Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 551:

Chương 551:Chương 551:
Chuong 551:
Quản lý cửa hàng và nữ nhân viên cùng nhìn vào bức hình do Tô Vân Thiều chụp, đó chính là cảnh mà kẻ buôn người nọ giam lên chiếc bánh kem.
Cảnh tượng giống y như vậy cũng có trong video giám sát được đăng trên mạng, không biết bọn họ lại phải chạy tới xem riêng cái này để làm gì.
Sau khi ra khỏi cửa hàng, năm người cùng ngồi vào xe của Tân Sóc.
Tần Sóc ngồi vào ghế điều khiển, Tô Vân Thiều ở ghế phụ, ba người còn lại chen chúc ngồi ở phía sau, bốn người đều nhìn Tô Vân Thiều, chờ cô giải thích rõ thắc mắc trong lòng họ.
Tô Vân Thiều mượn di động của Tần Sóc để gọi video trong nhóm, chờ đến khi hầu hết mọi người đều bắt máy, cô mới nói: "Là oán khí."
Mọi người: 222
Bọn họ đã quá quen với oán khí rồi, thiếu nữ địa ngục giết người chính là nhờ vào oán khí, trên công trương của Vương tổng cũng tụ tập rất nhiều oán khí, thậm chí còn phải làm ra một trận pháp Truyền Tống để phân tán bớt oán khí ở đó.
Hứa Miên đã nghe em trai mình kể lại một chút chuyện, cô ấy căng thẳng đến mức gần như nin thở, liền nghe thấy Tô Vân Thiều tiếp tục nói: "Oán khí xuất hiện lần này có chút phức tạp."
"Trước đây, oán khí đều bám lên con người hoặc những sinh vật sống, khiến cho bọn họ dễ nỗi giận để gây ra các loại sự có, nghiêm trọng hơn sẽ gây ra án mạng, nhưng oán khí lần này lại trực tiếp ra tay giết người."
Tô Vân Thiều gửi bức ảnh mình vừa chụp vào trong nhóm, sau khi phóng to ra thì chỉ vào mắt cá chân của kẻ buôn người kia,"Có thể các cậu không nhìn thấy, nhưng ở đây quả thật là có một vòng oán khí, nhân lúc kẻ buôn người này vội vàng ôm cô bé chạy trốn mà kéo một cái, cho nên bà ta mới bị ngã.”
"Không phải tay sao?" Hứa Miên đột nhiên hỏi, bắt gặp ánh mắt mọi người nhìn qua, cô ấy vội giải thích,"Trong mấy bộ phim kinh dị bình thường đều hiện ra một bàn tay kéo lại đó?”
Người yêu thích mấy bộ phim ma quỷ kinh dị như Tần Giản rất đồng ý với ý kiến trên: "Trong phim đều xuất hiện bàn tay, vì sao ở đây lại xuất hiện một cái vòng?"
Bách Tinh Thần: "Có thể là do oán khí mới vừa được hình thành, năng lực không đủ, cho nên chưa thể hiện ra thành hình một bàn tay? Bàn tay và vòng tròn vốn có kích thích khác nhau mà.”
"Cũng có thể là như vậy." Tô Vân Thiều không dám khẳng định một trăm phần trăm, bởi vì..."Sau khi xuất hiện và kéo chân người phụ nữ kia một cái thì vòng oán khí này lập tức biến mắt không thấy tăm hơi, tớ không có cách nào tiếp tục điều tra nữa. Nó biến mắt quá nhanh, tớ thậm chí còn chưa kịp tìm ra nguyên nhân hình thành của oán khí."
Có rất nhiều nguyên nhân để khiến cho con người hoặc những sinh vật sống nảy sinh ra oán niệm, tương tự, cũng có rất nhiều nguyên nhân khiến oán khí được nảy sinh.
Nguyên nhân sinh ra oán khí thường thấy nhất chính là bị khinh nhục, ngược đãi hay bị giết hại, oán khí do những lý do này sinh ra thường rất mạnh, kèm theo hận thù và sát ý mãnh liệt, có thể giết người.
Những ví dụ khác như: nghe thấy hàng xóm hát to trong khi ngủ vào ban đêm, đặt đồng hồ báo thức và thức dậy sớm và xếp hàng vài giờ và bị người đến sau chen ngang, v. v... oán khí được sinh ra từ nguyên nhân này khá yếu.
Kết quả như vậy cũng rất khó xảy ra, trừ khi một số lượng lớn oán khí được hình thành trong một khoảng thời gian ngắn.
Cô không biết oán khí này từ đâu mà đến đây, tại sao oán khí được sinh ra, cũng không biết nó trốn ở chỗ nào, làm sao để giải trừ được nó.
Tần Sóc: "Chẳng lẽ là do oán hận của mọi người đối với bọn buôn người mà tạo thành oán khi? Vừa hay người chết chính là một kẻ buôn người đang chuẩn bi bắt cóc một đứa bé, khả năng này cũng khá lớn mà?”
Các bạn nhỏ cảm thấy lời giải thích này khá đáng tin, nên lần lượt gật đầu tỏ vẻ tán thành.
Bách Tinh Thần đưa ra thắc mắc: "Nếu oán khí này được hình thành từ lòng oán hận của mọi người đối với bọn buôn người, vậy thì không nên chỉ có một kẻ buôn người bị chết mới phải."
Tần Giản nhìn thoáng qua Hứa Miên với vẻ xin lỗi, nói: "Tuy rằng nói như vậy rất có lỗi với chị gái của Hứa Đôn, nhưng tớ cảm thấy chuyện này có khả năng thật sự liên quan đến tiểu thuyết của chị ây."
Cả người Hứa Miên xụi xuống. Lôi Sơ Mạn: "Vi sao chứ? Là do chị ấy đột ngột dừng viết tiểu thuyết sao?"
Triệu Tình Họa: "Hay khi đọc tiểu thuyết gặp vướng mắc gì sao?"
Tô Y Y: "Chẳng lẽ do đạo văn sao?"
Cái Khiết: "Hay do cô ấy chưa đủ chăm chỉ?"
Bốn điều kể trên đều là những lý do có thể khiến độc giả phẫn nộ, nhưng Hứa Miên tự nhận là mình đã đủ chăm chỉ rồi.
"Các tác giả khác không có lý do gì ngừng cập nhật mấy tháng cả, nhất là trong lúc đang xét tích vàng, bên cạnh những đoạn văn cũ, ngày nào cũng có thêm những đoạn văn mới có hàng vạn chữ, mỗi ngày tôi đều nỗ lực gõ chữ hết mình, sao có thể bị người khác oán giận vì lười biếng được chứ?"
Mọi người: "...”
Tô Vân Thiều đặt ra câu hỏi xuất phát từ tận đáy lòng: "Một ngày chị viết được bao nhiêu chữ?"
Trong ánh mắt của Hứa Miên lóe lên sự chột dạ,"Cái đó, do mọi người không viết tiểu thuyết nên có thể không hiểu rõ lắm, viết tiểu thuyết vốn đã không dễ, viết tiểu thuyết trinh thám lại càng khó hơn, cần có rất nhiều tư liệu tham khảo, còn đảm bảo mạch logic từ đầu tới cuối, không được đẩy năng lực của nhân vật lên quá đà hay có lỗi chính tả..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận