Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 806:

Chương 806:Chương 806:
Chương 806:
Cao Nhiên thử nói: "Nếu vậy, có lẽ người ta đã bày ra trận pháp này lúc linh khí còn dồi dào chăng?"
Đông Nguyên cũng bảo: "Hiện giờ người trong Huyền môn đều tu luyện bằng nguyên khí, linh khí và nguyên khí tuy có hơi giống nhau nhưng lại không phải cùng một hệ thống, không biết bọn trẻ có thể phân biệt được hay không nữa."
Dư Hướng Hòa nói: "Nếu đây là cắm chế do thiên nhiên tạo ra và để lại từ trăm ngàn năm trước thì chỉ sợ máy đứa trẻ này phải chịu khổ một phen rồi."
Nếu gặp được những thứ từ trăm ngàn năm trước thì đám người đi trước như bọn họ còn chưa chắc phá giải được chứ huống gì đám thanh thiếu niên mới chỉ mười mấy hai mươi mấy tuổi như thế này.
Các giám khảo có hơi lo lắng, nhưng nếu vừa gặp khó khăn mà đã vội lùi bước thì không phải là phong cách của người trong Huyền môn, cho nên họ đành phải kiên nhẫn nén cảm giác lo lắng xuống rồi xem tiếp.
Hiện tại, bọn họ cảm thấy vô cùng may mắn vì đã tạm thời thay đổi nội quy và trả lại điện thoại cho các thí sinh, nhờ vậy nếu thật sự có xảy ra chuyện gì thì bọn họ cũng có thể kịp thời gọi điện thoại thông báo cho các thí sinh.
Dưới giếng Tỏa Long, đoàn người nương theo ánh đèn pin lờ mờ để xem xét xung quanh.
Khúc Vu Hoa đang định dùng quạt tròn tạo ra một quả cầu lửa để chiếu sáng, nhưng vì sợ sắp tới sẽ cần dùng tới nguyên khí cho nên cô ấy quyết định không làm thế đề tiết kiệm "năng lượng".
Hang động bên trên giếng Tỏa Long không lớn nhưng bên dưới lại vô cùng rộng rãi, dựa theo độ cao mà họ trượt từ xích sắt xuống thì hẳn là nơi này đã được xây dựng bằng cách đào rỗng quả núi.
Nền đất dưới lòng đất không am ướt, trong không khí cũng không có mùi am mốc do bị bịt kín quá lâu, thi thoảng còn có vài cơn gió nhẹ lướt qua người, hơn nữa chúng còn không phải là gió từ bên trên miệng giếng thổi xuống, cho nên nơi này nhất định còn có lối ra khác.
Nơi nhóm họ đang đứng là một hình tròn to được ghép lại từ nhiều viên đá hình chữ nhật, đường kính tầm hai mươi mét, chung quanh có dựng mười hai bức tượng đá nửa người của mười hai con giáp. Trên viên gạch bằng đá có khắc một ít hoa văn và ký hiệu, ở ngoài cùng của vòng tròn là từng vòng khe rãnh liền kề nhau.
Lạc Tầm Lục là người đầu tiên nhận ra: "Chỉ là ngũ hành bát quái bình thường thôi không có nguyên khí."
Tô Vân Thiều cầm đèn pin rọi vào khe rãnh, phát hiện có dấu vết của rêu xanh: "Xem ra nó từng được dùng để thoát nước trong những năm gân đây."
Tuệ Tâm: "Năm trước khu vực núi Bạch Mi có mấy trận mưa lớn, mực nước trong ao hồ và sông suối ở khu vực ngắm cảnh dâng cao, hẳn là lúc đó nơi này đã được dùng để thoát nước đấy."
Phương Hữu Đức nghe vậy thì rất ngạc nhiên: "Nơi này mà cũng có người lui tới sao?”
Tô Vân Thiều và Lạc Tầm Lục tìm một vòng nhưng lại không tìm được bắt kỳ thiết bị hay nút bam gì cả, sau đó họ mới nhớ lại là hình như bên trên giếng Tỏa Long cũng không có chốt mở hay trang thiết bị gì hết.
"Có vẻ nơi này được xây dựng thành kiểu tự động, chỉ cần lượng nước đạt tới mức nào đó là nó sẽ tự mở ra để thoát bớt nước đi." Tô Vân Thieu lên tiếng.
Khúc Vu Hoa khen ngợi: "Đúng là không thể khinh thường trí tuệ của người xưa mà."
Sau khi xác nhận nơi này không có gì lạ thường, đoàn người bắt đầu men theo con đường đi tới điểm kế tiếp.
Tuệ Tâm đã từng tới đây một lần cho nên anh ấy dẫn bọn họ tới khu vực mà mình đã điều tra: "Hôm qua ban tăng chỉ dò xét một phần thôi chứ chưa tìm hết, cho nên không biết dưới này có trận pháp hay thứ gì đó kỳ quặc không, các đạo hữu nhớ cần thận."
Bời vì bọn họ không thể sử dụng bùa chú, cho nên chỗ này nhất định có gì đó rất kỳ quặc.
Nhưng có một cái lạ là, nếu có gì đó bất on thì sao Tuệ Tâm lại không phát hiện ra bất cứ thứ gì nguy hiểm mặc dù hôm qua anh ay đã ở dưới này lâu như thế?
Trong năm người thì Lạc Tầm Lục và Tô Vân Thiều là hai người rành về trận pháp nhất, họ dùng đèn pin soi lên vách tường và các vật trang trí xung quanh, những người khác thì giúp soi đèn phụ và tìm kiếm những dấu vết đáng ngờ.
Sau khi đi qua khá nhiều lối đi chật hẹp, một vách đá được khắc nhiều hình người nho nhỏ và các loại dụng cụ đã xuất hiện trước mặt họ. Hôm qua Tuệ Tâm đã mất rất nhiều thời gian để xem xong tất cả các bức hình, anh ay dẫn họ xem từ bức đầu tiên: "Trên này miêu tả lại cảnh tượng xây giếng Toa Long ở thời đó."
Không biết bao nhiêu năm về trước, khi ấy mưa to tầm tã mãi không chịu dứt, sông mẹ bị vỡ đê, ruộng lúa ngập úng, nhà cửa tan hoang, người dân hai bên bờ sông phải sống trong cảnh khổ sở do lũ quét tàn phá.
Khi đó có một cô gái nọ đã tìm tòi trong rất nhiều cuốn sách cổ, thậm chí còn đi hỏi thăm tin tức từ những người tài, cuối cùng cũng tìm được bản vẽ và cách xây giếng Tỏa Long.
Có điều phương pháp trị thủy thời ấy vẫn còn đang dừng lại ở mức độ khơi thông dòng chảy và xây đê thôi, làm gì có ai chịu tin là chỉ cần xây một cái giếng Tỏa Long gì đó là có thể thoát nước và xóa bỏ nạn lũ lụt đâu.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận