về người kia.
Năm ấy, mẹ Tô bị mọi người cười nhạo cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, học sinh dốt dưới đáy xã hội mà tối ngày vọng tưởng treo cao cặp kè học sinh xuất sắc trên đỉnh. Nên lúc phát hiện người bạn thân nhất của mình vậy mà lại phản bội mình, cố tình muốn nhìn mình biến thành trò hề, thử hỏi xem ai có thể chịu nổi đây chứ?
Lý do ba Tô biết chuyện này là vì cho đến hiện tại, người đó và mẹ Tô vẫn còn ở chung trong một vòng xã giao.
Có lần, sau khi trở về từ một bữa tiệc mẹ Tô đã kể lại mọi chuyện cho ông nghe.
Nguyên văn lời ke của bà là: "Năm ấy, cả hai bọn em đều còn trẻ, suy nghĩ bồng bột, nói chuyện không biết chừa đường sống cho người kia nên mới làm mọi chuyện trở nên khó coi như vậy. Giờ lớn hết rồi, biết để lại mặt mũi cho đối phương rồi, đáng lẽ em nên vui mừng vì chuyện này mới phải, nhưng... không hiểu sao trong lòng em lại cảm thấy rất khó chịu."
Âm ï cả nửa ngày, cuối cùng lại là Chu Hồng làm giả chứng cứ sao?
Ba Tô tức đến nhói cả ngực, không thể tưởng tượng nỗi lúc mẹ Tô xem được đoạn phim này sẽ đau khổ đến cỡ nào.
Tuy người xưa thường nói người chết như đèn tắt, có nhiều chuyện không nên truy cứu nữa, nhưng một vài hành vi của Chu Hồng thật sự quá... không mắng ả ta vài câu thì thật sự không thể xả nổi cơn giận này mà.
Hôm ấy hiệu suất làm việc của ba Tô đạt đến một tầm cao mới, ông tan làm về nhà từ rất sớm.
Tối đó, ông ngồi tựa vào đầu giường, nhìn mẹ Tô háo hức soạn giáo án dạy học ngày mai cho sáu nhóc yêu quái, lời muốn nói nghẹn mãi chẳng thể thốt ra.
Nhưng mẹ Tô lại rất hiểu ông, bà vừa nhìn là đã biết ông có chuyện muốn nói với mình.
"Được rồi, đừng dông dài nữa, có gì thì cứ nói thẳng đi."
Ba Tô không còn cách nào khác, chỉ đành mở đoạn phim kia lên cho mẹ Tô xem.
Sau khi xem xong, trên mặt mẹ Tô chẳng còn chút ý cười nào nữa, bà thở dài nói: "Do em không biết nhìn người, đợi hai ngày nữa tìm cơ hội xin lỗi bà ấy vậy."
Nói thì nói vậy, nhưng mẹ Tô lại là một người không thích trì hoãn, dây dưa, hôm trước vừa quyết định xin lỗi, hôm sau đã liên lạc với người ta, tới chiều thì xách giỏ ra ngoài gặp mặt, đến tối thì dẫn người về nhà luôn.
"Vân Vân, YY mau tới chào dì Thư Nam đi."
Tô Vân Thiều: "Cháu chào dì ạ."
Tô Y Y: “Cháu chào di ạ.”
Hai chị em đứng cạnh sau, đồng thanh gọi một tiếng dì giòn tan, khiến Lữ Thư Nam trong thoáng chốc có cảm giác như nhìn thấy hai cô con gái nhà mình vậy.
"Nếu Vân Vân đã gọi một tiếng dì rồi thì dì cũng không gạt cháu nữa, hôm nay dì đến đây là vì có chuyện muốn nhờ cháu."
Tô Vân Thiều liếc nhìn sang mẹ Tô, mẹ Tô khẽ gật đầu, Tô Vân Thiều không hiểu đã xảy ra chuyện gì, chỉ đành xem tướng cho Lữ Thư Nam trước.
"Cung con cái của dì ảm đạm lắm, dì muốn hỏi về con mình hả?"
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận